CÂU HỎI: Nếu có cặp vợ chồng không còn biện pháp nào khác ngòai phá thai vì những khó khăn kinh tế hay vì những lý do khác, hậu quả có nặng nề lắm không?
HÒA THƯỢNG: Vì điều kiện kinh tế không cho phép có con thì không nên để lỡ mang thai ngay từ đầu; như vậy, sẽ tránh được rắc rối về sau. Cho là hiện thời có những khó khăn về tài chánh, tại sao họ phải đợi cho đến khi vấn đề xảy ra rồi mới đi tìm giải pháp? Họ phải tự cảnh giác về vấn đề này trước khi để nó xảy ra; tại sao không tìm những giải pháp tốt đẹp khác. Có câu nói, “Tại sao để ván đã đóng thuyền rồi mới mới nghĩ đến việc quan trọng là cần củi để nấu cơm”. Tại sao phải đợi đến muộn màng rồi mới tính. Họ cần phải nghĩ đến việc có thể có mang thai khi chiết tính những chi tiêu hàng năm.
CÂU HỎI: Bạch Hòa Thượng, có một số những người mẹ không hôn thú đang gây ra nhiều vấn nạn xã hội, rồi sau đó là có việc phá thai … Con tự hỏi Hòa Thượng có ý kiến hay đề nghị gì về vấn đề này.
HÒA THƯỢNG: Quý vị đang đề cập về những bà mẹ độc thân. Khổ thay, những người này đã đánh mất nhân phẩm, vì thế họ không tôn trọng những luật lệ trước khi lập gia đình. Ngày nay, những người trẻ thích khiêu vũ, xem phim ảnh, và ca hát. Họ hưởng thụ ăn uống, vui chơi và tìm khoái lạc. Những đam mê và hành vi dẫn đến sự mất nhân phẩm, đến độ họ không còn ý thức việc họ là con người. Là người, phải có hành vi của người, nhưng họ lại giống như ma quỉ — lén lút không tôn trọng luật lệ, muốn thử hết trước khi lập gia đình … và vì thế, họ có thai. Những chuyện như thế này có thể không có gì quan trọng ở phương Tây, nhưng ở Trung Hoa thì thật xấu hổ.
Vấn đề này xảy ra do chỉ do một niệm vô minh: Nam theo đuổi nữ, nữ tìm kiếm nam … Bởi vì vô minh, nên hành nghiệp theo sau, sau khi hành nghiệp tạo tác thì có danh sắc, lục nhập, xúc, và thọ hiện hữu …, tất cả nhựng thứ này đều tạo tác bởi vô minh … Do mê mờ, tình ái khởi sanh, tiếp theo là dục vọng muốn nắm bắt (thủ và hữu), và sau đó là nhiều vấn đề khác xuất hiện … cho đến khi già chết (lão, tử) đến. Toàn bộ chuỗi biến cố này được gọi là Pháp Mười Hai Nhân Duyên.
Vì người đời không hiểu Mười Hai Nhân Duyên nên, họ làm những việc trái với đạo lý. Vì vậy vấn nạn của họ càng ngày càng lớn. Cho đến lúc họ mang thai, sự việc càng trở nên rắc rối hơn khi thay vì dưỡng thai bào để sinh nở, họ lại phá hủy bào thai lúc thai từ một đến bốn tháng tuổi.
Tội phá thai rất nặng. Quý vị có thể nghĩ chúng chỉ là con ma bé nhỏ, nhưng những con ma này có những năng lực tâm linh to lớn có thể làm quý vị chết hay mang những tật bệnh kỳ lạ, làm cho quý vị nói năng lảm nhảm và lẫn lộn đầu óc đến khi điên dại … Tội phá thai còn nặng hơn tội giết người lớn. Nếu quý vị không muốn có con, tại sao lại gây ra việc thụ thai? Tại sao rắc rối như thế? Khổ thay, đàn ông và đàn bà không hiểu đạo lý làm người nên những vấn đề này mới xảy ra.
Để giải quyết những vấn đề này, chúng ta cần cung cấp giáo dục về tình dục cho những người trẻ, và dạy họ đừng dính mắc vào tình ái cho đến khi khôn lớn trưởng thành; nếu không, họ sẽ gặp những vấn nạn khó khăn. Chúng ta phải thúc đẩy mạnh mẽ để họ tuân theo những quy tắc này.
CÂU HỎI: Bạch Hòa Thượng, nhân dịp Ngài trở lại Đài Loan, xin Ngài ban lời khuyên cho những đệ tử tại Đài Loan.
HÒA THƯỢNG: Đàn ông và đàn bà cư xử đứng đắn với nhau là nền tảng cho hòa bình quốc gia và thế giới. Nếu người chồng không cư xử như người chồng; người vợ không cư xử như người vợ; và con cái hành xử không ra con cái, thì làm sao thế giới có thể tránh được hỗn loạn? Tôi đề nghị mỗi người phải làm tròn vai trò của mình là vợ hay chồng của mình, không ly dị, và chăm sóc con cái tốt đẹp. Khi mỗi gia đình hạnh phúc và hài hòa thì quốc gia sẽ tự nhiên có hòa bình.
Ngòai ra, tôi khẩn cầu mọi người hãy ngưng lại việc phá thai! Hãy suy nghĩ xem, nếu những chúng sinh trong bào thai chưa kịp chào đời đã trở thành những oan hồn ; khắp nơi nhan nhản những hồn ma nhỏ bé phiêu bạt đòi mạng thì làm sao xã hội an lành được? Những hồn ma nhỏ bé này cần phải gặp được người có Đạo hạnh và không tham tiền thì mới được siêu độ. Rất khó đốiI phó với những hồn ma nhỏ bé này! Rất khó giải quyết những vấn đề này, vì vậy với nghiệp chướng khắp nơi thì làm sao có hòa bình?
CÂU HỎI: Làm sao cứu Đài Loan?
HÒA THƯỢNG: Bằng cách không phá thai, bằng cách không giết hại chúng sinh.
CÂU HỎI: PHÁ THAI tạo nghiệp sát sanh. Vì con không được học giáo lý Phật trước đây, con đã phạm tội sát sanh mà không biết. Con có thể LÀM GÌ để đền bù lại nghiệp chướng của con?
HÒA THƯỢNG: Bằng cách LÀM THÊM NHIỀU VIỆC PHƯỚC THIỆN, BẰNG CÁCH SÁM HỐI SỬA ĐỔI LỖI LẦM NHIỀU THÊM VÀ NIỆM A DI ĐÀ PHẬT THƯỜNG XUYÊN HƠN.
CÂU HỎI: Con được nghe rằng phá thai là sai trái trong giáo lý Phật giáo, nhưng con đã phạm tôi này trong quá khứ mà không biết đó là sai trái. Con có thể làm cái gì bây giờ để đền bù lại những điều tai hại mà con đã làm trong quá khứ?
HÒA THƯỢNG: Không có điều tốt đẹp nào hơn là tự sửa đổi lỗi lầm của mình. Dầu cho tội của quý vị rất to lớn, đầy ngập trời, nếu quý vị thành tâm ăn năn và sửa đổi, thì các tội sẽ tiêu sạch.
CÂU HỎI: Ngày nay có nhiều quảng cáo “Cúng Dường Vong Linh Thai Nhi” trên báo hàng ngày và tạp chí. Chúng con có thể cúng dường những vong linh thai nhi này hay không, hay các vong linh thai nhi này nên được siêu độ ?
HÒA THƯỢNG: Chữ “cúng dường” không thể dùng trong ý nghĩa này được, vì vong linh thai nhi không phải là Tam Bảo (Phật, Pháp, Tăng). Nếu quý vị xem đó là cúng dường vong linh thai nhi tức là đã rơi vào tà kiến vậy. Đó phải gọi là ‘siêu độ’. Siêu độ chúng sanh không giống cúng dường cho chúng sanh, bởi vì việc siêu độ giúp chúng lìa khổ được vui. Tuy nhiên, vong linh thai nhi mang mối oán hận rất lớn khó làm vơi đi được, bởi vì đó là món nợ tước đoạt sanh mạng thì phải được trả bằng cách đền lại sanh mạng. Thế nhưng, nếu các vong linh thai nhi đó gặp được những vị chân tu không tham tiền thì chúng có cơ hội được siêu độ.
CÂU HỎI: Nhiều người bỏ tiền ra cúng những vong linh thai nhi, có thể nào những căm hận của các vong linh thai nhi này được đền bù hay không?
HÒA THƯỢNG: Không.
CÂU HỎI: Ngày nay có nhiều người lợi dụng để làm tiền người khác bằng cách nói rằng có thể khuyên giải những vong linh thai nhi. Có những phật tử không tán thành những việc làm như vậy. Thưa Hòa Thượng, ý của Hòa Thượng như thế nào? Những vong linh thai nhi sẽ làm cho những kẻ thiếu nợ chúng bị bênh hay bị những vấn đề khác không? Có những người đã từng phá thai nhưng lại ngại ngùng sợ tốn tiền không lập bài vị để cầu nguyện cho vong linh thai nhi. Bạch Hòa Thượng, Ngài nghĩ như thế nào về việc này? Có thực là những vong linh này có thể gây rắc rối không? Nếu như thế, làm sao để điều phục những vong linh thai nhi này? Làm sao chúng ta có thể an ủi và làm chúng an lạc ?
HÒA THƯỢNG: Tốt hơn hết là không nên có bài vị hơn là lập một bài vị. Tôi nói thế có nghĩa là gì? Người ta không nên phá thai ngay từ đầu; bằng cách ngăn ngừa phá thai thì không sát sinh. Vì không sát sinh, nên không cần bài vị. Thỉnh một bài vị cho một vong linh thai nhi là “lo cái ngọn mà quên cái gốc.”, và giống như “bịt tai để đánh chuông”, vì đó là tự lừa dối mình. Những vong linh này có thể được siêu độ chăng? Món nợ này có thể giải quyết được chăng? Vâu trả lời là không chắc. Vì thế, nên ngăn ngừa việc xảy ra hơn là hối hận về sau này. Trước khi kết hôn, không nên uống thuốc ngừa thai hay giao hợp tình dục. Tại sao không thể đợi đến khi kết hôn? Tại sao lại vội vàng như thế?
CÂU HỎI: Bạch Hòa Thượng, có những hiện tượng lạ trên thế giới ngày nay như nhiều thiếu nữ chưa kết hôn đi phá thai, bị cưỡng hiếp, và đồng tình luyến ái. Là cha mẹ, chúng con ngày nay phải giáo dục con cái như thế nào để thanh thiếu niên có thể phát triển tâm hồn và thể xác trở thành những cá nhân tốt đẹp?
HÒA THƯỢNG: Câu hỏi này xuất sắc vì nó liên quan đến giải pháp đúng đắn cho những vấn nạn trong xã hội chúng ta. Các vấn nạn mà quý vị vừa nói đó đều rất đơn giản, dễ giải quyết. Những thanh thiếu niên này từ đâu đến? Những thanh thiếu niên có vấn đề này đều có cha mẹ, có phải không? Tuy nhiên, những bậc cha mẹ này không biết cách làm cha mẹ đúng đắn, làm cha mà không hành xử như một người cha; làm mẹ không hành xử như một người mẹ. Mặc dù, họ sinh ra con cái, nhưng trọng tâm của họ không ở con cái, họ chỉ tham lam khoái lạc và thỏa mãn ham muốn tình dục. Họ hành động chỉ để thỏa mãn chính họ, họ chỉ biết sinh đẻ mà không biết gì về cách giáo dục con cái.
Đàn ông và đàn bà ở đất nước chúng ta đang bắt chước các trào lưu ở Âu Châu và Mỹ Châu, đam mê tình ái và đắm say tình dục, hẹn hò bừa bãi và theo đuổi người khác phái; họ nghĩ họ rất thời thượng khi làm như vậy! Nhiều người cho rằng nếu một người đàn ông mà không có bạn gái thì đó là một kẻ khờ. Tương tự như vậy, nếu một cô gái không có bạn trai trước khi kết hôn thì bị cho là bị bệnh tâm thần và không ai muốn kết hôn với cô ta! Vì những người này điên cuồng đắm mình vào tình ái và tình dục, họ chẳng quan tâm về con cái sau khi sinh ra chúng; họ chỉ quan tâm đến chính họ. Như thế, chỉ cần hai ngày rưỡi sau hôn lễ là họ bắt đầu chán nhau, và cuối cùng là ly dị.
Sau khi ly dị, con cái họ hoặc không có cha hoặc không có mẹ. Rồi sau đó, quan tòa quyết định đứa bé sẽ ở ba ngày ở với cha , và bốn ngày ở với mẹ. Vì họ không còn sống chung với nhau, con cái họ không cần biết trai hay gái sẽ đến ở với người cha một thời gian. Người cha sẽ nói: “Mẹ con không làm tròn bổn phận một người mẹ. Mẹ con không tốt, vì thế ba đã ly dị mẹ con và gặp người đàn bà khác. Người bạn gái này của ba thật tuyệt vời, còn mẹ con là người tồi tệ nhất.”. Đứa bé sẽ suy nghĩ: “Ô, mẹ mình thật tệ quá!”. Khi đứa bé trở về nhà với mẹ, nó lơ là với mẹ nó và nói rằng: “Mẹ tồi tệ lắm! Mẹ không xứng đáng làm mẹ con!”. Đứa bé chỉ nghe câu chuyện một chiều từ cha nó.
Người mẹ bèn nghĩ: “Con mình thay đổi quá rồi! Tốt hơn là phải có một biện pháp.”. Bà nói với con mình: “Ba con là một người đàn ông tồi tệ nhất. Mẹ không thể chịu đựng ba con, vì thế mẹ đã phải ly dị với ba con.”. Người mẹ còn nêu thật nhiều lý do khác về việc ly dị người chồng và làm cho đứa bé suy nghĩ rằng: “Ô, ba tôi là nguời đàn ông ông tồi tệ nhất; và mẹ tôi là người đàn bà tồi tệ nhất! Tôi nên làm gì đây? A! với cha mẹ như vậy, tôi cũng phải học cách để thành đứa bé tồi tệ nhất..”. Đứa bé bắt đầu dùng ma túy và gây đủ thứ rắc rối. Đứa bé không quan tâm bất cứ chuyện gì, kể cả tổ quốc, gia đình và cơ thể nó. Nó nghĩ,: “Tôi là một hạt giống xấu; cả ba và mẹ tôi đều xấu; do đó tôi phải là người xấu.”. Với thái độ này, đứa bé buông thả không còn biết phân biệt cái đúng, cái sai và làm bất cứ những gì nó thích.
Vì có những người đàn ông bị đàn bà bỏ, và có những người đàn bà bị đàn ông sao nhãng, họ đi quá trớn. Họ trở thành người “đồng tình luyến ái”; và học những hành vi ngược lại nhân tính. Bởi vì vợ chồng không biết cách cư xử với nhau như vợ chồng, cuối cùng họ tạo ra những vấn nạn khổng lồ mà chúng ta phải đương đầu ngày nay. Khi gia đình đổ vỡ, quốc gia cũng đổ vỡ. Nếu mọi người có thể như bà mẹ của Mạnh Tử hay bà mẹ của Nhạc Phi, cả hai đều biết dạy con trở thành vĩ nhân thánh thiện, thì sẽ không còn nhiều trẻ con gây rối lọan. Tôi đã trả lời câu hỏi của quý vị, và tôi không biết là tôi nói đúng hay sai. Nếu quý vị không thỏa mãn với câu trả lời của tôi, xin tìm hỏi những vị khác có khả năng hơn.
Về vấn đề phá thai, đó là một hành động vô nhân đạo! Quý vị hãy suy nghĩ đi, nếu quý vị giết một bào thai chưa chào đời, quý vị sẽ nói rằng quả báo của hành vi này có nghiêm trọng hay không? Bây giờ tôi sẽ nói cho quý vị điều này dù quý vị có tin hay không: mặc dù thai nhi bị hủy phá chỉ là một thai nhi nhỏ bé, nhưng vong linh thai nhi này còn dữ dằn hơn cả vong linh người lớn! Ngày nay bệnh ung thư trở nên khá thông thường trong xã hội chúng ta, và căn bệnh này một phần là do sự phá thai. Vì càng có nhiều trường hợp phá thai, số vong linh thai nhi càng gia tăng, và những vong linh thai nhi này rãi độc tố khắp nơi làm người ta bất an. Chúng nghĩ rằng: “Quý vị đã giết tôi sớm như vậy, tôi không để quý vị tránh thoát tội này đâu. Tôi cũng sẽ giết quý vị !”. Vì thế, chúng ta có nhiều bệnh lạ lùng và không thuốc chữa.
Hòa thượng Tuyên Hóa
Xin hỏi một người cư sĩ ăn chay trường, niệm Phật, làm công đức nhưng khi lỡ có thai vẫn phá thì có còn cơ hội được vãng sanh hay không?
Nam Mô A Di Đà Phật!
Nam Mô A Di Đà Phật! Nếu người đó biết làm từ thiện, giúp đỡ các em nhỏ mồ côi, khuyết tật. Bỏ thời gian ra niệm danh A Di Đà mỗi ngày, đọc kinh Phật, không sát sanh thì có thể chuyển hóa được nghiệp báo sau này…
Người ăn chay, đến cả một con kiến cũng không dám giết, vậy mà có thể phá thai được sao? Vậy thì cái ăn chay đó là trên hình thức, tâm lượng không hề có từ bi, cùng với tâm Phật không tương ưng. Nếu đã không tương ưng, niệm Phật không thể vãng sanh.
– Trích kinh Vô Lượng Thọ, nguyện thứ 18: “Khi con thành Phật, chúng sanh trong mười phương thế giới nghe danh hiệu con, hết lòng tin tưởng nếu có điều lành nào tâm tâm hồi hướng nguyện sanh về cõi nước con cho đến mười niệm. Nếu không được vãng sanh, thề không thành Chánh Giác. Ngoại trừ những kẻ phạm tội ngũ nghịch thập ác”.
– Ngũ nghịch thập ác: làm thân Phật chảy máu, giết A La Hán, giết cha, giết mẹ, phá hòa hợp tăng.
– Đối chiếu những điều trên bạn xem mình trong đời này có phạm ngũ nghịch thập ác hay không? Trong kinh Quán Vô Lượng Thọ có vua A Xà Thế giết cha, giết mẹ nhưng sau này hối hận, thương tiếc khóc than vẫn được vãn sanh về Tây Phương Cực Lạc. Lòng từ bi của chư Phật, Bồ Tát đối với chúng sanh thật vô hạn.
– Ăn chay không sát sanh, ăn mặn là chúng ta học theo tâm từ bi của chư Phật, “tất cả chúng sanh vốn dĩ là Phật”. Những oan gia do chúng ta sát sinh thường họ theo sát bên cạnh, đợi khi có cơ hội thì họ sẽ tìm cách trả ân, trả oán. Bây giờ mình còn khỏe thì họ không làm gì được nhưng thử nghĩ xem lúc lâm chung sức khỏe yếu đuối, tinh thần suy kiệt, thần thức mê mờ những oan gia trái chủ cũ có (do vô lượng kiếp trước gây ân oán), mới có cùng lúc tìm đến lôi kéo bạn thì bạn có muốn vãng sanh về Cực Lạc họ cũng không chịu, không tha cho bạn vậy thì đành tiếp tục trôi lăn trong lục đạo luân hồi đợi tới đời nào kiếp nào nữa? Bạn đọc bài “Văn phát nguyện sám hối” của HT. Tịnh Không sẽ hiểu sở dĩ chúng sanh không thể thoát khỏi sanh tử phần lớn là do sự giết hại, tranh chấp, xâm phạm, ân oán, não loạn, tổn thương, … lôi kéo lẫn nhau từ kiếp này sang kiếp khác. Biết như vậy phải lập tức sám hối tội lỗi của mình, hồi hướng công đức của mình cho oan gia trái chủ nếu không làm bây giờ còn đợi tới khi nào nữa?
Vài lời chia sẻ cùng bạn.
Nam mô A Di Đà Phật!
Vong Linh Luôn Đi Theo Người Mẹ Sau Khi Phá Thai
Con năm nay 31 tuổi trước đây do ngu si không biết đến sự tồn tại của các vong linh thai nhi nên con đã phạm phải tội nghiệp quá lớn con đã từng 3 lần phá thai bây giờ con mới hiểu và biết được các con của con đang phải lang thang bơ vơ khổ sở con phải làm gì để các con của con được siêu thoát và không oán trách mẹ nữa và con có thể giảm trừ được nghiệp trướng con xin cảm ơn
A di đà phật!. E chào chị.đối với sự việc của chị giờ chỉ còn đúng 1 cách duy nhất có thể giúp chị và các e ấy thôi.đó là chị phải thành tâm niệm phật và đem công đức ấy hồi hướng cho các e.và khuyên bảo các e nên cầu vãng sanh về tây phương cực lạc quốc.ở trên có 1 video phỏng vấn thầy HT Tịnh không về vấn đề nạo phá thai nhi.chị hãy cố gắng xem video đó cho cẩn thận ,rồi chị sẽ có cách giải quyết.nhưng cái quan trọng là tâm mình phải thật sự hối lỗi về việc đã làm.a di đà phật! E chào chị!
Nam Mô A Di Đà Phật. Mong mọi người đừng phạm phải tội ác phá thai.
Phụ Nữ Mang Thai Ăn Các Loại Thịt Này Sẽ Gây Hại Cho Thai Nhi
Nên nghĩ rằng: Ta sanh trong thế gian có công đức gì đối với nhân dân và muôn loài, có phước trạch gì đối với tổ tông, cha mẹ? Nay được nhờ phước ấm của tổ tông, cha mẹ che chở sâu dầy, chẳng cực lực làm lành để tăng thêm phước cho tổ tông, cha mẹ, lại cứ mặc tình sát sanh ăn thịt, chẳng những bất lợi cho chính mình, mà còn gây liên lụy cho tổ tông, cha mẹ! Huống chi ta bẩm thụ di thể từ cha mẹ, hằng ngày dùng loài vật để bồi bổ, lâu ngày khí chất sẽ biến đổi theo, thật đáng sợ!
Nay tôi nêu chứng cứ đại lược ngõ hầu người biết yêu thương chính mình sẽ tận lực dứt bỏ thói tham ăn ngon ấy. Sách Vạn Thiện Tiên Tư chép: “Đàn bà có thai ăn thịt thỏ thì con bị môi sứt, ăn chim sẻ thì mắt lé, ăn cua thì phần nhiều con bị đẻ ngang, ăn ba ba thì cổ ngắn đầu teo, ăn cá chình, lươn thì phần nhiều khó sanh, ăn thịt ếch thì phần nhiều con bị câm ngọng”. Sách Đại Đới Lễ[1] chép: “Ăn thịt thì dũng cảm nhưng hung hãn, ăn ngũ cốc thì trí huệ, khéo léo; đều là khí chất [của chính mình] bị chuyển biến theo khí chất của từng loài vật vậy”. Khí chất do cha mẹ để lại cho ta vì ăn thịt mà dần dần bị biến đổi ngấm ngầm thành khí chất của loài vật, đấy là đại bất hiếu!
Từng thấy [người ta] chữa trị kẻ cứa cổ nhưng chưa đứt khí quản bằng cách cắt thịt chim hay thịt gà sống đắp vào chỗ bị thương, khi lành rồi chỗ ấy bèn mọc lên lông gà. Tuy đắp ở bên ngoài nhưng chỗ ấy vẫn là thể chất của súc vật. [Như vậy thì] suốt cả đời ăn thịt để bồi đắp bên trong há chẳng đáng kinh sợ hoảng hốt ư? Như vậy là gìn giữ di thể được bẩm thụ từ cha mẹ đó sao? Huống chi chất thịt đều chứa chất độc, do lúc [con vật] bị giết, hận tâm kết lại cho nên người ăn thịt phần nhiều hay sanh ghẻ chốc, khi ôn dịch lưu hành hay mắc bệnh truyền nhiễm. Người ăn chay thường ít mắc phải những chứng ấy. Phàm muốn giải thoát oán nghiệp, giữ gìn thân thể thì không thể không biết [chuyện này].
Thích Ấn Quang soạn
Trich Quán Thế Âm Bồ Tát Bổn Tích Cảm Ứng Tụng
[1] Đại Đới Lễ tức là sách Lễ Ký. Nguyên thủy, Lễ Ký là một trong sáu kinh trọng yếu của Nho Gia do Khổng Tử biên tập vào thời Xuân Thu Chiến Quốc. Sau khi Tần Thủy Hoàng đốt sách Nho, chôn học trò, Lễ Ký chỉ còn sót lại 130 thiên, được Lưu Hướng thâu thập. Đới Đức đời Hán đã rút gọn 130 thiên ấy thành 85 thiên, nên người đời sau gọi là Đại Đới Lễ Ký. Về sau, cháu của ông là Đới Thánh lại rút gọn bộ Đại Đới Lễ Ký một lần nữa thành 46 thiên, thêm vào các thiên Nguyệt Lệnh, Minh Đường Vị và Nhạc Ký, thành bộ Lễ Ký gồm 49 thiên, với danh xưng Tiểu Đới Lễ Ký. Bộ Lễ Ký được lưu hành hiện thời chính là bộ Tiểu Đới này. Các thiên sách Đại Học, Trung Dung được rút ra từ bộ Lễ Ký, hợp với Luận Ngữ, Mạnh Tử tạo thành Tứ Thư. Tuy mang tên gọi là Lễ Ký, nhưng sách này không chỉ nói đến lễ nghi, chế độ, mà còn bao gồm của những quan điểm nhân nghĩa đạo đức, xử thế thời cổ.
– Theo phép dưỡng sinh thì không nên ăn thịt trâu, vì dễ làm tái phát bệnh cũ. Người bệnh sốt rét mới khỏi thì sau khi ăn có thể sẽ không ngồi dậy nổi. Hơn nữa, ăn thịt trâu không nên uống rượu trắng hoặc ăn cùng với rau hẹ, hạt dẻ, do tính chất những thứ ấy ngược nhau.
– Thịt chó có thể khiến người trúng độc, sinh ung nhọt. Phụ nữ có thai ăn thịt chó có thể sinh con không nói được. Ngoài ra, thịt chó không nên ăn cùng với ruột dê hoặc tỏi tây, tỏi ta.
– Phụ nữ có thai ăn gan dê thì sinh con sau này nhiều bệnh, càng không thể ăn món này chung với thịt lợn hoặc với hạt tiêu. Ruột dê cũng không được ăn chung với mơ chua, đậu đỏ. Thịt dê không được ăn cùng với chả cá, sữa đông.
– Bệnh sốt rét vừa khỏi ăn thịt lợn có thể tái phát, nếu ăn chung với thịt trâu, rau mùi có thể khiến cho đường ruột bỏng rát. Nếu ăn chung với kiều mạch, lúa mì có thể làm rụng lông mày, râu.
– Người thích ăn thịt hươu nai, phần nhiều thân hình đều gầy ốm, túi mật nhỏ lại nên rất dễ kinh sợ. Mỡ hươu nai không được ăn chung với quả mơ, quả mận. Thịt hươu nai không được ăn chung với cá ngôi [1] hoặc tôm.
– Thịt thỏ ăn vào có thể gây yếu sinh lý. Phụ nữ có thai ăn thịt thỏ thì sinh con dễ bị sứt môi. Nếu ăn chung với thịt gà có thể gây bệnh lỵ, ăn chung với củ gừng có thể gây tiêu chảy, ăn chung với cải xanh sẽ làm tái phát bệnh cũ.
– Thịt ngỗng, trứng ngỗng ăn vào có thể khiến cho bệnh thành khó chữa. Không được ăn chung với các loại như thịt vịt nhà, vịt trời, thịt ba ba, quả hồ đào, vân nhĩ [2], tương đậu nành.
– Gà có bệnh phong không được ăn chung với các món như tỏi tây, rau cải, quả nại [3].
– Thịt chim trĩ ăn vào dễ sinh ung nhọt, phát bệnh trĩ, người có bệnh về máu huyết chữa lâu không khỏi phải hết sức thận trọng không nên ăn. Không được ăn cùng với các món như cá giếc, cá trống, nấm rơm, quả hồ đào.
– Phụ nữ có thai ăn thịt gà với cơm nếp thì đứa con sinh ra dễ bị giun sán trong ruột. Trứng gà ăn chung với cá chép thì sinh con ra dễ bị ung nhọt. Thịt gà ăn chung với cá tươi thì sinh con dễ bị câm điếc. Trẻ con thường ăn trứng vịt thì xương cẳng chân dần dần mất độ cứng, ăn nhiều tôm thì xương cẳng chân dần cong lại, đi đứng khó khăn.
– Phụ nữ có thai ăn óc chim sẻ thì sinh con hay bị quáng gà, nếu hòa với rượu để ăn thì đứa con về sau mắc bệnh đa dâm, nếu ăn với tương đậu nành thì đứa con về sau dễ bị nhiều nốt tàn nhang trên da. Ngoài ra, không được ăn chung với quả mận.
– Thịt ba ba rất độc, tương truyền trong loài này có nhiều con do rắn đỏ hóa thành. Phụ nữ có thai ăn vào thì sinh con cổ ngắn đầu rụt. Ngoài ra, không thể ăn chung với các loại thịt gà, trứng gà, rau dền.
– Phụ nữ có thai ăn nhiều cua, khi sinh thai nhi thường nằm ngang mà ra, nếu ăn nhiều cá chình, cá chầy, lươn thì đa số trường hợp sẽ sinh khó. Nếu ăn trứng vịt cùng với quả dâu, khi sinh thường bị thai ra ngược.
– Cá nóc là món ăn cực độc, vĩnh viễn không nên ăn.
– Ăn cá cháy nhiều dễ bị nhiễm ôn dịch, ăn nhiều cá đao dễ sinh chứng nóng nhiệt hóa đàm, sinh ghẻ lở, ăn nhiều tôm dễ sinh ung nhọt, phong động, ăn nhiều cá trê dễ phát bệnh nóng nảy bồn chồn. Đó đều là những món ăn trong loài thủy tộc không có lợi cho người.
– Cá chép không được ăn chung với thịt chó, trứng cá chép không được ăn chung với gan lợn, cá trích không được ăn chung với rau quỳ, tỏi tây. Cá trống không được ăn chung với kiều mạch, lúa mì. Cá lư không được ăn chung với sữa đông. Cá giếc không được ăn chung với gan lợn, thịt gà, thịt chim trĩ, cải xanh, đường cát. Những kiêng kỵ ấy đều là do các món ăn này có tính chất tương phản nhau.
(Trích An Sĩ Toàn Thư – Khuyên người bỏ sự giết hại)
Cái kết hạnh phúc sau 25 năm của thai nhi suýt bị phá
Từ chối chấm dứt thai kỳ vì con bị bệnh theo lời bác sĩ, Sandra Notman (Anh) quyết định sinh sớm 2 tháng và giờ đây con gái bà có một cuộc sống hoàn toàn bình thường.
“Đứa bé còn sống”, nữ hộ sinh hổn hển kêu gọi trợ giúp khẩn cấp. Sandra Notman cảm thấy choáng váng vì đó là điều không hề mong đợi. Trước đó, người phụ nữ được thông báo bé gái trong bụng yếu đến mức sẽ chết lưu hoặc chết ngay lúc chào đời nên cần kết thúc thai kỳ, đẻ mổ ngay lập tức. Nghe theo trái tim, Sandra quyết định sinh tự nhiên. Cuối cùng, bé gái Rachel chào đời an toàn với cân nặng 2 kg và sống khỏe mạnh cho tới 25 năm sau.
Sandra ôm Rachel lúc mới sinh (trái) và hai mẹ con 25 năm sau. Ảnh: Richard Cannon
Theo The Christina Institue, Sandra mang thai Rachel vào năm 1991. Trước đó, gia đình Notman đã có bé gái Rebecca 2 tuổi. Siêu âm tuần thai thứ 10, bác sĩ địa phương phát hiện dấu hiệu bất thường nên chuyển bà bầu đến Bệnh viện King London. Đội ngũ y tế xác nhận em bé chưa chào đời bị bệnh thận đa nang (PKD), một căn bệnh di truyền gây ra nhiều u nang trong thận và dễ dẫn đến suy thận. Không phải lúc nào PKD cũng khiến trẻ sơ sinh tử vong song các bác sĩ tin rằng Rachel không qua khỏi.
“Tôi không thể quên cái lúc nghe tin con mình sẽ chết”, Sandra giờ đây 56 tuổi nhớ lại. “Tôi òa khóc còn Andrew suy sụp”. Trái với lời khuyên chấm dứt thai kỳ của bác sĩ, Sandra quyết định sinh tự nhiên và cho con rửa tội để được bên bé dù đó chỉ là khoảnh khắc ngắn ngủi.
Ngày 25/10/1991, 2 tháng sớm hơn dự kiến, Sandra lâm bồn tại Bệnh viện Maidstone. Vì chắc chắn em bé sẽ chết, các bác sĩ cho sản phụ dùng morphine giảm đau. Nhưng rồi, bé Rachel chào đời an toàn trước sự kinh ngạc của tất cả mọi người. “Con bé xíu giống như búp bê”, Sandra nhớ lại. “Không thể tin được. Tôi biết ơn vì đã không đồng ý chấm dứt thai kỳ”.
cai-ket-hanh-phuc-sau-25-nam-cua-thai-nhi-suyt-bi-pha-1
Gia đình Sandra ngắm nhìn bé Rachel đang được chăm sóc đặc biệt. Ảnh: Richard Cannon.
Được đưa tới Bệnh viện Guy chuyên điều trị các bệnh thận, sức khỏe Rachel diễn biến xấu. Bé bị tổn thương não do thiếu oxy khi sinh dẫn đến hôn mê. Ảnh chụp cho thấy não bệnh nhi xuất hiện các đám mây đen và không hoạt động. 6 tuần trôi qua, đội ngũ y tế kiểm tra não lần cuối trước khi tắt thiết bị hỗ trợ sự sống. “Andrew và tôi đến bệnh viện từ biệt con. Tới nơi, một nữ bác sĩ không kìm được nước mắt nói rằng những ‘đám mây đen’ đã biến mất. Con đã cử động”, Sandra nghẹn ngào. “Ngày hôm đó là lúc cuộc sống của tất cả chúng tôi bắt đầu thêm một lần nữa”.
Vài tuần sau, Rachel trở về nhà. Do căn bệnh hành hạ, thận và gan của cô bé vô cùng yếu ớt, bụng sưng phù vì lá lách quá khổ. Chưa hết, máu đông bất thường, huyết áp cao và tĩnh mạch giãn buộc Rachel đến bệnh viện 2 lần mỗi năm để ngăn chảy máu bên trong.
Sức khỏe Rachel hiện đã ổn định. Ảnh: Richard Cannon.
May mắn, trải qua ca ghép gan và thận, sức khỏe Rachel hiện đã ổn định. Ở tuổi 25, cô gái không những có bằng thời trang mà còn sắp kết hôn với bạn trai Lee Lockyer 26 tuổi. Câu chuyện của Rachel như lời nhắn nhủ các phụ huynh cân nhắc hơn trước khi quyết định bỏ hay giữ đứa con mang bệnh. “Tôi mong rằng câu chuyện bản thân sẽ cho người khác hy vọng”, Rachel chia sẻ. “Tôi chính là minh chứng sống cho châm ngôn ở đâu có sự sống ở đó có hy vọng. Luôn luôn là vậy”.
Minh Nguyên