Hỏi: Thân Trung Ấm Còn Có Cơ Hội Niệm Phật Vãng Sanh Không?
Trả lời: Cư sĩ Hồ, tổng cán sự của đạo tràng chúng ta đã học Phật được mười bảy năm, nhưng mẹ của cô thì không có học Phật, mẹ cô là một người rất lương thiện, nhưng chưa từng biết đến Phật pháp, thấy con gái học Phật bà cho là mê tín.
Đến khi bà bị bệnh, bị bệnh nặng một số bạn đạo của con gái bà đến bệnh viện trợ niệm cho bà, bà cũng niệm theo nhưng nửa tin nửa ngờ, bà hay hỏi: Có thật không?… Có phải thật vậy không?…
Cho nên việc trợ duyên rất là quan trọng, có được vị Pháp Sư thường hay khai thị cho bà, nhắc nhở bà hãy niệm Phật cùng với mọi người, có vậy bà mới đi được.
Tang lễ của bà được tổ chức tại viện Hỏa Lâm Đài Loan, là một đạo tràng Tịnh-Tông của chúng ta, nơi đây đã làm Phật thất cho bà, Tam Thời Hệ Niệm bảy tuần Thất bốn mươi chín ngày. Cũng coi như là bà tốt duyên, có hơn ba trăm bạn đạo niệm Phật suốt ngày đêm không gián đoạn, bốn mươi chín ngày không gián đoạn.
Linh cửu của mẹ cô được quàn tại phòng kế bên niệm Phật Đường. Cô đã gặp một bà cậu. Mẹ cô đã nhập vào người của bà ấy, nhập vào người của bà cậu đó và báo rằng bà ấy cũng biết là mình đã qua đời, bà còn báo rằng:
“Tại sao các vị lại tốt với tôi như vậy?”… Bà rất kinh ngạc!… “Có phải là nhờ con gái của tôi không? Tại sao lại tốt với tôi như vậy?”…
Đây là lần đầu bà báo tin, chúng tôi đều khuyên bà ấy niệm Phật, khuyên bà cầu sanh Tịnh-Độ, hiện tại bà là thân trung ấm. Sau khi nghe xong bà vô cùng cảm tạ. Sau khi cảm tạ rồi thì bà hỏi Phật pháp.
“Thế nào là Phật, tại sao lại phải niệm Phật, niệm Phật có lợi ích gì không?”
Chúng tôi có một vị Pháp sư trẻ tuổi giảng giải cho bà hiểu, bà hỏi rất nhiều và sau khi nghe giải đáp rồi bà rất hoan hỷ nói:
“Được! vậy thì tốt tôi sẽ nghe kinh”.
Bà muốn nghe kinh người nhà cho bà nghe bằng tivi, tivi được đặt bên cạnh quan tài mở kinh Địa-Tạng, lại nữa… đích thân bà yêu cầu mỗi tối thì thay đĩa. Xem xong rồi phải đổi cái khác, người đi thay đĩa rất là vất vả nên bà dặn cô con gái bảo phải tìm một cái đầu máy hát karaoke nào có thể phát bốn trăm trang bài hát, đi tìm cái máy đó. Quả là có. Cô đã tìm được, trong đó chứa bốn trăm trang. Mở kinh Địa-Tạng cho bà nghe suốt ngày đêm không gián đoạn, sau đó không thấy nhập hồn nữa. Hình như là hơn hai tuần không thấy.
Hơn hai tuần sau bà lại nhập lên lần nữa, cô hỏi là bà đã đi đâu? Bà nói là:
“Không có đi đâu chỉ nghe kinh”.
Sau khi nghe kinh suốt ngày đêm, khoảng mười mấy ngày bà lại nhập lên nói là:
“Bây giờ không cần nghe kinh nữa mà cần niệm Phật, nói tôi muốn được vãng sanh mà tại sao đức A-Di-Đà vẫn chưa đến rước tôi nữa?”…
Khoảng thời gian sau cùng bà niệm Phật đến ngày chung thất Tam Thời Hệ Niệm, ngay ngày thứ bốn chín bà lại nhập xác về nói là:
“Rất cám ơn mọi người đã cho bà tăng thượng duyên này, rất là cảm ơn. Bà đã vãng sanh Thế giới Cực Lạc rồi”.
Mọi người hỏi là bà đã ở phẩm vị nào?…
“Hạ Phẩm Trung Sanh”
Một người chưa từng biết đến Phật pháp mà sao lại được như vậy? Là do thân trung ấm được độ, bà là người thứ nhất mà chúng tôi đích thân chứng kiến.
Hỏi: Tại Sao Trong Khoảng Thời Gian Được Tiếp Xúc Phật Pháp Của Thân Trung Ấm Ngắn Như Vậy Mà Lại Được Vãng Sanh?
Trả lời: Vì trong kiếp quá khứ Bà đã có tu qua pháp môn này, nhưng tu chưa có thành công, nên đời này khi lâm chung được nghe lại khiến cho thiện căn đời trước trỗi dậy, dõng mãnh tinh tấn buông bỏ vạn duyên, không có lưu luyến tí nào, cho nên Bà ấy mau chóng được thành tựu.
Việc hy hữu khó được hơn là, bà ấy còn sống không tin Phật, chết rồi cũng không tin Phật. Đến khi chết rồi thân trung ấm nghe được Phật pháp Bà ấy đã nhận rõ, nghe theo những lời trợ niệm này, Bà ta không còn là thân người mà là thân trung ấm nghe theo lời trợ niệm cũng được vãng sanh.
Nguyên nhân tất cả đều là do thiện căn đời trước, chứ trong đời này không có duyên nghe được Phật pháp, vừa nghe qua họ liền giác ngộ, vậy thì cũng giống như người này ý chí, tín tâm kiên định như vậy. Từ trường của Ma không làm ảnh hưởng đến họ, họ vừa khởi tâm thì đức Phật A Di Đà liền phóng hào quang và họ được lợi ích. Chỉ cần mình vừa khởi niệm thì liền được gia trì. Cho nên qua đó sự cảm ứng thật không thể nói hết.
Hỏi: Người Chết Tiến Vào Thân Trung Ấm, Được Bạn Bè Làm Phật Sự Siêu Độ Và Suốt Bốn Mươi Chín Ngày Niệm Phật Cho Họ. Xin Hỏi Như Vậy Có Thể Siêu Độ Cho Thân Trung Ấm Vãng Sanh Thế Giới Tây Phương Cực Lạc Không? Có Phải Cũng Nên Dựa Vào Tự Thân Của Thân Trung Ấm Niệm Phật Cầu Sanh Thế Giới Tây Phương Cực Lạc Mới Có Thể Nhờ Ân Phật Tiếp Dẫn Không? Thân Trung Ấm Còn Biết Tự Mình Niệm Phật Cầu Vãng Sanh Không?
Trả lời: Tự thân trung ấm niệm Phật cầu vãng sanh rất ít thấy, thực sự rất là hiếm có, nhưng quả thật là có. Câu chuyện về mẹ của cư sĩ Hồ, chính là hiện tượng mà bạn hỏi đây. Bà ấy quả thật được vãng sanh.
Lúc sanh tiền Bà không có biết Phật, sau khi chết rồi mới học Phật, nghĩa là sao?… Trong bốn mươi chín ngày, đại khái là trong khoảng bốn mươi chín ngày đó, mọi người ngày nào cũng tụng kinh niệm Phật hồi hướng cho Bà. Thân trung ấm của Bà vẫn chưa có rời khỏi, thân trung ấm rất là cảm động, Bà muốn nghe kinh, phát tâm niệm Phật cầu sanh thế giới Tây Phương Cực Lạc.
Thời gian sau cùng của ngày thứ bốn mươi chín Bà lại nhập xác về báo với mọi người là đức Phật A-Di-Đà tiếp dẫn Bà hạ phẩm trung sanh. Cho nên sau khi con người tắt thở việc trợ niệm suốt bốn mươi chín ngày rất quan trọng, rất là quan trọng.
Việc này có được vãng sanh hay không?… Thực sự mà nói chúng tôi nghĩ là tương đối chính xác, vì thiện căn trong đời quá khứ của Bà sâu dày, trong kiếp quá khứ Bà đã từng học qua Pháp môn này, do trong đời này Bà sanh trong gia đình giàu sang nên quên sót, lơ là rồi. Đến khi sắp chết gặp thiện duyên này nên Bà được ngộ, đây là sự thật.
Nên khi bạn hỏi chúng tôi hiện có chứng cứ, chúng tôi có thí dụ trung ấm có thể vãng sanh, nhưng còn phải nhờ vào thiện căn của mình đời trước, rồi đời này mới gặp được thiện duyên nên được nhiều người trợ giúp như vậy. Lúc đó Niệm Phật Đường có hơn ba trăm người niệm Phật giúp Bà suốt bốn mươi chín ngày, đây là Pháp duyên rất khó mà gặp được.
Pháp sư Tịnh Không khai thị
con chua hiểu rõ khi thân tứ đại tan rả thì còn cái nghiệp đi về đâu xin thầy hoan hỷ giải thích thêm cho con đươc rỏ
Nam mô A Di Đà Phật, xin hỏi khi con chết con có được đến bên mẹ con như luc còn sống không vậy
Nam Mô A Di Đà Phật.
Thế mới biết sự từ bi của Đức Phật A Di Đà là vô cùng to lớn, đồng thời phước đức tu hành của bà cụ trên rất lớn nên vào những ngày cuối cùng trước khi đọa 6 nẻo luân hồi, bà lại tín tâm và được vãng sanh. Pháp môn niệm Phật thật thù thắng và kỳ diệu.
Hỏi, khi chết có gặp lại mẹ không thì ngay hiện tại mình đã không biết nghiệp của mẹ đi về đâu và của mình đi về đâu? Thì làm sao biết là gặp hay không gặp? Chúng ta khi chết thì tùy theo nghiệp lực (Công đức, nghiệp chướng) mà đi. Nghiệp sẽ là yếu tố cốt lõi quyết định hình thức hóa thân kiếp sau của bạn. Làm điều thiện, tu tâm tích đức là con đường giúp chúng ta ở kiếp sau và nếu trì tâm tu hành tìm đường giải thoát sự luân hồi thì sẽ không còn tái sinh lại. Cái nghiệp quả tốt thì theo đó mà vãng sanh về chổ tốt, còn nghiệp quả xấu thì đoạ lạc vào cảnh giới thấp hoặc là mình còn vướng nợ gì thì trồi lên mà trả quả.
Nam Mô A Mi Đà Phật.
NẾU TRONG NHÀ BẠN CÓ NGƯỜI THÂN VỪA QUA ĐỜI THÌ TRONG 7 CÁI THẤT [TỨC 49 NGÀY] PHẢI NÊN “RỘNG TẠO PHƯỚC LÀNH” CHO HỌ. ĐIỀU NÀY RẤT QUAN TRỌNG.
Kinh văn: Nếu sau khi người ấy đã chết, có thể trong bốn mươi chín ngày vì người ấy mà tu tạo nhiều phước lành, thì có thể làm cho người ấy vĩnh viễn xa lìa ác đạo, được sanh vào cõi trời hoặc cõi người, hưởng sự vui thù thắng vi diệu; quyến thuộc hiện tại cũng được vô lượng lợi ích.
Đây là nói sau khi người ta chết, trong phong tục tập quán hiện nay [có việc] cúng thất, nguồn gốc của việc cúng thất là ở chỗ này. Tại sao phải cúng thất? Phải cúng thất như thế nào thì người chết mới thật sự được giúp đỡ? Chúng ta phải hiểu đạo lý này. Trong kinh đức Phật dạy sau khi con người chết đi đa số chẳng đi đầu thai liền, sau khi chết họ còn một khoảng thời gian, khoảng thời gian này gọi là Trung Ấm.
Người chết đi, lúc chưa đi đầu thai, trong kinh đức Phật nói, khoảng thời gian này đa số con người là bốn mươi chín ngày, bảy cái thất. Đa số con người đều chuyển thế, hạnh nghiệp của họ thuộc vào cõi nào thì họ sẽ đi đến đó thọ báo. Trong thời gian này, mỗi bảy ngày họ có một lần biến dịch sanh tử, sự sanh tử này đối với họ mà nói cũng tương đối đau khổ, cho nên làm những Phật sự này, giúp họ giảm bớt sự đau đớn, tăng thêm phước báo cho họ, thế nên dạy bạn trong bảy cái thất này ‘rộng tạo phước lành’. Nếu bảy thất, bốn mươi chín ngày, mỗi ngày đều tu phước dùm họ thì phước của họ sẽ lớn. Người thế gian mỗi bảy ngày tu một lần, nói chung thì tốt hơn là không tu, nói thật ra trong vòng bốn mươi chín ngày này, mỗi ngày đều phải tu, đây mới là thật sự giúp đỡ, duyên này sẽ vô cùng thù thắng. Người nhà, quyến thuộc hiện tiền phải hiểu đạo lý này, đây là mình và người cả hai đều được lợi ích.
Còn phương pháp tu phước, phương pháp nói ở phía trước rất tốt, tụng kinh, niệm Phật hồi hướng cho họ, đây là việc làm có lợi ích nhiều nhất. Tu phước, rộng tạo các việc lành, trong đó bao gồm rất nhiều nhưng tụng kinh, niệm Phật là chính, nếu có khả năng đem tài sản, vật dụng của người mất đi làm các việc bố thí, vậy thì phước báo của họ càng lớn hơn nữa. Chúng ta đều phải hiểu rõ, người nhà, quyến thuộc có thể làm thay cho người mất.
(Trích: Địa Tạng Bồ Tát Bổn Nguyện Kinh giảng ký – tập 26 / trang 409)