Hãy nghe Hoà-Thượng Tịnh-Không giảng về giới thứ hai, sau giới dâm:
“A-Nan, lại các chúng sanh lục đạo trong các thế giới, nếu cái tâm không Sát, thì không theo dòng sanh tử tiếp tục”.
Chúng ta phải đem câu nói này của Phật xem cho rõ ràng, không phải một thế giới chúng ta, mà mười phương chư Phật thế giới đều chẳng ngoại lệ. Thật vậy, được khỏi sanh tử luân hồi không là đơn giản. Dâm, Sát, Đạo, Vọng, bốn điều này đều phải thanh tịnh. Ba điều thanh tịnh mà còn một điều không thanh tịnh đều vẫn không ra được khỏi Tam Giới, đều trở thành chướng ngại.
Thì ra, tới nay tôi mới hiểu rõ, tại sao chúng ta tu hành từ kiếp vô thỉ mà vẫn còn như thế này. Bốn điều, dứt được ba còn lại một, vẫn chẳng được thành công. Sức mạnh của nó có nặng nhẹ sai biệt, mặc dù là nhẹ nhưng vọng ngữ, vẫn có thể tạo thành nhân tố quyết định, không thể thành tựu.
Đây là nói về Sát Sanh không thể ra khỏi Tam giới. Còn cái nguyên-nhân, chúng ta nên suy nghĩ nhiều một tí.
Nghiên cứu tỉ mỉ cái đạo lý mà Phật dạy cho chúng ta, những sự thật đó, phía trước cái thứ nhất là tâm Dâm, là căn nguyên tội nghiệt của bản thân chúng ta. Quý vị nên biết, thế gian rất nhiều tội nghiệt đều từ đây sanh ra.
Người thế gian thường nói “nghiệp chướng sâu nặng”. Đây là căn nguyên của nghiệp chướng. Cái thứ hai là Sát Sanh. Sát Sanh là căn nguyên của “oan gia trái chủ”.
Chúng ta tu hành bị rất nhiều người làm chướng ngại, nhiều việc làm phiền não trở ngại. Đây là lực lượng từ bên ngoài.
Tại sao có nhiều người làm chướng ngại? Đó là oán thân trái chủ. Oán thân trái chủ làm sao mà kết thành? Giết mạng người! Ăn thịt sinh vật!
Từ chỗ này kết-thành oán hận rất sâu. Phàm phu chúng ta sơ suất đi, Phật nhìn thấy rất là rõ ràng, rất là minh bạch.
Vậy thì trong xã -hội hiện tại, chúng ta vẫn thường hay nghe thấy, vẫn còn gặp phải việc oan hồn ma quỷ nhập vào thân. Tôi ở Hong Kong gặp được. Ở Đài -Bắc cũng gặp được. Ở Mỹ cũng gặp được.
Hỏi tại sao tìm anh, mà không tìm kẻ khác? Vì họ có oán thù với anh, đến báo thù.
Trong hội Phật Thất ở Hong Kong, Pháp sư Đàm Hư giảng cho chúng tôi. Băng cassette của Ngài hiện nay chúng tôi vẫn còn giữ. Trong đó có nói đến một người tu Thiền, người này là để tử của Đế Nhàn Lão Pháp Sư. Đàm Hư Đại sư cũng là pháp tử của Đế Nhàn Lão Pháp Sư, là đệ tử truyền pháp. Nói một cách khác, đó là Sư huynh của Đàm Hư Đại sư. Người này công phu tham thiền rất giỏi. Lúc bấy giờ Đế Nhàn Lão Pháp Sư học về giáo. Ngài là Tổ sư Tông Thiên-Thai cuối đời nhà Thanh.
Đệ tử của Đế Nhàn Pháp Sư nay muốn học Thiền, nên Ngài đem ông gởi vào đạo tràng Thiền-Tông. Lúc ấy, đệ nhứt đạo tràng Thiền-Tông là chùa Giang Thiên ở Trấn Giang. Đưa ông ta vào chỗ này, tức là Chùa Kim Sơn trong chuyện Bạch Xà, cũng gọi là chùa Giang-Thiên. Ngồi chùa này ở trên hòn đảo trên sông Trường Giang, bốn bề toàn là nước, là một đạo tràng hưng thịnh nhất của Thiền Tông Trung Quốc vào năm đầu Dân Quốc.
Tâm danh lợi nổi lên thần Hộ Pháp đi mất!
Ông ta tu thiền tham học ở đây hết mười mấy năm. Công phu rất là đắc lực, được lão Hoà-Thượng coi trọng và tán-dương, đưa ông ta lên chức vụ Thủ toạ Hoà-Thượng, địa vị chỉ dưới Hoà-Thượng Phương Trượng thôi.
Được làm chức Thủ toạ Hoà-Thượng thì tâm phiền não của ông hiện ra. Nói cách khác, định lực không đủ, bởi vì đồ đệ đến quy y đông, cúng dường cũng nhiều, tâm danh lợi của ông nổi dậy, thái độ hách dịch càng lớn. Điều này thật là phiền phức đấy. Thần hộ pháp đi mất. Quý vị nên biết, khi công phu đắc-lực có Thần hộ pháp bảo vệ. Bất luận là xuất gia hay tại gia, chỉ cần như pháp tu hành chân chánh đều có Thần hộ pháp bảo vệ. Nhưng khi tâm bất tại đạo, thì thần hộ pháp đi mất. Thần Hộ-pháp vừa trông thấy anh đổi tánh, thì than: “Người đã thay lòng rồi. Thối chuyển rồi! thì họ đi mất!”
Thần Hộ-pháp vừa đi thì oan-gia chủ nợ tìm đến. Ông ta liền bị ma nhập vào. Ma nhập cách nào? Xem khi không có người, ông ta bèn nhảy xuống sông tự tử. Lần đầu có người bắt gặp, cứu sống ông ta đem lên. Qua mấy ngày sau ông ta lại nhảy sông. May vừa gặp người, lại cứu sống đem lên. Phương Trượng lão Hoà-Thượng hoảng kinh, một vị Thủ toạ Hoà-Thượng thường làm việc nhảy sông tự tử khiến cho toàn thể đạo tràng bị ảnh-hưởng rất lớn, đông người ai nấy đều hoang-mang. Người tu định đều sanh ra trở ngại. Họ thông báo cho Đế Nhàn lão Pháp sư biết. Sư phụ ông ta lật đật mang ông ta về. Lão Hoà-Thượng ở núi Thiên Thai, Phong Châu tỉnh Triết-Giang nên Ngài đến Trấn Giang đem đệ tử về. Trên đường bình an vô sự, chẳng có triệu chứng chi cả. Nhờ uy-đức của Lão Hoà-Thượng hộ trì ông ta, khiến con quỷ oan đó không dám nhập vào. Suốt đường bình an.
Khi về đến núi Thiên Thai, vì ông ta đã từng làm Thủ toạ Hoà-Thượng trong Phật môn rất có địa vị, cho nên trong chùa dành cho ông một căn liêu phòng. Lúc đó ông rất được đãi-ngộ. Công phu buổi sáng ông có đến hay không cũng không sao. Đạo tràng đối với ông ta đều ưu đãi.
Qua được vài ngày, có một buổi sáng nọ, lúc ăn sáng chẳng thấy ông ta đến. Lào Hoà-Thượng nói ông ta ngủ lười không ra thể thống gì cả, bèn cho người đến trai phòng xem thử. Gõ cửa thì không có người bên trong. Không có tiếng động, bèn đẩy cửa vào, trong phòng không có người. Phía sau phòng có một cửa sổ đã mở. Nghĩ rằng có thể ông ta từ cửa sổ này nhảy ra. Họ trở về thưa lại với lão Hoà-Thượng.
Nghe xong Lão Hoà -Thượng liền la lên: “Không xong rồi! E lại xảy ra chuyện!” Vì bên cạnh núi Thiên Thai có một con sông nhỏ. Tuy không lớn bằng sông Trường-Giang, nhưng cũng có thể ngập chết người. Ngài dặn người tức tốc theo bờ sông mà tìm.
Ngài bảo: “Chắc đã xảy ra chuyện!”
Đi hơn nữa dặm đường thì tìm được. Ông ta đã chết, thi thể nổi lên. Rốt cuộc cũng là nhảy sông tự tử.
Ngay trong lúc đó mới biết ông ta có một đứa con gái. Trước khi xuất gia, ông ta có kết hôn, có một đứa con gái. Khi ông học Phật, nhất thiết đòi xuất gia. Vợ ông không đồng ý, ông vẫn cứ xuất gia, nên vợ ông nhảy sông tự sát. Cho nên con quỷ ấy là vợ ông ta. Nguyên lúc đầu ông tu hành có công phu, có Thần Hộ Pháp bảo hộ, oan hồn không cách chi nhập vào. Đến khi tâm danh lợi của ông nổi dậy, đạo tâm tiêu mất, Thần Hộ Pháp cũng chạy mất. Vợ ông ta tìm cách đến được, cho nên ông ta hai lần nhảy sông, đó chẳng phải là ý của ông ta. Đó là ông ta bị quỷ nhập vào.
Đứa con gái lúc đó còn nhỏ, cha thì xuất gia, mẹ thì nhảy sông tự tử, nhờ người bà con nuôi dưỡng đến lớn và lấy chồng. Lúc ông chết, đứa con gái đến chùa khóc lóc, Đế-Nhàn Pháp sư thấy cô vừa đến liền bảo:
– “Hay lắm! Cha cô đã xảy ra chuyện!”.
Cô ta khóc lóc nói:
– “Đêm qua con nằm mộng thấy cha con nói hôm nay đi nhận sở làm”.
Lão Hoà-Thượng nói:
– “À! thì ra đi làm Thổ Địa!”
Đế-Nhàn Pháp sư bổng nhiên đại ngộ: “Thì ra, cách nhà họ không xa vừa lập ra ngôi miếu Thổ Địa. Bên trong vừa đúc xong hai tượng Thổ Địa để an vị. Thì ra là hai người này.
Lão Hoà-Thượng nói:
– “Học Phật cả một đời, tham thiền mấy mươi năm, đến cuối cùng lại đoạ lạc làm Thổ-Địa”.
Thổ-Địa công la quỷ thần trong quỷ đạo, là Lý-Trưởng trong quỷ-đạo. Cho nên tôi thường hay đánh thức quý vị: “Khi tâm danh lợi nổi dậy thì hỏng cả, thì đoạ lạc vô cùng đáng sợ”.
Rơi vào trong Thần đạo, Quỷ thần đạo, việc này cũng tức là ông ta gián -tiếp sát sanh. Vẫn không ra khỏi điều này.
Hoà-Thượng Tịnh-Không tiếp:
Kinh nói, “Ông tu phép Tam-muội quyết ra khỏi trần lao. Nếu không trừ lòng Sát, không ra khỏi trần lao.” (Trần lao tức tam giới).
Phía trước, thứ nhất là tâm Dâm, thứ hai đây là tâm Sát. Nhứt định phải đoạn dứt sạch. Kinh tiếp:
“Dù có nhiều trí thiền định hiện tiền. Nếu không đoạn lòng Sát, thì chắc phải lạc vào Thần-đạo. Người Thượng Phẩm thì thành Đại-lực-quỷ. Đại-lực-quỷ tức là Quỷ Vương. Người Trung-phẩm thì thành Phi-hành Dạ-Xoa, qua các loại Quỷ-Soái”.
Ở Đài -Loan cũng có rất nhiều, nào là Nguyên Soái, Vương-gia công ở trong các ngôi miếu Quỷ Thần đều thuộc về Trung-Phẩm.
“Người Hạ Phẩm đều biến thành Địa-hành, La-Sát. Những loại quỷ này có khi giúp người, cũng có khi hại người.”
Khổng-phu Tử dạy một câu nói không sai: “Kính Quỷ thần mà xa lánh chúng”. Tâm Sát không trừ, tất đoạ vào Quỷ thần đạo.
Trích Niệm Phật Cách Nào Chắc Được Vãng Sinh? của cố cư sĩ Tịnh Hải
Hòa thượng Tịnh Không giảng
Vẫn còn nhiều điều cần phải tinh tấn tu tập nữa các thầy ơi.Con sao vẫn chưa bỏ được tâm sát sanh nhất là đối với con muỗi.Nó mà cắn con là con đập chết nó liền .Dẫu biết là có tội nhưng sao lúc đó con không kiềm chế được.Xin các thầy giúp con với!
Nam Mô A Di Đà Phật
Nam Mô A Di Đà Phật
Mến chào Tâm Hoa
Hôm trước VT nghe bạn kể nằm mơ thấy Phật, Bồ Tát làm VT cũng ngưỡng mộ lắm vì ngày nghĩ gì thì đêm mơ thấy cái đó, chứng tỏ thường ngày bạn hay nghĩ tưởng đến Phật và Bồ Tát.
Về việc bạn hay đập chết con muỗi đó là phản ứng tự nhiên vì là cái “tập khí” cũng giống như một số người lúc mới bắt đầu tu, chưa quen cứ mỗi lần rớt đồ, bể đồ hay giật mình gì đó thì thường hay chưởi thề chẳn hạn. Từ từ tu tập một thời gian quen rồi thì phản ứng sẽ không còn chưởi thề nữa mà sẽ niệm Phật.
Nhắc đến chuyện con muỗi thì VT nhớ khi xưa có một vị ( hình như cũng là Tổ Tịnh Độ thì phải ), thường hay cởi trần ra cho muỗi cắn để bố thí máu, cũng chính là tinh thần vô ngả vị tha của các vị Bồ Tát. Như kinh Diệu Pháp Liên Hoa có nói :” Người nào có tâm từ bi thương yêu hết thảy chúng sanh chính là đã vào nhà Như Lai rồi vậy. Áo Như Lai chính là hạnh nhu hòa nhẫn nhục “.Ở vùng của VT ở không có muỗi, muốn bố thí kiểu đó cũng không được.
Nói như thế không có nghĩa là VT khuyên bạn nên cởi trần cho muỗi cắn. Lở như bạn bị bệnh rồi đổ thừa tại VT “xúi” thì oan cho VT lắm nghen. Bạn đã không đập chết con muỗi nữa đã là hay lắm rồi 🙂
Thôi thì chịu khó, tối trước khi ngủ nên giăng mùng.
Nam Mô A Di Đà Phật
Cám ơn VT rất nhiều nhân đây Tâm hoa xin kể một câu chuyện xảy ra với Tâm Hoa rất nhiệm màu và theo Tâm hoa nghĩ đây là một cái duyên .Từ lâu Tâm hoa muốn có một tấm hình Phật A Di Đà ngồi kiết già nhỏ thôi để trên bàn nơi làm việc trên cơ quan để chiêm ngưỡng và lúc nào cũng thấy để mình tinh tấn niệm Phật và nghĩ đến Phật.Tâm Hoa đã chạy hết các cửa hàng văn hoá phẩm Phật Giáo tại Đà Nẵng nhưng tìm không ra.Họ toàn có ảnh lớn mà mình chỉ muốn một tấm nhỏ lồng vào cái khing khoảng 15 cm thôi.Vậy là ra về tiu nghỉu không có.Đến tháng 3 năm 2012 chị của Tâm hoa ở Úc về ,chơi khoảng hai tuần .Đến ngày cuối cùng chuẩn bị mai ra sân bay về Úc chị rút trong ví ra 1 tấm hình Phật A Di Đà đưa cho Tâm hoa nói tặng em cái này chị đi qua Trung Quốc người ta tặng chị giừo chị tặng lại cho e.Tâm Hoa sững người như không tin vì đúng như ý nguyện của mình một tấm hình Phật A DiĐà ngồi kiết già Tâm hoa mừng quá chừng và nổi da gà vì mình chỉ nghĩ trong đầu thôi chứ không có nói cho một ai hết đi tìm hoài thì không có vậy mà Phật A DI Đà đã biết và đã đưa đẩy để chị của mình về cho mình.Mình thấy quá đỗi nhiệm màu và cũng thấy vui vui.Xin chia sẻ cùng các bạn sen cũng như VT .CHúc tất cả bạn sen tinh tấn tu tập.Hẹn gặp tại Tây Phương cực lạc.Nam Mô A Di Đà Phật.
hay quá chị Tâm Hoa. đạo phật nhiệm mầu . rất mong được gặp chị để làm bạn tu. chúc chị tinh tấn . a di đà phật .0919180029
Diệu Lạc có đôi lời chia sẻ cùng bạn Tâm Hoa: Có một vài lần DL bị muỗi đốt rất khó chịu tính đuổi nó đi nhưng nghĩ lại thấy nếu mình không chịu đựng được sự khó chịu này thì liệu những lúc ai chửi mắng mình làm sao vượt qua được. Nghĩ vậy rồi DL để nó đốt no rồi bay đi. DL thấy nó đã giúp mình thực hầnh hạnh bố thí và đặc biệt là hạnh nhẫn nhục, hạnh khó làm nhất trong lục ba la mật nên đã cám ơn nó. Thật là một trải nghiệm thú vị xin chia sẻ với bạn. Trong kinh 42 chương, Có vị Sa môn hỏi Ðức Phật: “Ðiều gì là mạnh nhất? Ðiều gì là sáng nhất?”. Ðức Phật dạy: “Nhẫn nhục là mạnh nhất vì không chứa ác tâm nên tăng sự an ổn. Người nhẫn nhục không làm điều ác, được mọi người tôn kính.
Chúc bạn TH vượt qua được những thử thách trên con đường tu tập của mình. Chào bạn.
Ôi,mình vẫn thường đập muỗi mỗi khi nó chích vào da mình ,muốn bố thí mà không chịu được.Nam mô A Di Đà Phật
Lại nói về nghiệp sát sinh.Xin quý hữu cho mình cho mình hỏi:
Chuyện là thế này,mình khô trực tiếp giết hại sinh mạng ,nhưng quê mình ngày giỗ,ngày lễ bà con họ hàng giết nhiều lợn ,gà để ăn thịt,mình muồn can ngăn họ nhưng đâu có được,mình chỉ muốn khai thị cho những loài vật đó mong cứu chúng được phần nào thôi.Nhưng khai như thế nào ?,xin quý đạo hữu cho mình biết nhé
Nam Mô A Di Đà Phật
Nam Mô A Di Đà Phật. Chào bạn Thi, chúc hiền nghĩ là như vầy bạn nên quán tưởng những con heo, con gà đó là con ruột bạn, hay là cha mẹ bạn thì tự nhiên bạn sẽ biết làm gì thôi. Vì thực tế là vậy, những con vật ấy đều là bà con chúng Ta trong kiếp trước nên kiếp này mới gặp nhau.
Nên xem qua phim 2 bộ phimNghịch Duyên và Giải Oan để biết cách hộ niệm hay cầu siêu cho các vong linh. Giúp họ sớm tốc xả mê đồ, siêu sanh Tịnh Độ thì mình cũng được một công đức rất lớn. Nam Mô A Di Đà Phật.
Không Nên Sát Sinh Để Cúng Tế Thần Linh
Quan tướng quốc đời Minh là Hạ Phùng Thánh, trong niên hiệu Sùng Trinh, cùng gia nhân từ miền quê lên Kinh sư. Thuyền vừa đến mũi tầm ngư thuộc dòng Cửu Giang, sóng to gió lớn chợt nối lên. Hạ Công vội mặc triều phục cầm hốt ra trước thuyền khấn vái. Khi ấy người trên thuyền thấy giữa hư không có vị thần mặc áo lụa đỏ, xách con quỷ đem liệng xuống nước. Liền đó, sóng gió dừng lặng. Công cho thuyền ghé vào bờ, thiết lễ cúng nơi miếu Đại vương ở bên sông, để đáp ơn thần phò hộ. Do duyên sự này, từ đó về sau dân chúng càng tin tưởng, đem hương đèn dê lợn dâng cúng nơi miếu mỗi ngày thêm nhiều.
Năm Sùng Trinh thứ mười ba, Kỳ Thân vương muốn phục hưng đạo tràng Quy Ngưỡng, cho rước Tam Muội Quang Luật sư vào đất Sở. Thuyền qua Cửu Giang, Luật sư mơ thấy một vị áo mão trang nghiêm đến thưa rằng: “Tôi là Tống Đại vương, thủy thần ở sông Cửu Giang. Kiếp trước tôi cùng Luật sư và Hạ Tướng Công, ba người là bạn đồng tu ở chốn thâm sơn. Luật sư không mê là chính nhân, nên đời này là bậc cao Tăng. Hạ công do phước duyên, lên đến ngôi tể tướng. Còn tôi, vì một niệm sai lầm, trở thành vị thần hưởng huyết thực. Trước đây, Hạ Công bị con yêu nơi cây đại thọ ở mũi Tầm Ngư nổi sóng muốn lật thuyền, tôi vì nghĩ đến tiền duyên nên ra tay giúp đỡ. Không ngờ do sự việc đó mà dân chúng sát sinh đến cúng tế ngày càng thêm nhiều, e rằng tương lai tất bị đọa vào Vô gián Địa ngục. Ngày mai Luật sư đi ngang qua đây, xin ghé vào miếu từ bi thọ ký cho. Lại xin công bố việc này cho bốn phương hay biết, để về sau dân chúng đừng sát sanh cúng tế nữa. Như thế, niềm hân cảm, mối thâm ân sẽ vô hạn!”. Sau khi tỉnh dậy Luật sư ghi nhớ và nhất nhất làm y theo lời.
Từ đó về sau, giang thuyền qua lại mũi Tầm Ngư, quanh năm đều được yên ổn, kẻ lữ hành chỉ dùng trai thực hoa quả cúng tế mà thôi. Chuyện này cùng với việc thần hồ Cùng Đinh Thác mộng cho vị sư con vua nước An Tức cầu cứu độ, có phần tương đồng.
(Trích lục Trì Bắc Ngẩu Đảm)
Giết Trâu Bị Đầu Thai Thành Trâu