Ăn chay đối với nhân loại mà nói, không kể là giữ được thân thể khỏe mạnh, hay tránh được nhân quả nghiệp báo, những lợi ích khác không thể nói cùng. Lại từ một người khuếch đại đến quốc gia xã hội, khiến cho xã hội an lành, thế giới hòa bình, có thể thấy lợi ích của ăn chay thật không thể tính đếm.
Trong vô lượng lợi ích, tôi cho rằng lợi ích lớn nhất của ăn chay, phải là tăng trưởng lòng từ bi. Nghĩa là sao? Đại Trí Độ Luận nói: từ bi là gốc của Phật đạo. Nói rõ hơn một chút, người có lòng từ bi khả vọng thành Phật, làm pháp vương vô thượng cho tam thiên đại thiên thế giới, cho nên nói lợi ích lớn nhất của ăn chay là tăng trưởng lòng từ bi.
Nghĩa của từ bi là cho vui cứu khổ. Từ bi đến cực điểm. Đại từ đại bi tức đồng Như lai. Kinh Phạm Võng nói: “Người ăn thịt, đoạn dứt hạt giống Phật tính đại từ bi, hết thảy chúng sinh thấy đều tránh xa”.
Người ăn thịt sát sinh tự phì, đây chính là hành vi tàn nhẫn. Khuếch đại tâm tàn nhẫn này, có thể lợi kỷ hại tha [lợi mình, hại người], không việc ác nào mà không làm. Người ăn thịt, súc sinh thấy dáng, nghe mùi đều trốn chạy xa. Ví như kẻ đồ tể vào trong xóm, chó sủa giật hồi. Người ăn chay lòng nhân từ ngày một tăng trưởng, khuếch đại lòng từ, hết thảy chúng sinh tất đều yêu mến, đều muốn cho vui cứu khổ. Đây chính là nguyên lý từ bi căn bản của Phật đạo.
Sát sinh ăn thịt thật là ác nghiệp, tất phải thọ báo không còn nghi ngờ gì nữa. Có điều là thọ báo tùy theo tâm giết và cách giết tàn nhẫn hay không mà có nhanh chậm, nặng nhẹ, không thể nói một cách khái quát. Nếu sau khi sát sinh, sám hối tu thiện cũng có thể chuyển hậu báo thành hiện báo, trọng báo thành khinh báo. Tôi vì muốn để cho mọi người hiểu một cách thiết thực việc ác báo sát sinh ăn thịt, không ngại hiện thân thuyết pháp. Sơ lược cho mọi người nghe tôi trải qua việc thọ báo ăn thịt như thế nào.
Năm 18 tuổi, vì chống Nhật cứu nước, tôi đã rời ghế nhà trường, không hề do dự gia nhập hàng ngũ kháng chiến. Nhờ phước đức ông bà, chỉ làm thượng sĩ văn thư nửa năm đã được thăng quan. Từ đó, xa xỉ trong lương bổng. Trước khi tôi thoái hưu xuất gia, lương của tôi thuộc lương nghiệp vụ. Tục ngữ có câu: “Ở núi thì sống vào núi, ở nước thì sống vào nước”. Tôi tuy không đáng được một chữ, nhưng “làm quan được ăn lộc vua”, rốt cuộc tôi tiêu tiền như nước. Có tiền, tôi bèn ăn thịt uống rượu, tạo biết bao sát nghiệp, để rồi cả đêm trằn trọc bất an, do đó cảm thấy chán ớn tiền bạc. Sau xuất gia, không muốn thấy tiền, không muốn giữ tiền, quả thật chính do nguyên nhân này.
Nhắc đến bản lĩnh ăn thịt uống rượu của tôi, tuy không nhiều lắm nhưng thật không vừa. Nói đến tửu lượng, đế trắng uống lần một hai chai chẳng ăn nhằm gì, ăn cá ăn thịt càng kinh người hơn. Hễ ngồi xuống là làm liền hai tiếng đồng hồ, ăn một hai cân thịt mỡ không thấy ớn. Tôi thích ăn thịt gà, thịt vịt nhất. Bữa ăn nào cũng có, nhưng ăn thế nào cũng không thấy ngán. Một năm ăn hết bao nhiêu sinh mạng chúng sinh, tôi không hề tính thử.
Nhưng có một lần, chúng tôi đóng quân ở Khê Khẩu Áo, Định Hải, Chiết Giang. Lúc mới đến, các nơi phụ cận thôn trang này, đâu đâu cũng thấy gà vịt từng đàn. Mỗi ngày tôi đều nhờ cô chủ đi mua gà vịt giúp, bảo lính cần vụ giết thịt. Nhiều thì năm ba con, ít thì một hai con. Đóng quân ba tháng, mà gà vịt chu vi 5 dặm vuông bị chúng tôi ăn sạch.
Có một chiều gió Đông Bắc lớn, tôi lại nhờ cô chủ đi mua gà giúp. Cô ta nói: “Ông còn muốn ăn nữa à! Gà vịt trong vòng 5 dặm vuông gần đây đều bị các ông ăn hết rồi, ông còn muốn ăn sao?”. Tôi nghĩ cô ta chắc vì sợ lạnh nên không muốn đi mua, do đó mới nói như vậy để trách tôi. Thế là tôi đích thân dẫn theo tên lính cần vụ, đảo một vòng qua các làng xung quanh, quả thật chẳng còn thấy con gà con vịt nào, tôi mới biết rằng mình đã ăn gà vịt nhiều như thế, bất giác giật mình, tôi đã tạo nghiệp sát quá lớn.
Năm 1953, tôi quy y Phật. Sau khi đọc kinh hiểu rõ nhân quả, tôi cấp tốc ăn chay muốn chuộc tội trước. Theo tôi biết, tin Phật, ăn chay công khai ngay trong quân đội thì chỉ có mình tôi, nhưng trong lòng lại có cảm giác “hối hận không còn kịp”. Vì cầu một lòng sám hối và hoằng pháp lợi sinh, lấy công chuộc tội nên tôi quyết chí xuất gia. Có lẽ cũng nhờ niệm thiện ấy, mà sát nghiệp tôi tạo đời nay, may ra trọng báo trở thành khinh báo, hậu báo trở thành hiện báo.
Hai ngày trước lễ Đoan Ngọ năm 1974, trong thất Vô Lượng Thọ ở chùa Liên Quang, Nam Đầu. 8 giờ sáng điểm chuông bắt đầu lạy Tịnh độ sám. Lúc đó tôi đã bế quan hơn ba năm rồi, lạy Tịnh độ sám cũng đã hơn 9 tháng. Lạy xuống lạy thứ nhất, tôi cảm thấy thân bỗng nhẹ hững. Đi về hướng Tây, đi chưa được mấy bước thì nghe sau lưng có rất nhiều tiếng gà vịt kêu, ngoái đầu lại nhìn chợt thấy gà vịt hàng ngàn con xếp thành ba hàng đuổi theo tôi. Nhìn theo hàng của chúng, ước phải hơn hai dặm mới thấy được điểm tụ tập của chúng. Trên quảng trường trạm Cổ Xa ở Nam Đầu, ở đó còn có cả heo, bò… sắp ngay hàng thẳng lối lên đường, nhìn ngược lại vào mình, trước ngực đang ôm một con vịt đang cạp cạp inh ỏi, những chúng sinh ấy một kêu một đáp. Thấy tình hình này, tôi nghĩ chúng đến tìm mình tính sổ rồi đây, bất giác thất kinh như tỉnh cơn mê.
Sau khi tiếp tục lạy xong Tịnh độ sám, sợ quá tôi lâm trọng bệnh, bèn gõ chuông gọi cư sĩ hộ thất Lưu Văn Vũ kể hết tự sự, nhờ ông ta chu đáo cho tôi hơn, trong thời gian gần đây không đi đâu xa. Đâu ngờ ngay tối hôm đó, trượt té gãy chân trái ngay trong thất. Tuy mời Đông tây y trị liệu, tốn biết bao tiền của tín chúng, bản thân vẫn đau đớn nói không nên lời, chữa trị thế nào cũng không công hiệu, đến nỗi trở thành “pháp sư một cẳng”. Đây chính là nghiệp báo của tôi sát sinh ăn thịt. Tôi nay nói hết sự thật cho mọi người nghe. Tôi tuy hối hận đã quá muộn, nhưng mong mọi người lấy việc này của tôi làm gương. Mỗi người tự cảnh giác, những ai chưa ăn chay, hãy nhanh chóng giới sát ăn chay để tránh giẫm lên vết xe cũ của tôi.
Cuối cùng, ngoài khuyến cáo các vị phát tâm giới sát ăn chay, các vị còn nên tu tập pháp môn Tịnh độ nữa, niệm Phật cầu sinh Tây phương, mới được rốt ráo lìa khổ được vui. Trì trai và niệm Phật, cả hai song hành thì lưỡng phần trọn vẹn, nếu chỉ hành một phía cả hai đều thất. Vì sao?
Bởi nếu ăn chay không niệm Phật, đời sau nhờ nhân trì trai quá khứ, được giàu sang vinh hiển. Tục ngữ nói: “Một ngày ăn chay, thiên hạ sát sinh không có ta”, huống hồ cả đời trường chay, phước báo ấy làm sao tính đếm? Có phước báo đương nhiên là điều tốt. Nhưng những kẻ giàu sang, hết 9 phần 10 không muốn tu hành, gọi là “giàu sang học đạo khó”. Người phú quý không biết tu tập, tất nhiên cuộc sống của họ chỉ hướng đến hưởng thụ sắc dục, ăn uống, vui chơi. Ăn thì một bữa ngàn mạng chúng sinh, sắc thì gian dâm nữ tú, vui chơi thì nhảy múa ca hò. Những ai sống cuộc sống này, chắc chắn đời sau đọa lạc trong ba đường dữ, sang đời thứ ba tất phải chịu khổ. Lại nếu những người niệm Phật không ăn chay, thì lúc lâm chung bị nghiệp lực chướng tế không được vãng sinh, lưu nhập vào trong bát bộ quỷ thần. Đây chính là sự tổn hại giữa ăn chay và niệm Phật chỉ hành một phía.
Nếu đã ăn chay lại niệm Phật, tức hiện tiền thân tâm được kiện khang an lạc, lâm chung vãng sinh Tây phương, thấy Phật nghe pháp chứng tam bất thoái, cuối cùng viên chứng Vô thượng Bồ đề. Lợi ích của công đức ấy rộng lớn như pháp giới, cứu cánh như hư không, vô lượng vô biên không thể nghĩ nghì.
“Máu thịt tràn trề khen hợp miệng,
Đâu hay oán tắng sánh bằng non!
Thân ta chốn đó đang tâm nghĩ,
Ai dám cầm dao cắt thịt mình.
Xưa nay trong một bát canh,
Oán sâu như bể hận thành non cao,
Muốn hay nguồn gốc binh đao,
Lắng nghe lò mổ tiếng gào đêm thanh”.
Trích Ăn Chay – Sát sinh và Quả báo
Nguyên tác: Quảng Hóa – Lý Bỉnh Nam
Việt dịch: Thích Tâm Anh
Nhà xuất bản Văn Hóa Sài Gòn
Dạ thưa , ăn chay được ăn trứng gà vịt không ?
Theo mình biết,nếu bạn ăn trứng gà công nghiệp thì được,vì chỉ được gà mái sinh,nó là tế bào, không có sự sống.Nếu trứng đã được ấp thì đừng ăn. Nhưng mà cũng có người nói khác.Tốt nhất là không nên ăn
Trứng gà nằm trong thân con gà .được nuôi dưỡng từ máu huyết của gà mà hình thành . Như vậy vật được nuôi từ máu huyết tanh hôi sao gọi là chay được .
K ăn được bạn ơi.Vì trứng gà hay vịt đều là chúng sanh.
mình chỉ ăn trứng gà không trống, duoc không nhỉ. vì minh ko biết nấu ăn. trứng thì tiện hơn
Hòa thượng Tuyên Hóa
ĂN THỊT LÀ
NGUỒN GỐC CỦA TAI KIẾP!
(Vạn Phật Thành ngày 19 tháng 9 năm 1982)
Phật Giáo có ba thời đại là Chánh Pháp, Tượng Pháp và Mạt Pháp. Ðó là do nghiệp báo của chúng sinh chiêu cảm mà ra.
Ở thời Chánh Pháp, con người được phước báo rất lớn, rất dầy, và trí huệ cũng rất cao. Ở mặt đất thì nước giống như sữa vậy, rất bổ dưỡng, và nơi nào nước cũng rất tốt. Tới thời Tượng Pháp thì nước uống mất đi chất bổ dưỡng. Hiện tại thời Mạt Pháp thì nước không còn chất bổ nữa, trái lại trộn lẫn đủ thứ chất độc. Có người nói: “Chúng tôi uống nước đã có bỏ thuốc khử độc rồi.” Tuy vậy nước vẫn còn độc, không cách gì trừ hết được.
Trên thế giới, hiện giờ chất độc càng ngày càng gia tăng, khiến cho không khí bị ô nhiễm. Vì người ta dùng chất độc quá nhiều nên độc tố thấm dần vào thân người, rồi trải qua sự biến hóa trong cơ thể, khi mình thở ra thì chất độc đó lại trở ngược về trong không khí. Hiện tại trong hư không đầy dẫy độc khí.
Chúng ta biết bom nguyên tử, bom khinh khí là thứ tối nguy hiểm, nhưng những thứ đó còn thua độc khí do miệng mình phóng ra. Bởi vậy thế giới này càng ngày càng trở nên vô cùng nguy hiểm. Vì bị độc khí đó xông ướp nên mỗi ngày con người giống như “sống trong cơn say, chết trong giấc mộng” vậy. Ăn uống, cờ bạc, rượu chè, lừa bịp, trộm cắp, không có chuyện xấu xa gì mà họ không biết làm. Ðó là tình trạng độc hại vô cùng, hết sức nguy hiểm vậy.
Bây giờ muốn thế giới tiêu hết chất độc thì phải có biện pháp gì? Tức là phải ăn chay, đừng ăn thịt! Ăn chay thì chất độc sẽ giảm bớt đi. Nếu muốn thế giới này hoàn toàn hết độc thì mọi người đừng ăn thịt, chỉ ăn chay. Bởi vì trong thịt có chất độc, mà chất độc này lại rất vi tế, nên dù ăn vào mình cũng không nhận biết được là có chất độc. Song, từ từ mình sẽ trúng phải chất độc của thịt, lợi hại đến độ không có thứ thuốc nào có thể cứu nổi, bởi vì trong thịt chất chứa sự oán hận rất sâu dày. Cho nên người xưa nói rằng:
“Thiên bách niên lai oản lý canh,
Oán thâm tự hải hận nan bình.
Dục tri thế thượng đao binh kiếp,
Thả thính đồ môn dạ bán thanh.”
Dịch là:
“Ngàn năm oán hận ngập bát canh,
Oán sâu như biển, hận khó tan.
Muốn biết vì sao có chiến tranh,
Hãy nghe lò thịt, lúc nửa đêm!”
Miếng thịt trong tô canh tuy nhỏ, nhưng thật sự trong đó chất chứa sự thù hằn sâu như biển cả vậy. Người đập lộn với người, nhà này đánh nhau với nhà kia, nước này xâu xé nước kia, địa cầu này tiêu hủy địa cầu khác; gây nên chiến tranh như vậy đều là do ăn thịt mà ra. Tất cả những tai nạn đao binh, thủy hỏa, tật dịch lưu hành, đều là do ăn thịt mà thành. Nếu muốn hiểu rõ đạo lý thì lúc nửa đêm hãy tới nhà người đồ tể mà lắng nghe: lắng nghe tiếng rống đau đớn của con heo bị thọc huyết, lắng nghe tiếng khóc uất ức của con trâu hay con dê bị giết.
Tóm lại, con vật nào bị giết thì con đó khóc la rên siết. Lúc khóc la chính là lúc mà nó phóng độc khí ra. Một mặt phóng độc khí, một mặt khóc than nói rằng: “Tốt lắm! Bây giờ tụi bây giết tao, trong tương lai tao sẽ giết lại tụi bây. Nợ này chẳng bao giờ phủi sạch được! Tụi bây giết tao, tao sẽ giết lại tụi bây, tụi bây ăn thịt tao, tao sẽ ăn thịt lại tụi bây!” Do lòng oán hờn, thù hận chất chứa như vậy nên mới tạo thành đủ thứ tai họa.
Nếu con người ăn chay trường thì những oan nghiệt đó sẽ tiêu trừ, bao nhiêu đao gươm sẽ trở thành nhung gấm, sự hung hiểm sẽ trở thành kiết tường. Vì thế, mình phải tìm cách cứu vãn thời Mạt Pháp sắp tới đây!
——-
Nam Mô A Di Đà Phật
Mến chào các liên hữu
Ngày xưa tôi cũng không biết nấu ăn,cứ dùng trứng Cho tiện. Từ ngày đọc quyển “tây phương du ký” của pháp sư khoan tịnh.có một đoạn tôi nhớ là bồ tát Quán Thế Âm nói:”người Tu thời nay thường hay sửa đổi giới Luật,Cho rằng trứng là Chay lạt…”kể từ đó về sau,tôi không ăn trứng nữa.
Ngày xưa,tôi có xem qua một đoạn video khuyên ăn chay,trong đó có quay lén cảnh ở trong hảng sản xuất trứng gà:
. Có rất nhiều gà con,người ta lựa ra,con nào là mái thì giử lại để nuôi tiếp Cho đẻ trứng,còn con nào là gà trống thì đặt nó lên một cái line chạy vô trong máy nghiền và như thế là đã có hằng hà sa số gà trống con đã phải chết thãm thương như thế.
Như vậy thì ăn trứng tức là cộng tác với hảng trứng gà,là cọng nghiệp sát sanh gà trống con với hãng trứng gà.
.thiết nghĩ ăn để mà sống,sống để mà Tu thì cầu kỳ,màu mè làm gì?
tôi bây giờ ăn uống giản dị lắm,vừa đỡ tốn thời gian,tốn công,tốn tiền,có dư tiền thì mới phóng sanh được chứ,…
thôi,xin chào tất cả
Nam Mô A Di Đà Phật.
Xin được trích đoạn câu trả lời của Hòa thượng Tuyên Hóa dạy, khi có đệ tử hỏi về việc này như sau:
Hỏi: Là đệ tử Phật thì có thể ăn trứng không?
Đáp: Nếu quý vị thèm muốn ăn những thứ dinh dưỡng đó, thì cần gì phải hỏi tôi?
Hỏi: Tại sao người ăn chay không được ăn trứng?
Đáp: Không có gà trống, gà mái cũng có thể ấp trứng nở ra gà con như thường. Ngày xưa người ta không hiểu điều này nên họ nói là, nếu trứng không có trống thì không thể nở ra gà con. Nhưng lối nói này cũng không có gì làm chứng cớ. Tại sao người ăn trứng lại lý luận như thế? Tức là vì họ muốn ăn trứng đó mà. Bất luận trứng có trống hay không có trống, nó đều có thể sanh ra gà con, chớ không phải không thể sanh đâu. Trong Kinh Lăng Nghiêm nói “Noãn duy tưởng sanh,” tức trứng do tưởng mà sanh ra.
tiện thể đây nhờ mọi người giải đáp giúp
-nếu mọi người trên thế giới đều ăn chay thì viễn cảnh sẽ ra sao
-nếu theo đạo phật nghĩa là ko dc lập gia đình vậy trái đất có còn người nào nữa vì ko có ai sinh ra đời nữa
-với lại đạo thiên chúa theo tôi biết họ vẫn lập gia đình vẫn ăn mặn bình thường mà sao đạo phật lại khác vậy
xin hết
Nam mô A Di Đà Phật
Mến chào noname
Nếu mọi người trên Trái Đất đều ăn chay thì sẽ không có các lò sát sinh và các trại chăn nuôi gia súc,gia cầm.Các lò sát sinh và trại chăn nuôi gia súc,gia cầm đã thảy ra môi trường rất nhiều thán khí làm ô nhiễm đến mức báo động,tảng băng ở Nam Bắc Cực tan dần,dẫn đến sự thay đổi khí hậu,nhiều hải đảo bị chìm ngập…do các trại chăn nuôi gia súc gia cầm đã phá rừng để trồng thức ăn cho gia súc,đây là điều mà các khoa học gia trên thế giới đều nhìn nhận,muốn biết thêm chi tiết,mời tìm xem DVD “Ăn chay,sống xanh,cứu địa cầu”. Nếu quả thật không còn loài người nữa thì chúng sanh sẽ còn 6 đường để ở:
1:Địa Ngục
2:Ngạ Quỷ
3:Súc Sanh
4:A tu la
5:Trời (33 cõi trời chia làm tam giới:Dục giới,sắc giới,vô sắc giới.Sáu cõi trời dục giới:Tứ Thiên Vương,Đao Lợi,Dạ Ma,Đâu Suất,Hóa Lạc,Tha Hóa Tự Tại)
6:Tây Phương Cực Lạc của đức Phật A Di Đà.
Cách đây khoảng 2500 năm,thời đó khoa học chưa có,đức Phật đã nhìn vào ly nước rồi nói trong này có rất nhiều vi trùng nhưng thời đó chưa có kính hiển vi,mãi sau này khoa học mới chứng minh lời Phật nói là đúng.
Ngày xưa,người ta cho rằng:”Đất bằng như cái mâm vuông,trời tròn như cái bát úp”.Chính đức Phật Thích Ca là người đầu tiên nói quả đất chúng ta đang sống là hình cầu.Sau này có một nhà khoa học tên là ông Ga-li-lê,người thứ hai phát minh ra trái đất hình cầu khi ông đang đứng ở bờ biển nhìn xem chiếc tàu từ xa đi tới,sau đó ông tuyên bố với mọi người:”Trái Đất chúng ta đang sống là hình cầu”.Thế là ông đã bị tín đồ của đạo Kitô bắt giam.
Thôi,xin chào bạn
Nam mô A Di Đà Phật
Nếu mọi người trên thế giới đều ăn chay thì viễn cảnh sẽ ra sao? Thì thiên hạ được thái bình,Quốc thái dân an,sẽ không còn thù hận oan oan tương báo. Mọi người sẽ an ổn. Ai nói bạn là đạo phật không lập gia dình được. Đạo phật là nền giáo dục, là chân thiện mỹ tuệ, là sự hưởng thụ tối cao của đời người, giúp cho gia đình có cuộc sống hài hoà hạnh phúc.
Bạn có thể vào trang web tinhthuquan để nghe PS Tịnh Không giảng bài NHẬN THỨC PHẬT GIÁO và ý nghĩa việc phóng sanh.
A Di Đà Phật.
Thân chào bạn.
A Di Đà Phật
Diệu Pháp đang gặp tình huống này mà không bít nên làm như thế nào mong quý đạo hữu cho Diệu Pháp lời khuyên: Ở công ty của Diệu Pháp người ta mới cho 1 con gà. Mọi người trong công ty định làm thịt nó bây giờ DP phải làm gì để cứu nó? Nếu DP muốn thả thì thả ở đâu vì sợ thả ở ngoài thì người ta lại bắt ăn thịt? Nếu nuôi thì điều kiện của DP không cho phép? Rất mong nhận được lời khuyên của mọi người. A DI ĐÀ PHẬT
Nam mô A Di Đà Phật
Mến chào Diệu Pháp,
Xin cho hỏi thăm có phải Diệu Pháp là ni sư Diệu Pháp trong chuyện cô gái câm vãng sanh đó không?Hỏi chơi cho vui chứ 99% là không phải rồi.
Nếu Diệu Pháp không cứu con gà này chỉ e may này Diệu Pháp sẽ hối hận.Tại vì không phải tự nhiên,phải có cái duyên gì người ta mới đưa đến chỗ Diệu Pháp mà DP lại là người hiểu biết về pháp môn Tịnh Độ.
Vậy thì rất có thể con gà này nó có duyên với Phật Pháp và cũng là anh chị,cha mẹ ông bà người thân quyến thuộc gì đó trong nhiều đời nhiều kiếp về trước của DP.DP có xem qua phim Nghịch Duyên+Giải Oan chưa?
Và trong này lại có cả chuyện+trâu+két+mèo+chuột… vãng sanh,DP đã xem qua chưa?
Ngài Tam Tạng Pháp Sư nói:”Cứu một mạng còn hơn xây thất cấp phù đồ”.Xây thất cấp phù đồ thời phải tốn bao nhiêu thời gian,bao nhiêu công sức?So với việc DP cứu con gà?
Bây giờ tạm thời cứu mạng con gà trước rồi kiếm gạo cho nó ăn còn chuyện chỗ ăn chỗ ở của nó từ từ tính sau.
Nếu mà DP cũng ở nam California thì gởi VT nuôi cho.Còn nếu ở VN thì gởi Quang nuôi dùm cho.Bằng như không có thì chở nó vô chùa nào gần nhất,nhờ quý thầy,quý sư cô chiếu cố dùm nó.Cửa Phật là cửa từ bi cứu độ chúng sanh,đâu thể nào thấy chết không cứu.Nếu mà làm ngơ để cho nó chết,đến chừng DP ra trước bàn Phật cũng sẽ thấy hổ thẹn thôi à.Đây chính là thử thách mà chư Phật dành riêng cho DP.
Nói thì dể làm thì khó,VT biết mà.
Tu phải học,học phải hành,hành phải có hạnh.
VT đã có lần mua phóng sanh một con gà rồi,không có chỗ thả,thả thì người ta bắt,cuối cùng phải mang về nhà nuôi luôn.
Nuôi một con gà cực gấp năm lần nuôi con chó vì nó ị lia lịa hehhe
VT cũng có khai thị rồi dạy nó niệm Phật,ngày nó lâm chung VT cũng có hộ niệm cho nó nữa nhưng hình như nó không được vãng sanh vì sau một ngày đêm hộ niệm mà mình mẩy nó vẫn cứng đơ à.Có lẻ do con gà đó chưa có duyên với Phật Pháp hay là phương tiện của VT chưa được khéo cho nên nó không được vãng sanh.Có lẻ VT chỉ hộ niệm bằng tâm bằng khẩu có chút ít còn đại đa số đều nhờ máy niệm Phật.
Kỳ này DP thử dốc hết lòng hết sức vì con gà đó xem sao?
Nếu mà nó được vãng sanh là DP có công đức rất lớn.
VT cũng biết là khó khăn lắm,cực khổ lắm,nhiều người đời không hiểu chuyện còn cười chê mình nữa…
Nhưng mà phải cố gắng lên,vạn sự khởi đầu nan mà.Đường đời là ngược với đường đạo,đường đời đi xuống nên rất dể còn đường đạo là đi lên nên mới khó,mà chính vì khó mà mình làm được nên mới được Phật khen chứ,nhiều lần Phật khen thì sẽ đến ngày công đức viên mãn,đến lúc đó con gà sẽ ra thọ ký cho bạn giống như chị Liên Hương trong phim Nghịch Duyên vậy.Lúc đó DP sẽ ra đi rất nhẹ nhàng còn để lại tấm gương cho người sau học hỏi nữa.
Phật dạy khuyến tấn người tu hành chứ không có dạy khuyến thối người tu hành.Cho nên hỏi VT là VT tấn cho tới cùng luôn là vậy đó.
Còn làm có nổi không là tùy nơi DP.Nhưng VT nhắc cho nhớ là Phật có tha tâm thông nên mình không thể làm qua loa lấy lệ được.Phải thực sự khởi tâm thương nó,cứu lấy nó dốc hết lòng hết sức vì nó.
Phụng sự chúng sanh là cúng dường chư Phật.
Làm được rồi thì DP sẽ có được hạnh vô ngã vị tha là bồ tát hạnh đó chứ không phải vừa đâu.
Thôi,xin chào bạn
Nam mô A Di Đà Phật
A DI ĐÀ PHẬT
DP chân thành cám ơn lời khuyên của Viên Trí.DP đã bít mình nên làm ntn. A Di Đà Phật
Trong lần giảng Kinh Địa Tạng, pháp sư Tịnh Không có kể rõ chuyện vị pháp sư trên bị gãy chân như thế nào. Ngài nói rằng chính vị pháp sư ấy đã kể cho hoà thượng Tịnh Không rằng tối hôm ấy khi vừa vào đến nhà vệ sinh thì bỗng dưng thấy ở đâu có rất nhiều gà bay thẳng đến mình. Vị pháp sư vội né tránh đàn gà thì bị trượt té gẫy chân.
Khi chúng ta nghe pháp sư Tịnh Không kể lại chuyện này thì chúng ta cũng tự suy ra mà hiểu rằng trong nhà vệ sinh thì làm gì có nhiều gà như thế? Đó chính là do quả sát sanh thành thục, chiêu cảm ra nên vị pháp sư mới thấy như vậy. Câu chuyện này giống như câu chuyện hôm trước cư sĩ Diệu Âm có kể về một cụ ông đang ngồi trong nhà, thấy cả đàn gà đến ăn thóc nên ra đuổi mà té xuống mê man bất tỉnh. Trong khi ấy cả nhà cụ ông không ai thấy được những gì cụ thấy. (Xem bài ở đây)
Quả sát sanh vô cùng đáng sợ. Chúng ta nên chân thành mỗi ngày lạy Phật sám hối, niệm Phật và hồi hướng công đức cho tất cả oan gia trái chủ của mình, cộng thêm phóng sanh để trừ vào tội sát sanh trong quá khứ thì may ra nghiệp sát mới nhẹ bớt đi nhiều.
A Di Đà Phật
A Di Đà Phật
Kính thầy, con ăn chay nhưng có ăn trứng gà công nghiệp, như vậy con có tội không ạ?
A Di Đà Phật Hải Lý thân mến,
Bạn có thể vào bài viết này của duongvecoitinh để xem lại nhé:
http://www.duongvecoitinh.com/index.php/2013/03/an-chay-co-nen-dung-trung/
Chúc bạn tinh tấn an lạc
Nam Mô A Di Đà Phật.
Mua trâu phóng sinh được trâu báo ơn
Vào triều đại nhà Minh, tại Giang Sơn có một thư sinh tên là Chu Khải, tên chữ là Thọ Nhân. Chu Khải rất thật thà chất phác, từ nhỏ đã rất hiếu học. Gia đình họ Chu trải qua 3 đời đều không ăn thịt trâu, thịt bò và thịt chó.
Chu Khải mồ côi cha từ nhỏ, bệnh tật lại nhiều. Nhưng mỗi lần bị ốm nặng, Chu Khải chỉ cần uống một bát canh thịt bò thì sức khỏe của anh ta lại chuyển biến tốt hơn. Vì vậy, từ nhỏ đến lúc trưởng thành Chu Khải ăn thịt bò không phải ít. Chu Khải hàng ngày đều đi sang làng bên dạy học kiếm tiền sinh sống.
Vào tết đoan ngọ của năm nọ, khi Chu Khải chuẩn bị trở về nhà, anh ta được chủ nhà trả tiền thù lao, tổng cộng hơn 8 lượng bạc. Trên đường về nhà, trời bỗng nhiên đổ mưa, Chu Khải bèn đến ngôi miếu cổ ven đường trú mưa. Vừa bước vào miếu, anh ta nhìn thấy trên tường có dán hai tờ giấy, một tờ ghi: “Quả báo của giết trâu (bò)”, một tờ ghi: “Quả báo của ăn thịt trâu (bò)”. Những lời được viết trong hai tờ giấy này rất rõ ràng, dễ hiểu mà lại thống thiết bi ai. Khiến cho Chu Khải nhớ lại hồi nhỏ ăn thịt bò không ít, nên cảm thấy vô cùng hổ thẹn.
Anh ta thầm nghĩ: “Mình năm nay đã 29 tuổi, đến bây giờ vẫn không thi đậu tú tài, có thể là do duyên cớ ăn thịt bò. Hơn nữa, Chu gia chúng ta lại có giáo huấn của tổ tiên đã ba đời nay không ăn thịt bò, thịt chó. Mình lại vi phạm lời giáo huấn này, đây là tội bất hiếu. Trâu bò vì chúng ta mà cày cấy ruộng đồng, vận chuyển lương thực, công lao to lớn vậy mà mình lại ăn thịt chúng, đây là tội bất nhân. Phóng túng ham muốn ăn uống của bản thân, đây thuộc về bất nghĩa. Nhìn thấy loại hành vi này là có báo ứng nghiêm trọng mà không cải sửa là thuộc về không có trí tuệ. Mình đã phạm phải 4 trọng tội, chỉ e tai họa đang sắp rơi xuống rồi huống chi nói đến công danh, phúc báo?” Thế là Chu Khải bèn đi đến trước mặt tượng Thần, dập đầu cầu xin, thề từ đó trở đi không bao giờ ăn thịt trâu bò nữa.
Sau khi mưa tạnh, Chu Khải đang chuẩn bị lên đường về nhà thì gặp ngay người chuyên giết thịt trong làng tên là Vưu Quang Vũ đi tới. Chu Khải hỏi: “Anh sao lại đến miếu này?“
Vưu Quang Vũ trả lời: “Nhà tôi mới mua một con trâu rất gầy, tôi đang lo sẽ lỗ vốn nên đến miếu để xin quẻ.“
Chu Khải lại hỏi: “Thế con trâu đó ở đâu?“
Vưu Quang Vũ nói: “Ở ngay ngoài miếu kia.“
Chu Khải đi ra ngoài xem xét, nhìn thấy một con trâu gầy, hai đầu gối quỳ trên mặt đất, nước mắt rơi xuống như mưa. Nhìn thấy nó, Chu Khải cảm thấy rất thương xót, liền hỏi Vưu Quang Vũ con trâu đó giá bao nhiêu tiền. Vưu Quang Vũ trả lời: “Con trâu này giá 7 lượng bạc.” Chu Khải lấy đủ số bạc ra trả cho Vưu Quang Vũ. Vưu Quang Vũ nghĩ rằng giá mà anh ta đưa ra thấp nên lại đòi thêm một chút, Chu Khải cũng đồng ý và trả đủ cho anh ta.
Sau khi Chu Khải mua được con trâu này, liền lấy ra một miếng gỗ rồi viết lên bốn chữ: “Thần minh phóng sinh” rồi treo ở trên cổ con trâu. Sau đó, anh ta cởi dây thừng xỏ trên mũi con trâu ra và thả cho nó đi.
Đúng vào năm đó, Chu Khải thi đậu tú tài hơn nữa còn trở thành con rể của Vương gia. Vương gia là một gia tộc danh giá trong vùng.
Ngay hôm cưới, lúc Chu Khải đang uống rượu với cha vợ và kể về chuyện năm xưa thì một người hầu đi vào nói: “Thưa chủ nhân, ở ngoài cổng nhà ta có một con trâu, trên cổ đeo một tấm gỗ, đuổi thế nào cũng không chịu đi ạ!“
Chu Khải nghe vậy liền ra xem xét, anh nhận ra đúng là con trâu mà mình đã phóng sinh. Chu Khải bèn sai người hầu dắt con trâu đó đến một phòng trống đằng sau vườn.
Trong làng họ, có một tên tội phạm đã phạm tội nhiều lần hiểu rất rõ về gia đình nhà Vương gia. Hắn ta thấy của hồi môn của con gái Vương gia quá nhiều nên đã nảy sinh ý định ăn trộm. Thế là, tên ăn trộm này đã đào một đường hầm từ ngay bên cạnh phòng mà con trâu đang ở để đến thẳng phòng của Chu Khải. Vào đến phòng tân hôn, tên trộm vơ vét hết quần áo và đồ trang sức cho vào một cái túi để chuẩn bị trốn đi. Con trâu kia đột nhiên xông tới, xô đổ cái bàn làm phát ra tiếng động rất lớn. Chu Khải nghe thấy tiếng động liền tỉnh giấc kêu “Có trộm!” Cả nhà Vương gia đều tỉnh giấc và tập trung bắt trộm. Tên trộm sợ hãi, liền bò ra bên ngoài, con trâu thấy vậy giơ chân lên ngăn cái túi lại. Lúc này, tiếng hô bắt trộm như ở ngay sát bên, khiến cho tên trộm đành phải vứt bỏ cái túi lại, chật vật tẩu thoát.
Cha vợ của Chu Khải nhìn thấy đồ vật trong chiếc túi vẫn còn nguyên vẹn nên vô cùng cảm kích con trâu này. Ông liền xỏ dây thừng vào mũi nó và nuôi ở phòng trống bên cạnh, cũng từ đó ông thề không ăn thịt trâu bò.
Sau đó không lâu, vào một buổi tối trời mưa, tên trộm đó lại đến nhà Vương gia. Sau khi phá cổng sau vườn, nhìn thấy con trâu tên trộm vô cùng căm phẫn. Hắn dắt con trâu đi, lấy tấm gỗ vứt bỏ và bán cho một chủ lò mổ lấy bốn lượng bạc.
Vừa hay, ngày hôm sau Chu Khải đi thu nợ thay cha vợ, vừa đến cổng lò mổ liền nhìn thấy con trâu kia. Chu Khải tiến đến hỏi thăm nguyên do và được chủ lò mổ kể lại đầu đuôi sự tình. Con trâu vẫn giống như lần trước, quỳ hai gối trên mặt đất và nước mắt chảy ra. Chu Khải lại một lần mua con trâu ấy và viết lên một tấm gỗ bốn chữ “Lôi điện phóng sinh”, treo ở cổ con trâu và thả cho nó đi.
Sau đó mấy năm, Chu Khải lại tới gia đình người phú hào tên là Chung Khoan ở Cổ Điền dạy học. Lúc ấy, ở làng bên có một toán cướp. Gia đình Chung Khoan có hoàn cảnh giàu có nên vô cùng lo lắng. Chu Khải giúp Chung Khoan bày mưu tính kế, tập hợp người làm để tu sửa nhà, xây tường cao để đề phòng bất trắc. Bỗng nhiên, có người đến báo: “Có một con trâu không biết từ đâu đến đây, trên cổ còn treo một tấm gỗ, một mực đứng ở bên ngoài phòng dạy học.“
Chu Khải nghe xong chấn động nói: “Đây chính là con trâu trước đây ta phóng sinh. Nó rất nhanh trí nhạy bén. Bây giờ nó đã đến đây tức là có ý báo rằng bọn trộm cướp cũng đã sắp đến đây.“
Thế là, Chu Khải kể lại đầu đuôi vụ trộm đã xảy ra ở nhà cha vợ trước đây cho Chung Khoan nghe, đồng thời nhắc nhở ông phải đề phòng cảnh giác. Đến canh hai, ngày thứ ba quả nhiên bọn cướp đến nhà Chung Khoan. Bọn chúng cầm đao và đứng ở bên ngoài Chung gia phóng hỏa. Chung Khoan trèo lên chiếc thang hướng ra ngoài xem xét. Ông nhìn thấy, trong đám lửa, có một con trâu đang gầm thét, dùng sừng lao thẳng vào bọn cướp. Bọn cướp sợ hãi chạy toán loạn. Lúc mọi người trong nhà tụ tập lại thì thấy bọn cướp đã bỏ đi chỉ còn con trâu đã ở vào tình trạng kiệt sức, nằm ngửa mặt lên trời và chết.
Bên cạnh trâu còn có hai tên trộm đang nằm dưới đất. Mọi người cầm nến ra soi thì phát hiện một tên là Vưu Quang Vũ và một tên là tên tội phạm ăn trộm nhà Vương gia lần trước. Mọi người áp giải hai tên cướp đến nha môn xét xử, truy xét ra đồng bọn và bắt giữ hết lại. Nạn cướp bóc trong vùng được dẹp yên. Chung Khoan cảm động ân đức của con trâu kia, liền đem trâu đi chôn cất và lập một tấm bia mộ có dòng chữ “Nghĩa ngưu mộ”. Chung gia cũng thề từ đó không ăn thịt trâu bò.
Có người từng nói: “Vì thương cảm con trâu, mua về phóng sinh vậy mà từ một thư sinh nghèo khó, trở thành một người có tiền đồ, hẳn là Chu Khải có công đức lớn rồi. Chỉ có điều, không hiểu sao con trâu có thể dự báo trước là trộm cướp sẽ đến? Hơn nữa, nó còn biết chỗ ở mới nhất của Chu Khải. Là quỷ thần sai khiến hay chính là sự linh cảm của con trâu này?”
Theo Letu.life
Mai Trà biên dịch
Nam mô a di đà phật,hồi giờ con chưa bao giờ ăn thịt trâu,nhưng có ăn thịt bò,nhưng không ăn nhiều.hồi năm 18- 20 tuổi con ăn cá thịt không được ăn vào là ói ra,con chỉ ăn rau con tưởng mình bị bệnh gì? gần cả năm trời,nếu con biết phật pháp sớm thì con ăn chay đến hôm nay rồi.hiện tại con ăn mặn,nhưng con thích ăn rau hơn ăn cá thịt.
Chào bạn Mai Nguyễn,
Vậy thì bây giờ bạn ăn chay đi, tự mình nấu chay ăn, không phiền đến người thân nấu cho mình. Ăn chay rất tốt, giúp tăng trưởng tâm từ bi. Ngoài ra, bạn cũng nên tránh sát sanh và hãy phóng sanh trong khả năng của mình (ví dụ như cứu kiến khỏi nước, phóng sanh cá,..).
Khi có thời gian rảnh rỗi bạn hãy niệm Phật và tìm hiểu về giáo lý nhân quả, vô thường nhé, sẽ giúp được bạn rất nhiều trong cuộc sống.
Chúc bạn thường tinh tấn tu học.
Nam Mô A Di Đà Phật.