1. Kinh Ngạ Quỷ Báo Ứng: “Tôn giả Mục-Kiền-Liên là vị có thần thông đứng đầu trong hàng Đệ tử của đức Phật, nên có khả năng thấy rõ sự báo ứng thiện ác của tất cả chúng sanh trong sáu đường không lẫn lộn. Bấy giờ, ở bờ sông Hằng có một con Quỷ hỏi Tôn giả rằng: Tôi mỗi lần cử động thân thể thì lửa bốc cháy toàn thân, khổ sở vô cùng không thể chịu nổi, là do tội gì gây nên?
Tôn giả đáp: Khi còn làm người, ngươi vui thích giết hại chúng sanh để ăn nhậu nên hiện tại phải chịu khổ sở ấy, nhưng quả báo chính thức thì sẽ chịu ở Địa Ngục.
Một con Quỷ khác thường bị đau đớn do nhức đầu và nam căn lở loét, hỏi Tôn giả do tội gì gây nên? Tôn giả đáp: Khi còn làm người, ngươi đã tà dâm ở trong khuôn viên thanh tịnh của Tháp, Miếu; nên hiện tại chịu quả báo ấy. Một con Quỷ khác thường ở những chỗ bất tịnh để ăn uống các đồ dơ bẩn, thân thể bị bám đầy chất ô-uế, hỏi Tôn giả do nguyên nhân gì?
Tôn giả đáp: Đời trước, ngươi là một Bà-la-môn không tin Phật pháp, thường lấy thực phẩm dơ bẩn bố thí cho các Sa-môn trì Giới thanh tịnh; vì nguyên nhân đó, nên bây giờ phải chịu khổ báo ô-uế như vậy.”
2. Kinh A-Hàm: “Tôn giả Mục-Kiền-Liên nói với Tỷ-kheo Lặc-Xoa-Na rằng: Tôi thấy một người thân thể rất to cao, có cái lưỡi rất dài và rộng đang bị cái rìu rất sắc bén cắt chém. Lại thấy một người kẹp dưới hai nách hai bánh xe sắt cháy đỏ, bị đau đớn vô cùng vừa chạy vừa kêu khóc. Tỷ-kheo ấy đến trình bạch đức Phật, Ngài dạy: Người bị cái rìu sắc bén cắt chém lưỡi, tiền thân vốn là một Sa-di tu tập vào thời đức Phật Ca-Diếp, do lén trộm đường phèn của chúng Tăng để ăn mà bị quả báo như vậy. Người kẹp hai bánh xe sắt nóng dưới nách cũng là một Sa-di tu tập vào thời đức Phật Ca-Diếp, do lén trộm bánh của chúng Tăng kẹp trong nách, bởi tội lỗi ấy nên phải chịu khổ báo bi thảm như thế.”
3. Kinh Đại Tập: “Có con rồng cái mù mắt, trong miệng thối nát bầy nhầy như phân giải, có vô số côn trùng rúc rỉa ăn uống, máu mủ tuôn chảy; thân thể thì bị các loài ruồi độc cắn xé. Với tâm đại từ đại bi, đức Phật rất thương cảm con rồng mù ấy, Ngài hỏi: Vì nhân duyên gì mà con phải mang cái thân đau khổ như thế?
Rồng đáp: Đời này con phải chịu cái thân khổ sở, không giây phút nào dừng nghỉ như vậy, do bởi trong quá khứ vào thời đức Phật Tỳ-Bà-Thi giáo hoá, con là một Tỷ-kheo Ni thường nghĩ đến việc dâm dục và đã phạm Giới dâm trong ngôi Già-lam; lại còn mong muốn nhiều tài vật của kẻ khác, và nhọ nhận quá nhiều vật cúng dường của Thí chủ. Do vậy, con đã trải qua chín mươi mốt kiếp chịu đủ mọi khổ đau trong Ba đường ác dữ, xin đức Thế Tôn đại bi cứu vớt cho con. Bấy giờ, đức Thế Tôn dùng tay rảy nước trên thân rồng, tức thì tất cả sự nhơ nhớp đều biến mất, đôi mắt hết mù thấy rõ mọi vật. Rồng hướng về đức Phật xin được thọ Tam quy, với tâm đại từ bi, đức Phật truyền pháp Tam quy cho rồng.”
4. Kinh Hộ Khẩu: “Có một Ngạ Quỷ hình tướng rất xấu xí, thân thể bị lửa bốc cháy, trong miệng bò ra vô số con giòi, máu mủ tuôn chảy hôi hám, rong chạy khắp nơi, kêu gào thảm thiết. Bấy giờ, A-la-hán Mãn Túc hỏi Ngạ Quỷ rằng: Trong quá khứ con đã tạo tội gì, mà đời này phải chịu quả báo khổ đau như vậy?
Ngạ Quỷ đáp: Trong quá khứ, con là một Sa-môn, vì luyến tiếc tham chấp tài sản không giờ nào quên, nên chẳng giữ gìn Oai-nghi, Giới Cấm, mở miệng thì nói thô ác, nếu thấy ai tinh tấn giữ Giới lại thường chửi rủa huỷ báng, nhìn bằng nửa con mắt đầy ác cảm, lại còn tự thị giàu có mạnh khoẻ để tạo vô lượng tội lỗi; giờ đây, nghĩ lại rất hối hận nhưng chẳng còn kịp nữa, xin Tôn giả khi trở về cõi Diêm-phù-đề, nên kể lại hình tướng xấu xí của con để răn bảo các Tỷ-kheo hãy khéo léo bảo hộ khẩu nghiệp, đừng bao giờ vọng ngữ.”
5. Kinh Hiền Ngu Nhân Duyên: “Tôn giả Xá-Lợi-Phất thấy một con Quỷ Chó hai chân bị què nằm trên đất, động lòng từ bi liền lấy thực phẩm khất thực trong bình bát cho nó và vì nó thuyết pháp. Nhờ được nghe pháp, khi chết Quỷ Chó được thác sanh làm con của một gia đình Bà-la-môn ở nước Xá-Vệ, tên là Quân Đề. Về sau xuất gia làm Đệ tử ngài Xá-Lợi-Phất, và được học tập nhiều môn Phật pháp nên tâm ý được khai mở, lại kiên trì giữ Giới Cấm, do vậy được chứng quả vị A-la-hán. Nhờ đó, thấy rõ tiền thân của mình bị đọa làm Quỷ Chó nên càng tăng thêm sự tinh tấn. Tôn giả A-Nan bạch đức Phật: Xưa kia, người ấy tạo tội ác gì mà đọa làm thân Quỷ Chó và làm điều thiện gì mà đời này được chứng Đạo quả?
Đức Phật đáp: Vào thời quá khứ , trong giai đoạn đức Phật Ca-Diếp giáo hoá, người ấy là một Tỷ-kheo trẻ có âm thanh trong trẻo, tụng Kinh xướng tán rất hay, lại trì Giới Luật rất nghiêm túc, thấy một Tỷ-kheo già đang tụng Kinh âm thanh rất dở, nên chê rằng: Giọng tụng Kinh của Trưởng Lão này như chó sủa. Sau đó, biết vị Tỷ-kheo già đã chứng Đạo quả nên rất sợ hãi tự trách, bèn đến vị Tỷ-kheo già xin sám hối tội lỗi. Do bởi người ấy nói lời ác độc mà trải qua năm trăm đời đọa làm thân chó, và do người ấy xuất gia trì Giới nghiêm túc nên đời này được gặp Ta, nghe pháp và được giải thoát.”
6. Kinh Đại Tập: “Nếu người nào trong quá khứ, hoặc huỷ báng Chánh pháp; hoặc chê bai Thánh nhân; hoặc gây chướng ngại cho những vị thuyết pháp; hoặc sao chép Kinh điển sai sót câu, chữ; hoặc gây tổn hại sự tu học Phật pháp của kẻ khác; hoặc che dấu không cho kẻ khác biết Phật pháp. Do nghiệp duyên này, nên đời này bị quả báo mù mắt.”
7. Kinh Hiền Ngu Nhân Duyên: “Khi đức Phật tại thế, có người bắt được một con cá trăm đầu, mọi người lấy làm kinh dị đến trình bạch đức Phật. Đức Phật đến chỗ con cá, hỏi nó rằng: Con có phải là Ca-tỳ-lê không?
Cá đáp: Thưa, đúng vậy!
Hỏi: Hiện tại mẹ của con đang ở chỗ nào?
Cá đáp: Thưa, đọa vào Địa Ngục A-tỳ. A-Nan bạch hỏi đức Phật về duyên cớ ấy, đức Phật dạy: Trong quá khứ, vào thời đức Phật Ca-Diếp giáo hoá, có người con của một gia đình Bà-la-môn tên là Ca-tỳ-lê, rất thông minh và đa văn, cùng đối thoại với vị Sa-môn bị thất bại, bà mẹ bảo Ca-tỳ-lê rằng: Sao con không nhục mạ ông ta? Sau đó, Ca-tỳ-lê lại đối thoại với Sa-môn ấy, nhưng cũng vẫn bị thất bại, liền mạ lỵ rằng: Bọn Sa-môn các ông là loại ngu đần chẳng biết gì cả , đầu óc như đầu loài thú, là loài thú trăm đầu, chẳng có loài nào giống các ông! Do nhân duyên ấy mà bây giờ Ca-tỳ-lê đọa làm cá trăm đầu, còn bà mẹ Ca-tỳ-lê dạy con nhục mạ Sa-môn đầy ác ý nên bị quả báo tại Địa Ngục. Qua sự kiện này, cần thận trọng về hành động của Tam nghiệp Thân -khẩu-ý vậy.”
8. Kinh Phật Thuyết Giới Tiêu Tai: “Đức Phật thấy một con sâu trong hồ nước đầy dơ bẩn, thân hình tương tự như người. A-Nan bạch đức Phật: Đời trước, con sâu ấy tạo nghiệp gì mà bây giờ bị sinh vào trong hồ nước ấy?
Đức Phật bảo: Vào thời Tượng pháp trong quá khứ, có Thầy Tri-sự của một ngôi chùa rất chán ghét khách Tăng vì đến quá nhiều, nên sinh tâm sân hận, mật báo với Đàn-việt đem bơ đến chùa (đừng cho khách Tăng biết). Nhưng khách Tăng lại đến đòi chia phần, thầy Tri-sự không giữ gìn Giới Cấm về miệng, liền mạ lỵ rằng: Tại sao các ông không ăn phân giải mà cứ theo tôi đòi ăn bơ như thế? Do mạ lỵ chúng Tăng như vậy, mà trải qua vô lượng đời bị đọa vào trong nước đầy ô-uế như vậy.”
9. Kinh La Vân Nhẫn Nhục: “La Vân đến khất thực tại một nhà Bà-la-môn không tin Phật pháp, nên họ không bố thí, lại đánh đập làm đầu của La Vân bị thương chảy máu, và còn bốc cát bỏ vào bình bát. La Vân đều nhẫn nhục, đến bờ sông để rửa đầu, bát; rồi trở về bạch hỏi đức Phật. Đức Phật dạy: Khi tâm ác khởi lên mạnh mẽ thì tâm thiện sẽ yếu kém, đừng lưu tâm đến việc ấy! Vị Bà-la-môn ấy, sau khi chết bị đọa vào Địa Ngục Vô gián để chịu khổ trải qua hàng ức kiếp; sau đó, bị đọa làm con trăn để ăn đất, cát. Tức là, do tâm sân hận đánh đập người giữ Giới nên phải làm thân ác dữ, và do bốc cát để vào bát nên đời này phải ăn cát, đất. Tóm lại, quả báo của nghiệp ác chẳng phải do người nào tạo ra!”.
10. Kinh Tội Phước Báo Ứng: “Người được sống lâu, thân thể khoẻ mạnh, không bị tật bệnh là kết quả của sự giữ Giới. Người ưa thích sát sanh sẽ bị đọa làm con phù du sống trên mặt nước, mới sinh buổi sáng, chiều tối lại chết. Người ưa thích trộm cắp tài vật của người khác sẽ bị đọa làm trâu ngựa, tôi tớ để trả nợ kiếp trước. Người ưa thích tà dâm, khi chết bị đọa vào Địa Ngục, nam giới thì bị ôm trụ đồng cực nóng, nữ giới thì bị nằm giường sắt cháy đỏ, sau khi hết tội được sanh làm người, rồi lại bị sanh vào loài gà, vịt. Người ưa thích vọng ngữ đem đến điều xấu ác cho người khác, khi chết bị đọa vào Địa Ngục, bị rót nước đồng sôi vào miệng, bị kéo lưỡi cho trâu cày, khi ra khỏi Địa Ngục lại bị đọa vào loài chim cú, chim quạ có tiếng kêu xấu ác. Người ưa thích uống rượu say sưa phạm đủ ba mươi sáu tội, khi chết bị đọa vào Địa Ngục Phân giải, ra khỏi Địa Ngục bị sanh vào loài tinh tinh, về sau được làm người thì ngu ngơ vô trí, chẳng biết gì cả.
Được làm người giàu sang tôn quí như quốc Vương hay Trưởng giả là kết quả của sự lễ bái phụng sự Tam Bảo. Bị làm người ti tiện là do không lễ bái phụng sự Tam Bảo. Bị làm người câm ngọng là do huỷ báng Tam Bảo. Bị làm người đui, điếc là do không nghe và không tin Phật pháp. Được nghe Phật pháp tâm không ưa thích, lại còn ồn ào gây trở ngại người khác nghe pháp, những người này sau khi chết bị đọa làm chó có tai rất to và quặp xuống.”
11. Kinh Chánh Pháp Niệm Xứ: “Khi nghiệp báo chư Thiên đã đến, mạng sống sắp kết thúc, nếu những vị nào đời trước đã tạo tội trộm cắp, bấy giờ các Thiên nữ sẽ lấy những vật quý đẹp trang điểm của họ dâng cho các Thiên tử khác. Nếu những vị nào đời trước đã tạo tội vọng ngữ, bấy giờ nghe các Thiên nữ nói phô lại hiểu lầm bậy bạ, nên mắng chửi họ một cách ác độc. Nếu những vị nào đời trước lấy rượu bố thí cho người giữ Giới, hoặc tự phá Giới mà uống rượu, thì khi lâm chung sẽ đánh mất Chánh niệm, tâm thức mê loạn và đọa vào Địa Ngục. Nếu những vị nào đời trước đã tạo tội sát sanh, bấy giờ thọ mạng sẽ rút ngắn, tật bệnh sẽ đến rất nhanh để mau chết. Nếu những vị nào đời trước tạo tội tà dâm, bấy giờ các Thiên nữ đều bỏ rơi họ mà cùng đến vui chơi với các Thiên tử khác. Đây gọi là “năm tướng suy hoại vậy”.”
12. Kinh Thí Dụ: “Thuở trước, có một Ưu-bà-tắc thọ trì Năm Giới, vào một ngày do khát nước thấy chai rượu trong như nước liền lấy uống, nhân đây mà phạm Giới rượu. Khi chất rượu phát tác, tâm ý của Ưu-bà-tắc ấy mù mờ hổn độn, nhân con gà hàng xóm chạy vào nhà, liền bắt giết nấu nướng để ăn, nên phạm thêm Giới sát sanh và trộm cắp. Cô gái đi tìm gà, vì đang khi bị say sưa, Ưu-bà-tắc lại hiếp dâm cô gái ấy, nên phạm thêm Giới dâm dục. Cô gái phẩn nộ đi kiện Quan, khi bị chất vấn Ưu-bà-tắc lại nói lời xảo quyệt dối trá, nên phạm thêm Giới vọng ngữ. Như vậy, phạm đủ Năm Giới là phát xuất từ việc phạm Giới rượu, tai hại của rượu thật lớn lao thay!”
13. Kinh Ưu-Bà-Tắc Giới: “Ở nước Chi-Đề có một con rồng ác dữ, thân nó thường phun khói lửa gây nên sấm chớp, mưa đá, dẫn đến chết chóc, thương tích cho mọi người; còn mọi vật thì bị tổn hại hư hao. Bấy giờ, có một Tỷ- kheo đã chứng quả A-la-hán tên là Ta-Già-Đà, biết được sự việc như vậy liền đến chỗ rồng ở, Tỷ-kheo nhập định Hoả Quang, rồi dùng năng lực thần thông biến hiện nhiều cách để chế ngự con rồng độc, kết cục rồng xin quy-y Tam Bảo. Về sau, vào một sáng đi khất thực, Ta-Già-Đà gặp một tín nữ, người này lấy rượu trắng hoà với cháo sữa dâng cúng; Ta-Già-Đà chẳng biết nên dùng thực phẩm ấy, sau khi thuyết pháp xong, trở về trú xứ. Đi được nửa đường, chất men phát tác nên ngã quỵ giữa đường, đánh mất tất cả oai nghi. Đức Phật biết rõ sự việc, dẫn các Đệ tử đến chỗ Ta-Già-Đà đang nằm, Ngài nói với các Đệ tử: Tỷ-kheo Ta-Già-Đà biểu hiện đại thần thông đã chế ngự được con rồng độc, bấy giờ say sưa bất tỉnh như vậy thì một con ễnh ương cũng chẳng hàng phục được! Bậc Thánh nhân mà lỡ uống rượu còn tổn hại như thế, huống gì là kẻ phàm phu! Do vậy, là Đệ tử của Ta, kể từ đây về sau một giọt rượu cũng không được uống.”
Trích từ: Giới Luật và Nghiệp Báo Của Sự Phạm Giới
Nam mô a di đà phật.Con đang thọ nhận quả báo của nghiệp ác,quả báo này còn ở dạng siêu hình.Con sẽ nhất tâm niệm Phật trì giới để cầu giải nghiệp.Nam mô a di đà phật.Phật pháp nhiệm màu.
A Di Đà Phật, Cẩm Tú thân mến.
Nếu đã tin sâu Nhân quả thì tự nhiên hiểu được những gì đang xảy đến với mình là cảm thọ quả báo do những hành vi tạo tác trong quá khứ của chính mình. Mình niệm Phật với mục đích là cầu sanh Tịnh độ, vãng sanh Cực Lạc, nhất định không cầu giải nghiệp. Nếu như bạn cầu giải nghiệp thì lệch đường rồi. Nếu bạn niệm Phật với niềm tin sâu, nguyện tha thiết cầu vãng sanh Tây Phương Cực Lạc thế giới, thọ mạng còn thì nghiệp tiêu bệnh hết, họ mạng dứt thì A Di Đà Phật tiếp dẫn về Tây Phương. Bạn đừng nên phát nguyện lung tung: cầu giải nghiệp, trả nghiệp, cầu hết bệnh, cầu đời sau làm Tăng, cầu được danh lợi tiền tài…v.v….tất cả những thứ này đều không tương ưng với lời nguyện của Phật, không tương ưng với lời dạy của Phật. Phật dạy bạn niệm Phật là để cầu thoát ly sanh tử, vãng sanh Tây Phương, tương lai làm Phật, làm Bồ-tát phổ độ chúng sanh chứ không cầu những thứ kia. Bạn niệm Phật mà phát nguyện không đúng thì thiệt thòi này rất lớn, giống như dùng viên ngọc quý mani mà để đổi lấy chỉ một cục đường, quá ư là lãng phí. Mong bạn xem lại và tự điều chỉnh. Vài chia sẻ.
Nam Mô A Di Đà Phật. _()_
Bạch thầy! Em trai con vừa mất vì tự tử cách đây 5 hôm. Con biết nghiệp của e con rất nặng. con muốn tụng kinh niệm Phật hồi hướng cho e để mong e giảm nhẹ tội lỗi của e nhưng vì gđ con không theo Phật nên ba mẹ con không cho con tụng kinh tại nhà ( con mới biết và theo Phật trong thời gian gần đây). con muốn hỏi thầy. Nếu không được tụng kinh ở trong nhà con có thể tụng kinh tại phòng trọ ( vì con đi làm xa) và hồi hướng cho e con được không thầy. Nếu không đc sự cho phép của gia đinh nhưng con muốn đc cầu siêu cho e ở chùa được không thầy? Mong thầy giải đáp sớm giúp con. A DI ĐÀ PHẬT!
Xin chào bạn Hằng,
Dĩ nhiên là được rồi. Bạn nhớ chọn nơi sạch sẽ, trang nghiêm tại phòng trọ khi bạn đọc kinh và hồi hướng cho em bạn. Bạn làm cầu siêu tại chùa cho em là rất tốt. Chị em tương thông, bạn có thể khai thị cho em bạn niệm Phật cầu sanh về Cực lạc và vì em bạn mà bạn niệm Phật mỗi ngày, như vậy em bạn sẽ được lợi ích to lớn. Bạn cũng có thể vì em mà phóng sanh, ấn tống kinh sách,..
À, PH không phải là thầy, hy vọng giúp được bạn ít nhiều.
Chúc bạn tinh tấn.
Nam Mô A Di Đà Phật.
Nam mô a di đà phật. Đọc câu trả lời này con mới nhớ ra lâu nay con quên mất niệm phật là cầu giải thoát vãng sinh tây phương cực lạc. Không ngày nào là con không nghĩ đến Phật, đi đứng nằm ngồi bất cứ ở đâu lúc nào con cũng nghĩ tới Phật, trừ lúc con tập trung vào công việc, có những lúc con ở nơi bất tịnh mà vẫn nghĩ đến Phật hay niệm thầm thì có sao không ạ? Con niệm phật thường không thành tiếng, và không liên tục, cứ nhớ lúc nào thì niệm lúc đó,có khi chỉ được một vài câu, dứt niệm con cũng chẳng cầu gì, niệm như con vậy có thành tựu gì không ạ. Làm thế nào để khi chết mình không trụ vào 6 ánh sáng để đi đến các con đường. Nếu không trụ vào 6 ánh sáng thì mình ở đâu, có đi đến cõi tịnh không, đến Tây phương không? Xin thầy từ bi chỉ dẫn con.
Việc nghĩ đến Phật của bạn tức là đã làm được việc phát nguyện, bởi phát nguyện vãng sanh là ta tưởng nhớ về cõi Tây Phương như người con xa quê chứ không phải là sự mong cầu cưỡng ép. Mà trong Ấn Quang Đại Sư gia ngôn lục mình nhớ có đoạn nói là chỉ cần tín nguyện là đã có thể vãng sanh hạnh thì quyết định phẩm vị. Cho nên bạn có thể yên tâm về phần của mình. Còn về việc khi lâm chung ta biết trụ vào đâu thì bạn niệm Phật để làm gì? Để lúc lâm chung ta còn có thể nhớ câu Phật hiệu vậy bây giờ không trụ vào đâu thì ta cứ trụ vào câu Phật hiệu còn việc gì xảy ra thì tới đâu hay tới đó… 😀
A Di Đà Phật
A Di Đà Phật,
Ở những nơi bất tịnh thì nghĩ tới Phật và niệm Phật thầm là được, rất tốt nên duy trì.
Người niệm Phật chỉ được xem là thành tựu khi được Đức Từ Phụ A Di Đà đến tiếp dẫn, vãng sanh về Cực Lạc. Ngoài việc này ra thì người niệm Phật chân chánh chẳng cầu một thứ thành tựu nào khác, những thành tựu khác cũng chỉ là việc phụ, chẳng đáng bận tâm: Tâm được thanh tịnh, trí huệ khai mở, phiền não ngày một ít đi, được hàng trời người cung kính, tuổi thọ dài hơn, sống khỏe mạnh hơn,v.v…tất cả Giới Định Huệ, công đức tu học thành tựu đều là trợ hạnh cho việc cầu sanh Cực Lạc. Huống hồ gì việc trụ vào 6 hay 7 thứ ánh sáng gì đó, việc này ko đáng tin.
Vì trong Kinh A Di Đà Phật ko dạy như vậy, chỉ dạy lúc lâm chung A Di Đà Phật chính Ngài sẽ hiện ra để tiếp dẫn người niệm Phật, tướng của Ngài hiện ra như thế nào? Cũng tùy vào sự yêu thích của chúng sanh, lúc sanh thời bạn yêu thích hình tượng Phật A Di Đà nào, hoặc có duyên với hình ảnh nào của Ngài thì Ngài sẽ hiện thân đó để tiếp dẫn bạn, đúng như trong Kinh Lăng Nghiêm: Tùy chúng sanh tâm, ứng sở tri lượng. Hoặc như trong Kinh Phổ Môn: Chúng sanh muốn dùng thân gì để độ thì Ngài sẽ hiện thân đó để độ. Việc này mình ko cần lo nghĩ, là việc của Phật A Di Đà, bổn phận mình là người niệm Phật thì mình chỉ nên chuyên cần niệm Phật, cầu sanh Cực Lạc. Tất cả việc còn lại đến lúc lâm chung thì hãy để cho A Di Đà Phật lo cho mình, mình chẳng nên quản việc của Ngài. Mình mà lo việc của Ngài thì Ngài sẽ chẳng thể lo cho mình chu đáo được, tất việc vãng sanh lúc lâm chung sẽ bị chướng ngại, việc này ko thể ko biết.
Nam Mô A Di Đà Phật.
A Di Đà Phật. Xin chào huynh Tịnh Thái,
TT:
“Tất cả việc còn lại đến lúc lâm chung thì hãy để cho A Di Đà Phật lo cho mình, mình chẳng nên quản việc của Ngài. Mình mà lo việc của Ngài thì Ngài sẽ chẳng thể lo cho mình chu đáo được, tất việc vãng sanh lúc lâm chung sẽ bị chướng ngại, việc này ko thể ko biết.”
Xin huynh TT có thể giải nghĩa thêm lý do tại sao chúng ta hãy yên tâm để Phật A Di Đà lo hết mọi việc khi lâm mạng chung thời, dứt trừ lòng nghi không? Nếu có niệm Phật, đọc kinh, nghe pháp mà vẫn chưa đủ lòng tin hết nghi ngờ thì nên làm sao đây? Hôm nay còn nghi lỡ mạng số vô thường đến sẽ ra sao?
Khi chết ba lực này sẽ chi phối ra sao? Cận tử nghiệp, tích lũy nghiệp và Bổn Nguyện Di Đà?
Khi nhớ niệm Phật ai cũng dễ có lòng tin, nhưng khi quên niệm Phật hay khi làm việc ác hoặc không thiện không ác thì sẽ dễ sanh nghi tình. Tại sao chúng ta lại bị kẹt vào cái trạng thái qua lại tâm lý giữa TIN và NGHI này?
Như vậy có người niệm Phật suy nghĩ rồi cầu đạt “bất niệm tự niệm” để lâm chung đuợc chánh niệm mới đuợc Phật lai nghinh đã vô tình chứa lòng nghi mà hề hay biết không?
Nam Mô A Di Đà Phật.
Con buồn quá thầy ơi con muốn ra đi ngay lúc này tại sao những người con thân yêu nhất đều mắc bệnh khổ,nước mắt đã cạn khô vì con gái yêu và bây giờ đên chồng con .hai vợ chồng con nguyện phóng sanh làm việc thiện nhưng sao chông con lại bị bệnh này ,con chẳng biết làm sao bây giờ thầy ơi .
Nhờ đến các thầy trên dvct mà lúc con gái con mất,vợ chông con đã lo cho con gái chu toàn ,nhưng sao mới hết trăm ngày của con con thì chồng con phát hiện có khối u trong trực tràng ,con đau khổ quá con không còn sức để đứng nữa ,con sống vì cái gì bây giờ ,con muốn được phật đón ,tại sao không phải là con,mẹ quan âm ơi con phải làm gì bây giờ,con cô đơn lạc lõng quá mẹ ơi.
A DI ĐÀ PHẬT.
Nguyễn Vân mong vợ chồng chị vững vàng để vượt qua quãng thời gian khó khăn này.Giờ bên cạnh việc điều trị tích cực theo phác đồ của bác sĩ,thì vợ chồng chị cần phải có niềm tin tâm linh.Biết đâu sẽ có điều kỳ diệu !
Chị hãy khuyên chồng hàng ngày lạy Phật sám hối,niệm Phật niệm Bồ Tát Quán Thế Âm.Ăn chay một vài ngày trong tháng.Nếu có thể thì nên thường xuyên đi lễ chùa cúng dường Tam Bảo.Hãy cứ tiếp tục làm việc thiện và phóng sanh,việc này rất tốt.Hồi hướng tất cả những việc thiện lành đó cho oan gia trái chủ của chồng chị,cho khắp pháp giới chúng sinh.Một trong những nguyên nhân hình thành khối u,theo cái nhìn tâm linh,thì là do oan gia trái chủ đến đòi nợ,mà oan gia đó cũng là do chính bản thân ng bệnh đắc tội với họ,có thể ngay kiếp hiện tại hoặc từ nhiều kiếp trước.Vậy nên cũng cần sám hối với oan gia trái chủ,nguyện cầu họ đc siêu thoát.
Có nhiều ng thành tâm trì tụng chú Đại Bi và nhận đc sự linh ứng ko thể nghĩ bàn.Chị hãy khuyên chồng trì tụng chú Đại Bi hàng ngày càng nhiều càng tốt.Nếu có thể thì Nên học thuộc chú Đại Bi là tốt nhất.Điều rất quan trọng khi trì chú Đại Bi là phải có niềm tin,ko có chỗ cho sự nghi ngờ.Tin rằng Bồ Tát Quán Thế Âm đang nghe và thấu hiểu cho nỗi khổ đau của mình,tin rằng Bồ Tát sẽ thương cảm và che chở cho mình…
Hy vọng những chia sẻ này có thể giúp ích đc cho vợ chồng chị!
A DI ĐÀ PHẬT.
Thầy oi cho con hỏi
Mẹ của con mớ thấy người cháu đã chết cách đây hơn 2 năm ròi .nhung hôm nay mơ thấy nguoi ta mag xác a ấy vào nhà. Mẹ con nói a ấy chet roi mà . A ấy la lên là con chưa chết
Ko biết có điềm gì không hả thày
Con thấy rất lo xin thầy giải đáp giúp con ạ
Nam mô A di đà phật
A Di Đà Phật, kính chào huynh HT
Câu này huynh hỏi huynh TT, TLPT xin phép đem lời dạy của Ngài Pháp Nhiên Thượng Nhân đính vào. Pháp ngữ của Ngài tuyệt hay nên TLPT cũng khắc ghi trong lòng. A Di Đà Phật.
“Niệm Phật là chuyện mình làm. Vãng sinh là chuyện Phật làm. Vãng sinh là do Phật Lực ban cho, lại cứ tính toán trong tâm mình thì đó là tự lực. Chỉ nên xưng danh để chờ Phật lai nghinh.
Người Niệm Phật mà có lòng cầu vãng sinh và không nghi A Di Đà Phật Bổn Nguyện thì khi lâm chung không bị điên đảo. Sở dĩ được như vậy là nhờ Phật lai nghinh.
Phật lai nghinh là để người tu Niệm Phật lúc lâm chung được chánh niệm, chứ không phải lúc lâm chung cần phải chánh niệm thì Phật mới lai nghinh.
Người không biết nghĩa nầy đều cho rằng lúc lâm chung cần phải chân chánh niệm Phật, Phật mới lai nghinh. Kiến giải như vậy là không tin vào Phật Nguyện và cũng không hiểu kinh văn nữa.”
Nam Mô A Di Đà Phật. _()_
A di đà phật
Chào thầy
Thầy cho con hỏi , con nằm mơ thấy chị dâu (họ) nói này nọ con , con nói qua lại ròi bị đánh trc không biết có xui hay có điềm gì không lành ko thầy
thường ngày thì con voi chị ấy cũng không thich gì nhau ạ
Do không thích nhau nên trong bụng cũng đã gườm gườm nhau rồi…ngày ngày cũng thường gặp nhau, rồi nghĩ ko tốt về nhau nên khi đủ duyên thì tối mơ thấy chuyện hai bên cự cãi với nhau…gọi là ban ngày nghĩ việc gì nhiều thì ban đêm tất sẽ mơ thấy việc đó.
Tại sao ko buông xả cái tâm hơn thua, đúng sai, hay nhìn lỗi người khác mà sống một đời sống bao dung, vui vẻ cùng mọi người? Giận hờn, đố kỵ, ganh ghét, hơn thua rồi cũng chết – Từ bi, bao dung, vui vẻ rồi cũng chết. Rốt cuộc là mình muốn sống như thế nào đây?
Nếu bạn vẫn tiếp tục bồi đắp thêm mâu thuẫn với Chị dâu thì nhất định sẽ có 1 ngày giấc mơ kia sẽ thành hiện thực. Chị ấy chỉ là đại biểu mà thôi, vì hễ mình thù ghét ai, ko ưa họ, rồi mâu thuẫn với họ thì kết cục mình cũng bị họ cho mình no đòn mà thôi.
Chỗ này mình phải chú ý để sửa cái tánh mình sao cho có thể bao dung, vị tha hơn với đời với người thì đời mình mới có thể được hạnh phúc và bình an vậy.
Nam Mô A Di Đà Phật.
Thầy oi cho con hỏi
Mẹ của con mớ thấy người cháu đã chết cách đây hơn 2 năm ròi .nhung hôm nay mơ thấy nguoi ta mag xác a ấy vào nhà. Mẹ con nói a ấy chet roi mà . A ấy la lên là con chưa chết
Ko biết có điềm gì không hả thày
Con thấy rất lo xin thầy giải đáp giúp con ạ
Nam mô A di đà phật
Nam mô A DI ĐÀ PHẬT.
Điềm gì thì Nguyễn Vân( ko phải thầy) ko biết. Nhưng điều cần làm lúc này là hãy làm các việc thiện lành hồi hướng cho anh ấy:phóng sinh,niệm Phật,cúng dường Tam Bảo,in kinh ấn tống,giúp ng nghèo khó…
Nam mô A DI ĐÀ PHẬT.
Thầy ơi thầy! Con nguyện Nam mô A di đà phật cả trong mơ còn thức. Ngay từ nhỏ con đã có niềm tin và thành kính Phật. Năm 20 tuổi con mắc bệnh nan y, được chuẩn đoán là vảy nến… con rất là buồn khi gia đình tìm đủ mọi cách chữa trị cho con nhưng k những k khỏi mà ngày càng nặng hơn. Cho tới đầu năm 2015 con được sư thầy tụng kinh cầu an + việc kiên trì uống thuốc lá + ăn kiêng thì tới nay con đã giảm được 99%. Sư thầy có khuyên con hằng ngày nên niệm :” Con nguyên Nam Mô Đại Từ Bi Linh Cảm Quán Thế Âm Bồ Tát. Con hiểu mọi sự đều có nguyên do. Thưa thầy bệnh của con thuộc nghiệp lực dạng nào? Và xin thầy cho con lời khuyên.Con cám ơn!
Và có khoảng thời gian.TÂm của con dường như nặng trĩu như có 1 tảng đá vô hình đè nén… Như một sự giằng xé nội tâm mà con không thể nào lý giải được rằng tại sao? Rồi con chạy lên tầng thượng ngẩng lên trời và hít thở thật sâu con mói thấy thật dễ chịu. Con sợ mình thành gì gì đó mà k còn là chính mình. Nên dù bệnh nhưng con vẫn dặn tâm trí mình phải thoải mái, an nhiên. Xin thầy cho con lời khuyên, để con biết mình cần phải làm gì?
Chào bạn Lê Quyên
Cứ nhất tâm niệm Phật, mặc kệ cái gì xảy ra rồi tự nhiên nó sẽ biến mất thôi 🙂
Còn bạn bị bệnh vảy nến, chắc đời này hoặc đời trước có thường làm gì đó liên quan tới da động vật 😀
Hồn Ma Báo Mộng
Thuở xưa, quan thứ sử quận Giao Chỉ là Hà Xưởng trong một lần về thăm nhà phải đi đường bộ chạy dọc theo một dãy núi. Khi đi đến quận Thương Ngô thuộc huyện Cao Yếu thì trời đã nhá nhem tối, quan thứ sử liền lệnh cho thuộc hạ dừng lại nghỉ tạm ở Thước Bôn Đình.
Vì đi đường mệt mỏi, Hà Xưởng nằm trăn trở qua đến hết canh hai cũng vẫn chưa ngủ được. Đang lúc mơ màng nửa tỉnh nửa mê, bỗng thấy xuất hiện một thiếu nữ trạc tuổi ngoài đôi mươi, tướng mạo đoan trang, từ trên lầu bước xuống, đến trước mặt ông cúi chào rồi thưa:
– Oan cho thiếp lắm, cúi xin đại nhân thương xót giải nỗi oan này.
Quan thứ sử liền ngồi dậy, trong lòng cảm thấy vô cùng nghi hoặc, liền cất tiếng hỏi:
– Cô là phận gái, vì sao đang đêm lại tìm đến chỗ hoang vắng này? Cô nói có oan tình, vậy hãy kể rõ ra cho ta nghe xem sao.
Cô gái vừa khóc thổn thức vừa nói:
– Thưa đại nhân! Tôi vốn họ Tô tên Nga, nhà ở xóm Tu Lý, huyện Quảng Tín. Cha mẹ sớm đã lìa trần, rồi chồng tôi cũng vắn số. Từ đó tôi phải sống đơn chiếc với một người hầu gái tên Trí Phú, không có anh em quyến thuộc gì cả. Tài sản trong nhà còn lại được 120 cây vải the. Cách đây ít lâu, việc làm ăn sa sút, cảnh nhà túng thiếu, tính toán thế nào cũng không thể giữ nguyên vẹn được vật dụng trong nhà, nên tôi liền mang số vải đó sang quận Quảng Ninh để bán, kiếm chút ít tiền về làm vốn sinh nhai. Để chở vải đi, tôi thuê một cỗ xe bò của người cùng huyện tên là Dương Bá, rồi cùng với người hầu gái đánh xe đi Quảng Ninh. Hôm ấy là ngày 17 tháng 4 năm ngoái, khi xe vừa đến đây thì trời đã tối, khách đi đường vắng vẻ chẳng có ai. Tôi sợ giữa đường gặp chuyện bất trắc nên không dám đi tiếp, liền ghé lại đây tạm nghỉ qua đêm. Rủi thay, người hầu gái bỗng nhiên bị đau bụng, tôi phải vội vã đi nhóm lửa để hơ và đi xin thuốc cho nó uống. Khi trở lại xe thì thấy có người đình trưởng tên Củng Thọ đang cầm dao đứng đó, dáng hung hăng hỏi thiếp: “Cô ở đâu đến đây, trên xe chở những vật gì?” Tôi thấy bộ dạng của hắn đã ngờ là kẻ bất lương, nhưng không biết làm sao tránh mặt nên đánh bạo hỏi lại: “Tôi chỉ là khách đi đường tạm nghỉ lại đây, không làm điều gì sai trái, vì sao ông phải tra hỏi tôi như vậy?” Củng Thọ bỗng cười hềnh hệch rồi nắm chặt lấy tay tôi, nói: “Nào có chuyện gì đâu, ta thấy nàng tuổi trẻ lại có nhan sắc dễ thương nên muốn cùng nàng chung vui đêm nay thôi mà!” Lúc ấy, tôi hoảng sợ, biết là khó tránh bị kẻ lưu manh cưỡng bức, bèn cố sức kháng cự, hất tay hắn ra. Song hắn dùng sức mạnh quyết cưỡng bức tôi. Thấy tình thế nguy cấp, tôi liền lớn tiếng kêu la cầu cứu. Củng Thọ không ngờ tôi phản ứng quá quyết liệt như thế, lúc đó lấy làm hốt hoảng vì sợ có người gần đó nghe thấy tiếng tôi kêu cứu, liền vung dao đâm mạnh vào bụng tôi, khiến tôi chết ngay tại chỗ. Giết tôi rồi, hắn sợ lộ chuyện nên nhẫn tâm giết luôn người hầu gái, rồi đào một cái hố dưới lầu này để kéo xác tôi và đứa hầu gái chôn vào dưới đó. Hắn cướp lấy hết tài sản tôi mang theo đem về nhà, lại giết bò ăn thịt rồi đốt luôn cả chiếc xe. Hiện bánh xe và xương bò bị hắn vất xuống cái giếng phía đông của đình này vẫn còn nguyên dưới đó. Tôi chết thảm đã hơn một năm nay, ôm mối oán hận này mà không biết tố cáo cùng ai. Nay có đại nhân đi qua đây, xin ra ơn giúp đỡ làm rõ việc này, để tên ác tặc kia sớm phải đền tội ác.
Khi ấy, quan thứ sử Hà Xưởng mới biết đó là hồn ma báo mộng. Tuy nhiên, ông vẫn bình tĩnh nói:
– Những gì cô vừa kể với ta thật chưa biết thực hư ra sao, chưa đủ làm bằng chứng. Bây giờ nếu ta quật thi thể của nàng lên để khám nghiệm thì biết lấy gì để chứng minh là sự việc đúng như lời nàng nói?
– Thưa đại nhân! Xin cứ khảo nghiệm. Nếu đúng là thi thể của tôi thì áo quần trên người đều toàn là vải trắng, bên tay trái vẫn còn đeo một chiếc xuyến.
Cô gái nói xong, cúi đầu bái tạ rồi biến mất. Quan thứ sử Hà Xưởng cũng giật mình tỉnh cơn mộng, trong lòng bần thần không yên, từ đó đến sáng không sao chợp mắt ngủ lại được. Đợi đến khi trời vừa sáng, lập tức sai người đào đất dưới lầu lên, quả nhiên tìm thấy y như lời báo mộng.
Quan thứ sử liền cho người tìm bắt ngay tên Củng Thọ giải đến và khảo vấn tại đó. Ban đầu hắn còn cố tình chối cãi quanh co, nhưng khi nhìn thấy cái hố chôn hai xác chết đã được khai quật lên thì mặt mày hắn tái mét, lập tức cúi đầu nhận tội.
Quan thứ sử lại tiếp tục cho người đến huyện Quảng Tín để xác nhận xem có cô gái nào tên là Tô Nga hay không. Quan sở tại cho biết mọi việc quả y như lời trong mộng.
Quan thứ sử Hà Xưởng sau khi tra xét rõ ràng mọi việc liền cho lập bàn xét xử ngay tại nơi đã xảy ra vụ án, lại lập bàn thờ cho Tô Nga rồi bắt Củng Thọ đến trước bàn thờ thắp hương nhận tội, cuối cùng mới phán xử tội giết người phải đền mạng.
Hôm đó, dân chúng trong huyện kéo nhau đi xem xử án rất đông, ai nấy đều kinh ngạc trước vụ án ly kỳ này, đều bảo nhau rằng việc báo ứng thiện ác ở đời quả nhiên không cách gì có thể trốn chạy được.
Trích Nhân quả báo ứng hiện đời
Đường Tương Thanh biên soạn
Đạo Quang dịch
Nguyễn Minh Tiến hiệu đính
Dạ thưa, dạo gần đây con thường cảm thấy khó chịu và bất an trong lòng
con chẳng biết phải làm sao
A DI ĐÀ PHẬT
Gửi bạn Hiền,
Tâm “khó chịu” và “bất an” là tâm gì? Từ đâu khởi? Đó là tâm tham chấp, tâm cống cao ngã mạn trong bạn đang dấy khởi. Ví thử ai đó làm điều gì, việc gì không đúng ý bạn, trái ý thích của bạn, hoặc bạn thấy họ sai, bạn muốn khuyên, góp ý để họ sửa chữa, vậy nhưng họ chẳng nghe theo, thậm chí còn quay sang mắng nhiếc, chê bai, miệt thị bạn… những điều này khiến bạn khó chịu. Tâm “khó chịu” này là do bạn chấp việc làm tốt của mình; nghĩ chỉ có mình đúng, họ sai, mình tốt, họ xấu. Khi tâm phân biệt, chấp trước này khởi lên, tâm bạn sẽ bị dằn vặt, rằng xé, đương nhiên sự bất an sẽ hiện tiền. Đó là trong trường hợp bạn hoàn toàn đúng; ngược lại, người đúng, bạn sai, họ góp ý cho bạn mà bạn, nhưng bạn không thích, không ưa, không muốn họ nhìn thấy hay biết cái xấu, cái lỗi của bạn, nên bạn thấy “khó chịu”, bạn dùng cái tâm “khó chịu” đó để tự hành hạ mình và sanh tâm chán, ghét người góp ý cho bạn, và thậm chí tìm cách xa lìa họ. Khi tâm này dấy khởi và thường dấy khởi, đương nhiên tâm bạn cũng bất an. Như vậy sự bất an có Nhân từ tâm phân biệt, chấp trước việc thiện hay bất thiện của mình hay người, rồi nắm giữ, găm chặt nó trong lòng (trong đạo gọi là tâm), khiến cho tâm vẩn đục, tạo nên tâm bất an, trong đạo gọi đó là quả.
Khi nhìn nhận sự việc bạn phải luôn lấy nhân-quả để quán chiếu. Nhân thiện – Quả sẽ thiện; nhân bất thiện (xấu, ác) – Quả sẽ bất thiện. Thiện hay ác đều từ tâm bạn dấy khởi cả. Người có tâm bất thiện, tâm thường bất an; người có tâm thiện, tâm thường an lạc, nhưng nếu chấp cả việc thiện mình làm, tâm cũng sẽ bất an. Do vậy, hàng ngày bạn phải ráng lấy nhân-quả đểu suy xét trong mọi việc làm: Điều ác, nhất quyết phải dứt bỏ, không được làm. Điều thiện phải giữ lấy và phải luôn phát tâm làm. Nhưng làm rồi thì phải xả bỏ bằng hết không níu giữ lại trong tâm. Được thế, dẫu bạn không muốn tâm an cũng chẳng được. Lý do tại sao? Bạn thử tự mình lý giải xem nhé.
Chúc bạn tỉnh giác và phát tâm tu đạo để chuyển hoá nội tâm, giúp cuộc sống thêm an lạc.
TN