Chúng sanh nơi thế giới Ta bà này, đang ở vào đời ác, đủ năm thứ nhơ bẩn, phiền não thì nặng và nhiều, hoàn cảnh bên ngoài thì ác liệt nên sự tu hành không dễ gì tiến bộ. Ðức Bổn sư vì quá thương xót nên vận dụng lòng Bi Trí đặc biệt mở ra pháp môn Niệm Phật. Người tu môn này tuy chưa dứt phiền não, mà có thể mang cả nghiệp hoặc của mình, trở về sinh sống bên cõi Cực Lạc của Phật A Di Ðà. Khi về đến Tây Phương rồi, nhờ nhiều thắng duyên của cảnh ấy nên sự tiến tu chứng đạo rất dễ dàng như cầm lấy món đồ trước mắt. Sự thành tựu lớn lao như vậy là do tất cả đều đặt trên LÒNG TIN.
Kinh HOA NGHIÊM dạy rằng: Lòng tin là bước đầu vào Ðạo, là mẹ của tất cả công đức. Lòng tin hay nuôi lớn các căn lành, lòng tin hay thành tựu quả bồ đề của chư Phật
Thế nên, đối với người niệm Phật thì đức tin có tánh cách rất trọng yếu. Nếu mất đức tin, chẳng những nền tảng tiến đạo phải bị sụp đổ, mà công hạnh giải thoát cũng không thành. Ðức tin này không phải là mê tín, mà chính là lòng tin nương theo trí tuệ, là sự đặt trọn vẹn niềm tin vào lời dạy của Phật, Bồ tát và chư vị Tổ sư.
Tại sao đã nương theo trí tuệ, lại còn phải đặt trọn niềm tin vào lời dạy của Phật và Tổ? Bởi vì môn niệm Phật thuộc về pháp đại thừa, mà đã là đại pháp thì chắc chắn phải nói về nhiều cảnh giới siêu việt khác thường, nên có những điều mà trí tuệ phàm phu không thể suy lường nổi.
Cho nên, trong các kinh điển đại thừa, có nhiều chỗ đức Phật bảo đừng nói cho kẻ nhiều kiến chấp và thiếu lòng tin nghe. Vì chỉ e họ sanh lòng khinh báng mà gây thêm lỗi lầm. Vì vậy, đệ tử chúng con khi đọc tụng kinh điển đại thừa, có chỗ nào dùng trí tuệ mà hiểu được thì rất tốt – còn chỗ nào suy gẫm nhiều mà không thấu đạt thì chúng con vẫn đặt tron vẹn lòng tin nơi lời chỉ dạy của đức Thế Tôn. Như thế, mới gặt hái nhiều phần lợi ích.
Trong kinh A Di Ðà, đức Thế Tôn cũng đã nhắc đi nhắc lại nhiều lần rằng đây là pháp khó tin khó hiểu, và nói pháp này ra, quả thật là điều rất khó tin, và lòng tin là điều quan trọng bậc nhất.
Chư vị Tổ sư cũng đã dạy rằng: Pháp môn niệm Phật rất khó thâm tín, chỉ duy hạng phàm phu đã gieo trồng căn lành niệm Phật và bậc đăng địa Bồ tát mới tin nhận được mà thôi. Ngoài ra, những chúng sanh khác cho đến hàng nhị thừa là Thanh Văn và Duyên Giác hoặc quyền vị Bồ tát, đôi khi cũng không tin nhận pháp môn này.
Ðệ tử chúng con, nhờ năng lực nhiếp thọ của đức A Di Ðà, nhờ sự gia trì của sáu phương chư Phật, nên mới có được lòng tin vào lời dạy của đức Bổn Sư, nhận chắc rằng: cõi Cực Lạc từ nhân vật đến cảnh giới đều là thật. Tin chắc chắn vào Bản Nguyện Cứu Ðộ của Phật A Di Ðà, nên chúng con dù nghiệp nặng đến đâu chăng nữa, nếu xưng niệm danh hiệu Ngài thì cũng quyết định sẽ được tiếp dẫn vãng sanh Cực Lạc. Chúng con tin rằng niệm Phật thì thành Phật chắc chắn nhân nào quả nấy không thể sai lạc mảy may, và nếu nguyện về cõi Phật thì quyết định sẽ được thấy Phật và được vãng sanh. Ðây là một điều vô cùng hiển nhiên khỏi phải cần minh chứng thêm nữa.
Ðệ tử chúng con vẫn tin và hiểu rằng pháp môn Niệm Phật gồm nhiếp cả Thiền, Giáo, Luật, Mật. Bởi vì khi niệm Phật dứt trừ tất cả vọng tưởng và chấp trước, rồi đưa đến chỗ minh tâm kiến tánh, đó tức là Thiền. Sáu chữ hồng danh bao gồm vô lượng vô biên ý nghĩa mầu nhiệm, không có một thứ giáo lý nào mà không được chứa đựng ở trong một câu Phật hiệu đó là Giáo. Niệm Phật chuyên cần sẽ làm thanh tịnh thân nghiệp, khẩu nghiệp và ý nghiệp, đưa hành giả đến cảnh giới sâu mầu, trong sạch vắng lặng, đó là Luật. Danh hiệu Nam mô A Di Ðà Phật có công năng như một câu thần chú đưa chúng con vượt qua biển khổ Sanh Tử mà thấu bờ bên kia, lại còn giải trừ oán kết tiêu diệt nghiệp chướng, hoàn mãn sở nguyện, hàng phục ma ngoại, đó là Mật.
Trong kinh, Phật dạy rằng: Chí thành xưng niệm danh hiệu Nam mô A Di Ðà Phật sẽ được tiêu trừ tội nặng trong tám mươi ức kiếp sanh tử.
Hơn nữa, những người có căn tánh đại thừa, tất phải hiểu rằng NIỆM PHẬT ÐỂ THÀNH PHẬT. Nếu chỉ hiểu niệm Phật cốt để ngăn trừ vọng tưởng và phiền não tức là đã lạc vào Ngũ đình tâm quán của Tiểu Thừa.
Tại sao niệm Phật là để thành Phật ?
Bởi vì khi vừa đề khởi câu Phật hiệu, thì quá khứ, hiện tại và vị lai đều mất cả, tuy có tướng mà lìa tướng, tức sắc là không, hữu niệm đồng vô niệm, đi ngay vào cảnh giới Bản Giác ly niệm của Như Lai, cho nên đương thể tức là Phật chứ còn chi nữa?
Huống chi, kinh dạy rằng: Phật A Di Ðà thường phóng hào quang nhiếp thọ tất cả chúng sanh niệm Phật ở mười phương không bỏ sót.
Thật vậy, đức A Di Ðà đã lập ra bốn mươi tám lời thệ nguyện vĩ đại, nhằm đưa hết thảy chúng sanh thành tựu Phật Ðạo tối thượng. Bản Nguyện của Ngài phát xuất từ tấm lòng đại từ đại bi nên đã có một oai lực tuyệt đối, thù thắng và siêu việt nhân quả.
Ðệ tử chúng con vốn là những hữu tình bị chi phối bởi vô thường và bất lực trước kiếp sống hữu hạn bị trói buộc bởi nghiệp lực, hoàn toàn bị ước định bởi không gian và thời gian và luật nhân quả. Cho nên chúng con không bao giờ có thể đạt đến Niết bàn hay Giác ngộ được. Sự bất lực không thể tự đạt đến giải thoát, vốn nằm ngay trong bản chất của kiếp sống. Càng nổ lực thì chúng con càng vướng mắc thêm vào những mạng lưới rối rắm, cho nên, chúng con cần đến một sự trợ lực phát sinh từ một căn nguồn nào khác, hơn là cái kiếp sống giới hạn nầy: đó là Bản Nguyện của đức A Di Ðà Phật.
Nhưng Bản Nguyện không phải là một căn nguồn xa lạ và ở ngoài chúng con. Vì sao vậy? Vì nếu là hoàn toàn ở bên ngoài thì Bản Nguyện ấy không thể hiểu biết gì về những giới hạn của chúng con và do đó không thể cảm thông với chúng con. Bản Nguyện của A Di Ðà thật ra chính là sự sống của chúng con và là nguồn rung động tâm linh của chúng con, được biểu thị qua một thực thể gọi là SỨC MẠNH TÂM LINH của đức A Di Ðà Phật.
Như vậy, Bản Nguyện ấy vẫn hằng ở trong chúng con, nhưng lại luôn luôn ở ngoài chúng con. Nếu không ở trong chúng con thì ắt không thể hiểu và cứu vớt chúng con. Nếu không ở ngoài chúng con thì chắc hẳn lại nhận chịu cùng những giới hạn của chúng con. Ðây là một vấn đề vĩnh cửu. Hữu và không Hữu Ở trong mà lại ở ngoài. Tuy Vô Hạn nhưng sẵn sàng phụng sự Hữu Hạn – đầy ý nghĩa nhưng lại chẳng có ý nghĩa gì cả?
Thật ra, Bản Nguyện chỉ là lực dụng của Phật Trí, mà Phật Trí thì vượt lên trên mọi khả năng lĩnh hội của toàn phàm phu như chúng con.
Là phàm phu vô trí, chúng con chỉ tin theo lời Phật, và chỉ nương tựa vào năng lực cứu độ tuyệt đối của đức A Di Ðà mà niệm Phật cầu nguyện vãng sanh Cực Lạc.
Ðể biểu lộ lòng tin mãnh liệt và sâu sắc ấy, đệ tử chúng con quyết chí niệm Phật suốt đời, vì đặt trọn lòng tin vào đức Phật và lời Phật dạy, không còn một ý tưởng nghi ngờ. Từ nay trở về sau, đệ tử chúng con luôn luôn ghi nhớ rằng Niệm Phật phải đặt trọn lòng tin vào Đức Phật và lời Phật dạy.
Với lòng tin vô cùng vững mạnh, đệ tử chúng con xin đem cả tánh mạng mà quy y và đảnh lễ:
Nam mô Tây Phương Cực Lạc thế giới Ðại từ Ðại bi A Di Ðà Phật
Nam mô Quán Thế Âm Bồ tát
Nam mô Ðại Thế Chí Bồ tát
Nam mô Thanh Tịnh Ðại Hải chúng Bồ tát.
Trích Niệm Phật Sám Pháp
Cố hòa thượng Thích Thiền Tâm
Chỉ khi vào duongvecoitinh.com con mới thật sự cảm thấy an lạc. Xin được chân thành cảm ơn BQT duongvecoitinh.com, chân thành cảm ơn bài viết của các chư vị. Nam mô a di đà Phật
Biết đến trang nhà cũng có thể nói với con là một duyên lành. A DI ĐÀ PHẬT. A DI ĐÀ PHẬT. A DI ĐÀ PHẬT
A Di Đà Phật!
Thật sự huynh đệ chúng ta thật may mắn khi biết đến Phật pháp cũng như tìm đuợc 1 trang giảng pháp hay & ý nghĩa này.
Hi vọng chúng ta thật mạnh mẽ để hành trì theo những lời Phật thuyết!
Tâm trạng mình cũng đang rất buồn, hôm nay lang thang lên mạng tìm cách tịnh tâm (vì mấy ngày nay không ngủ được). Đọc mãi các bài viết thấy rất hay và cũng muốn bày tỏ tâm trạng nhưng không viết ra được. Giờ Minh Tuấn đã viết “Biết đến trang nhà cũng có thể nói với con là một duyên lành. A DI ĐÀ PHẬT. A DI ĐÀ PHẬT. A DI ĐÀ PHẬT” Rất hợp với tâm trạng mình. Cảm ơn, cảm ơn mọi người.
Nam Mô Đại Từ Đại Bi tiếp dẫn đạo sư A Di Đà Phật
Nam Mô A Di Đà Phật. Có tín mới có nguyện ,có nguyện mới có hạnh. chỉ cần 3 điều này nhất định sẽ vãng sinh nơi Cực Lạc
Con chào cô chú, con ko nên biết thử “TÍN” của mình như thế nào là tín sâu nữa. Theo con thì con tin chắc có phật và nguyện cũng như cõi phật rồi. Xin mọi cô chú cho con một cách để thử TÍN của mình. Mô phật
A Di Đà Phật
Chào bạn Lê Văn Thăng!
MD xin kể một câu chuyện đã từng đọc qua: có một bà cụ hằng ngày đi chùa lễ Phật, bà thường đứng trước Phật mà khấn nguyện: xin Phật tiếp dẫn con, con khổ quá! Thế rồi cho đến một hôm khi đứng trước tượng Phật và khấn nguyện như thế, bỗng từ tượng Phật có tiếng dạy rằng: bà sẽ được toại nguyện ngay bây giờ. Khi nghe được lời này, bà cụ bỗng giật mình: khoan đã, Phật cho con về thu xếp chuyện gia đình của con…
Qua câu chuyện trên bạn có thấy bà lão tín sâu hay không? Nếu biết lòng tín sâu hay cạn hãy lấy 2 chữ buông xả làm thước đo. Trong đời sống, bạn có thể buông thế tục để sẵn sàng về đất Phật bao nhiêu phần thì chữ tín trong bạn được mấy phần vậy.
Nam mô A Di Đà Phật
Con cảm ơn Cô nhiều quá. Thú thật nếu giờ đức phật đến đón con sanh tây phương thì con chưa về đc thật. Vì mẹ con nuôi con đc như bây giờ là khổ lắm rồi. Con ko thể nghĩ tới bản thân mà đi 1 mình đc. Con xin kể một chuyện này có thật. Trước tiên con xin đức phật tha tội cho con, con chỉ đưa ra nhằm cho mọi người càng tin phật mà thôi . Con xin sám hối. Ở gần nhà con có anh này là anh họ của con. Nói đến từ nhỏ tới lớn đều hiền lành tử tế chỉ thích trồng hoa ko sát sanh. Cách đây 1 năm, thật sự anh đc vãng sanh thật đc phật adi đà đến. Bên cạnh có 2 vị là quán thế âm và đại thế chí. Khi mà đức phật đứng lên thì chỉ thấy ánh sáng của ngài mà thôi. Nhưng anh ko xin về mà anh xin đc trở về nuôi cha mẹ. Và bây giờ anh trở về và tin phật cực kỳ hỏi gì về phật anh cũng giải đáp như dvct. Anh bảo vs con rằng chưa tròn đạo mà đòi vãng sanh. Thử hỏi là trog thời gian ngắn ko có kinh sách mà anh biết nhiều như vậy. Hoàn toàn là sự thật. Con xin sám hối . Adi đà phật
Chào bạn Lê Văn Thăng,
Xin được góp vài ý với bạn như sau.
– Bạn biết mình sống được đến bao lâu không? Ví dụ, ngày mai Tử thần đến bắt, bạn có xin với ông ta được là cho tôi sống thêm để chăm sóc mẹ không? Bao nhiêu người chết trẻ, bao nhiêu người với bao dự định hiếu thuận, giúp đời, trách nhiệm, bổn phận mà phải dang dở chết đi. Cho nên, bạn hãy tỉnh táo, chớ đùa giỡn với vô thường.
– Với tâm ý của bạn như vậy thì có thể thấy là tín chưa sâu, và nguyện chưa thiết. Nhưng không sao hết, tại vì để được tín sâu, nguyện thiết là rất khó. PH nghĩ là do bạn nghĩ chưa thông suốt thôi. Ở trường hợp của bạn, bạn chưa tin là về cõi Cực lạc, được bất thối chuyển thì cứu độ được mẹ. Bạn cũng chưa tin là cái khổ sinh tử luân hồi mới là cái khổ lớn nhất (những cái vất vả, khổ sở khác có đáng gì so với cái khổ sinh tử luân hồi, đi mãi trong vô minh, không biết đời kiếp nào mới thoát được). Vì vậy nên nguyện vãng sanh Cực lạc của bạn cũng không đủ thiết tha. Cho nên, không dễ vãng sanh chút nào hết. Bạn đã biết đến Tịnh Độ, mà lại không vãng sanh được thì uổng biết bao. Thật là rất uổng phí! Mong là bạn hãy xem thêm kinh sách, để hiểu rõ tại sao đức Bổn sư Thế tôn năm lần bảy lượt khuyên ta cầu vãng sanh, để hiểu rõ tại sao ta phải nên thiết tha cầu vãng sanh, có như vậy thì bạn mới hiểu thông suốt mà chân thật phát nguyện vãng sanh.
-PH không có ý bảo bạn không chăm sóc, quan tâm mẹ, mà ý là bạn cần suy gẫm cho thấu đáo, biết rõ nặng, nhẹ để không uổng phí công tu học niệm Phật.
Chúc bạn sớm quyết chí cầu vãng sanh.
Nam Mô A Di Đà Phật.
A Di Đà Phật
Gửi Lê Văn Thăng!
Niệm Phật vãng sanh Tây Phương chính là đại hiếu. Chúng ta với cái nhìn thiển cận ngỡ rằng mình chỉ có cha mẹ hiện kiếp mà quên mất rằng từ vô lượng kiếp đến nay ta đã có có rất nhiều cha mẹ, người thân giờ họ đang chịu khổ nơi ác đạo, đang ngày đêm trông ngóng chúng ta mau thành tựu sự nghiệp vãng sanh mà nhờ đó họ được thoát khổ. Ấy vậy, chúng ta lại “chần chừ” chẳng phải là đã đại bất hiếu rồi không?
Chúng ta khởi nghĩ phải tròn chữ hiếu với cha mẹ hiện kiếp mới vãng sanh. Giả như không được vãng sanh, đến khi mạng chung không tránh khỏi rơi vào tam ác đạo, cha mẹ cũng theo nghiệp luân chuyển rơi vào đường xấu- khi ấy phận làm con, ta có bằng lòng chịu khổ thay cho cha mẹ không hoặc cha mẹ có bằng lòng chịu khổ thay con?
Mong rằng bạn sớm tỉnh giác tu học. Nếu niềm tin bị lung lay, sự nghiệp vãng sanh Tây Phương chưa thành, chưa báo hiếu cho cha mẹ đã bị vô thường bắt đi rồi.
Nam mô A Di Đà Phật