Đây là cuộc tiếp xúc với cô Quả Lạng, là con gái của bà cụ Quả Thảo. Bà tên Phạm Thị Cúc, pháp danh Quả Thảo, cư ngụ tại San Jose, CA, USA vãng sanh lúc 4 giờ 10 phút sáng ngày 28 tháng 12 năm 2003 âm lịch, hưởng thọ được 83 tuổi.
Bà Quả Thảo rất mạnh khỏe, ít có bệnh. Đến một ngày nọ, bà cảm thấy đau ở ngực. Các con đưa bà đi bác sĩ. Bác sĩ cho biết bà bị ung thư gan đợt cuối, bà sẽ không sống được bao lâu. Gia đình con cái đều giấu không cho bà biết, nên bà tưởng bệnh nhẹ thôi. Đến hai tuần sau, bà bị đau nặng, các con đưa bà vào nhà thương. Sau đó bốn ngày thì bà vãng sanh. Bà ra đi một cách nhẹ nhàng.
Những điềm lạ trong thời gian ở nhà thương
Các con đưa bà nhập viện khoảng bảy giờ chiều chủ nhật ngày 25 tháng 12 năm 2003 âm lịch. Bác sĩ truyền nước biển cho bà, bà ngủ cho tới sáng thứ hai, cả ngày thứ hai bà khỏe lại bình thường. Đến hai giờ sáng ngày thứ ba, bà lẩm bẩm như là đang nói chuyện với ai. Đến khoảng ba giờ sáng, các con thấy bà có vẻ sắp đi, nên mời Quý Thầy đến giúp đỡ tụng Kinh, trợ niệm. Quý thầy giúp tụng Kinh và trợ niệm một hồi, thấy bà chưa có dấu hiệu vãng sanh nên ra về. Sau khi quý Thầy ra về bà khỏe lại bình thường. Tới khoảng 9 giờ đến 10 giờ sáng, bà thấy sư phụ của bà là Hòa Thượng Tuyên Hóa ở chùa Vạn Phật tới rước bà hai lần, nhưng bà đều lạy sư phụ. Bà nói bà chưa muốn đi vì bà chưa gặp đủ mặt con cháu. Sau đó, bà thấy Phật hiện đến hai lần để rước bà đi.
Lần đầu Phật và Bồ Tát hiện đến không nhiều nhưng lần thứ hai thì đến rất đông. Mỗi lần gặp Phật bà đều bảo con cháu hãy mau lạy Phật và đỡ bà lên để bà lạy.
Hai lần gặp Phật, bà đều lạy Phật xin cho bà ở lại vì bà chưa gặp mặt người con gái thứ bảy tên Lan vì còn ở Los Angeles chưa về kịp. Sau đó Phật bỏ đi.
Qua ngày thứ tư, nghe lời bác sĩ khuyên nên các con đưa bà về nhà. Về nhà bà ngủ mê man. Đến khoảng 10 giờ tối, bà thức dậy tỉnh táo như người bình thường. Lúc này, con cháu thân nhân đều có mặt đầy đủ, luôn cả cô con gái tên Lan của bà cũng về kịp. Bà cười giỡn với con cháu và người thân, bà còn nhắc lại những chuyện năm xưa và tật xấu của mỗi người, khiến con cháu và người thân ở chung quanh bà đều cười vui nhộn. Trong lúc cười giỡn thì có một cháu của bà từ Úc gọi qua hỏi thăm.
Lúc đó khoảng 12 giờ khuya, bà nói chuyện và dạy cháu niệm Phật hộ niệm cho bà. Sau khi nói chuyện xong, bà thấy hơi mệt, các con khuyên bà nên ngủ sớm. Bà bắt đầu nhắm mắt nhưng miệng luôn niệm Phật cho đến lúc đi sâu vào giấc ngủ. Các con cháu thấy bà đã ngủ yên, nên ai nấy cũng đi ngủ.
Khoảng 4 giờ 10 phút sáng, người cháu ngoại thức dậy để lo cho bà thì thấy bà không còn thở nên đánh thức cả nhà. Lúc đó, tướng mạo của bà vẫn còn đẹp và môi bà đỏ hồng, nên con cháu đều tin là bà đã vãng sanh. Vì vậy, con cháu bà không ai khóc.
Những điều kỳ lạ
Bệnh tình của bà đã làm cho các bác sĩ và y tá đều ngạc nhiên vì bình thường một người bệnh ung thư gan đợt cuối rất là đau đớn và khó coi, thêm vào đó là cục bướu lớn cỡ 7-8cm thì người bệnh sẽ chết. Nhưng cục bướu trong người bà đã lớn đến 12cm nhưng bà vẫn sống bình thường, không bị đau nhiều và sắc diện vẫn còn hồng hào, không bị vàng xanh. Còn một điều lạ nữa là, khi đưa bà về nhà, bác sĩ và y tá dặn dò con cháu của bà là “trước mấy ngày bà chết, bà sẽ bị những triệu chứng như là máu miệng hoặc máu mũi chảy ra. Bụng của bà sẽ bị sình to lên, nên khi chăm sóc cho bà phải luôn luôn đeo bao tay”.
Nhưng đến khi bà vãng sanh, những triệu chứng này hoàn toàn không có. Không những vậy mà vẻ mặt còn tươi sáng và đẹp hơn lúc bà còn sống.
Sau khi bà vãng sanh, Chư Tăng và con cháu trợ niệm cho bà đến 9 tiếng đồng hồ. Sau đó, bốn người con gái tắm rửa cho bà. Trong lúc tắm rửa, các con bà đều ngạc nhiên là ngực và đầu của bà vẫn còn ấm. Sau khi tắm rửa xong, các con kêu người tới khiêng nhục thân của bà đi. Những người đến khiêng, họ đều ngạc nhiên nói: “họ đã thấy nhiều xác chết, nhưng chưa thấy xác chết đẹp như bà, giống như một người đang nằm ngủ.
Các con vì thương bà nên không chịu hỏa thiêu, thêm vào vì bà vãng sanh gần ngày tết (tết tây) nên xác bà phải để trong phòng lạnh hết chín ngày, nhưng nhục thân của bà vẫn còn đẹp đẽ và nét mặt an nhiên tự tại.
Bà Quả Thảo rất là có phước, bà đã được nhiều Chư Tăng, con cháu và bạn bè cùng nhau trợ niệm trong khoảng thời gian nhập viện cho đến khi bà vãng sanh. Sau khi vãng sanh, con cháu bà tiếp tục mời chư Tăng đến giúp đỡ tụng Kinh và trợ niệm cho đến đến 49 ngày.
Sau khi vãng sanh, bà đã về cho con cháu bạn bè người thân của bà thấy được nhiều điềm lạ. Một ngày sau khi vãng sanh (ngày 29 tháng 12 năm 2003), bà về gặp người bạn đó là bác Phước. Bác Phước là người xưa nay tu Thiền.
Hôm đó khoảng 4 giờ sáng, bác Phước đang xả thiền. Tự nhiên bác nghe giọng nói của bà Quả Thảo, đứng ở đằng sau bên phía tay phải của bác. Bà nói: “Chị Phước! Nhắn dùm mấy đứa con của tôi lấy những bộ đồ tôi thích, cắt hết nút cho tôi!”.
Bác Phước vừa quay ra sau vừa hỏi cắt hết nút hả thì bỗng nhiên bác thấy bà Quả Thảo và sáu chư Tiên trong y phục màu trắng, họ chia ra làm ba cặp rồi bay lên trời.
Sau đó, đứa cháu của bà là cô nha sĩ Phượng nằm mơ thấy bà rất trẻ đẹp trong y phục nhà tu, bà đi giữa, hai bên có nhiều chư Tăng đi hai bên, trong một cảnh chùa rất đẹp.
Một người cháu khác của bà tên Ngân ở San Francisco, thấy bà rất trẻ đẹp trong y phục nhà tu, chung quanh bà có rất nhiều Chư Tăng. Bà ở trong một ngôi chùa rất lớn và rất đẹp. Ngôi chùa được gọi là Cửu Huyền Thất Tổ.
Bà về cho con cháu, bạn bè, người thân thấy rất nhiều điềm lạ. Các lần hiện về, bà đều mặc y phục Tiên hoặc y phục nhà tu. Chung quanh bà lúc nào cũng có chư Tiên, chư Tăng cùng đi và trong cảnh chùa rất đẹp.
Cả đời bà thích làm phước, bà hay đi chùa và siêng năng tụng Kinh niệm Phật. Đến phút cuối, dù trong lúc bị cơn bệnh ung thư hành hạ, bà vẫn còn đầy đủ lý trí giữ câu niệm Phật và luôn luôn nhắc nhở con cháu, người thân và bạn bè nên lo tu niệm Phật, bố thí và không được cúng mặn. Bà dạy con cháu phải làm theo hạnh nguyện của bà.
(Bài này do nữ cư sĩ Diệu Âm – San Jose ghi lại)
Lời Tịnh Hải:
Trường hợp của bà cụ Quả Thảo thật khó phân giải. Nếu nói rằng bà cụ đã vãng sanh Cực Lạc Thế Giới của Đức Phật A Di Đà thì, đúng mà cũng là không đúng.
Tại sao đúng?
Theo lời Kinh, thì bất cứ ai chuyên tâm niệm danh hiệu A Di Đà Phật thì lâm chung Phật A Di Đà đến tiếp dẫn. Thế là được vãng sanh Cực Lạc. Theo lời kể của cô Quả Lạng, thì bà cụ Quả Thảo đã thấy Phật A Di Đà đến rước hai lần.
Chẳng những bà thấy Phật, nói chuyện với Phật, còn bảo con cháu lạy Phật.
Như vậy chắc chắn bà cụ đã vãng sanh Cực Lạc Thế Giới. Xin lưu ý, ở đây chúng tôi dùng chữ vãng sanh Cực Lạc Thế Giới.
Tại sao không đúng?
Đây là một nghi vấn lớn lao, chúng tôi cần phải phân rõ ràng để làm một bài học kinh nghiệm chung.
Trước khi Phật A Di Đà đến, bà Quả Thảo thấy Hòa Thượng Tuyên Hóa. Chắc Đại Sư ở trong hàng Thánh chúng, Ngài đến trước để báo tin cho cụ bà, vì bà là đệ tử của Ngài. Bà lạy Sư phụ tỏ ý chưa muốn đi vì còn chờ gặp con cháu. Đại sư Tuyên Hóa trở lui và sau đó đến lần thứ hai. Bà cụ vẫn khư khư chưa muốn đi.
Mọi việc trên đây xảy ra ở nhà thương.
Nói đúng ra, bà cụ đã vấp vào điều cấm kị của nhà Phật. Trong Kinh Niệm Phật Ba La Mật và Kinh Thủ Lăng Nghiêm, Đức Phật đều dạy, khi lâm chung nếu người sắp chết mà quá nặng về tình thì không thể bay lên các cõi cao, mà phải kẹt lại.
Hiểu như vậy, chúng ta mới thấy rõ, Đức Phật A Di Đà thật vô cùng đại từ bi. Mặc dù bà Quả Thảo khăng khăng từ chối với Đại sư Tuyên Hóa, Phật A Di Đà vẫn hiện đến cùng với Thánh chúng.
Đọc đến đây, chúng ta càng thấy rõ hơn. Phật là tối cao, một lời Ngài nói thì không có gì thay đổi. Phật A Di Đà đã nói, Ngài sẽ tiếp dẫn thì chắc chắn Ngài đến. Dù bà cụ Quả Thảo quá nặng tình con cái, đó là phần lỗi của bà. Phật A Di Đà sở dĩ thành Phật được là do bỏ tất cả vọng tưởng, phân biệt, chấp trước, thì Ngài đâu câu chấp về hành động thô thiển của bà cụ, một phàm phu mê muội.
Trong sách này, chúng tôi có trích đăng một bài trong băng giảng của Hòa Thượng Thiền sư Thích Thanh Từ, nói về chuyện vãng sanh của bà cụ thân mẫu của cố Hòa Thượng Thích Thiện Hoa. Lúc lâm chung, bà cụ cũng thất Phật A Di Đà đến tiếp dẫn.
Trở lại bà cụ Quả Thảo. Sau lần đầu xin cho bà được nán lại chờ đứa con gái thứ bảy, Phật A Di Đà và Thánh chúng trở lại đón lần thứ hai. Lần này số Thánh chúng cùng đi với Phật A Di Đà đông hơn. Nhưng cô Lan, người con gái thứ bảy của cụ vẫn chưa về tới.
Bà Quả Thảo quả nặng tình với con cái, vẫn khư khư xin Phật cho ở lại chờ con.
Phật và Thánh chúng bỏ đi, không trở lại nữa.
Bởi sự kiện này, chúng tôi không dám khẳng định bà cụ đã vãng sanh Cực Lạc. Vì bà Quả Thảo đã bỏ mất dịp ngàn năm một thưở.
Nhưng bà Quả Thảo vẫn vãng sanh.
Chúng ta nên hiểu thêm một điều. Mỗi con người đều có thọ mạng, tức là đến ngày giờ, thọ mạng chấm dứt thì Phật, Bồ Tát muốn cứu cũng không làm sao được.
Cho nên, chúng tôi mới nói bà Quả Thảo đã bỏ mất dịp ngàn năm một thưở.
Nhưng theo chúng tôi, bà Quả Thảo vẫn vãng sanh. Không vãng sanh Cực Lạc, bà Quả Thảo vẫn vãng sanh lên một cõi Trời nào đó.
Nhờ niệm Phật, bà Quả Thảo được nhẹ nghiệp. Nhờ nhẹ nghiệp, những người khác bị bệnh giống bà đều phải đau đớn để trả quả báo. Nhưng, trong mạng số bà phải bị ung thư, thì bà phải thọ bệnh. Song nhờ nhẹ nghiệp, bà không bị đau đớn như bao nhiêu người khác.
Đây là thành tựu kết quả của người tu niệm Phật. Hòa Thượng Đức Niệm, bà Diệu Âm ở Úc cũng cùng căn bệnh, tất cả đều không đau đớn, nhờ thành tâm niệm Phật.
Thay vì bà được Phật A Di Đà tiếp dẫn, nghiệp chướng của bà sẽ giảm nhiều hơn. Nhưng, bà không vãng sanh Cực Lạc, thì bà được vãng sanh lên một cõi Trời.
Lúc đầu, một thân hữu thấy bà hiện về, có chư Tiên đi theo. Vị thuật lại là người tu Thiền nên chúng ta có thể tin được. Có lẽ bà Quả Thảo muốn độ bà bạn này, nên chọn đúng người đến nhắn tin. Thật sự thì bà có thể báo tin thẳng cho con cháu. Con cháu của bà Quả Thảo thì thấy bà xuất hiện bên cạnh chư Tăng và ở trong ngôi chùa rất lớn và đẹp. Tóm lại, cụ bà Quả Thảo chắc chắn không còn ở Ta Bà này nữa, mà bà đã vãng sanh lên một trong các cõi Trời. Con cháu của cụ đều nghĩ như chúng tôi. Và sung sướng khi biết mẹ và mình đã lên được cõi Trời.
Với chúng tôi, dù bà Quả Thảo, vì quá nặng tình mà chẳng vãng sanh về cõi Cực Lạc Tây Phương Thế Giới. Nhưng cụ sẽ độ rất nhiều người. Bởi, sau khi chúng ta bỏ báo thân này thì vợ chồng, con cháu đều không còn sự liện hệ nào nữa. Sự thương nhớ càng làm trở ngại cho việc chuyển kiếp. Đã bỏ thân này thì không mang theo được gì cả, trừ những nghiệp quả. Nếu là người biết tu và biết niệm Phật hy vọng sẽ diệt bớt được nghiệp, khi lâm chung được Phật A Di Đà đến phóng quang tiếp dẫn, thì nghiệp của chúng ta được diệt dứt. Vì nơi cõi Cực Lạc, chúng sanh nơi đó không còn có nghiệp. Cho nên nơi Cực Lạc không có 3 đường ác là địa ngục, ngạ quỷ, súc sanh.
Theo sự hiểu biết của chúng tôi, nếu con cháu của bà cụ Quả Thảo thật sự thương bà cụ, cũng có thể ngay trong đời nay, giúp cụ chuyển quả được vãng sanh Cực Lạc ngay.
Trên đây chúng tôi dùng chữ “thật sự thương”.
Nếu tất cả vợ chồng, cha mẹ, con cháu đều yêu thương nhau thật sự và hiểu đúng theo pháp môn niệm Phật vãng sanh của Phật, thì tất cả đều có thể giúp cho thân nhân, ông bà cha mẹ từ muôn kiếp của mình siêu thoát khỏi ba đường dữ. Đó là địa ngục, ngạ quỷ, súc sanh.
Từ ngày chúng tôi viết sách, chúng tôi thấy có nhiều thứ tình thương. Khi cha mẹ vừa mất, nhiều người khóc lăn lộn tưởng chừng như người ấy có thể chết ngay theo người đã chết. Những đó chỉ là lối biểu diễn, thường tình của thế gian. Những người thật sự thương họ không biểu diễn, mà họ hành động thật sự, không một gian khổ nào mà họ từ chối. Họ kiên trì hành động không cần ai biết. Đây mới thật sự thương, như hành động của mẹ con cháu Ái Thu, mà chúng tôi có đề cập trong sách này.
Có nhiều người ỷ vào tiền bạc, tốn bao nhiêu tiền họ chẳng từ gian nan, nhưng bảo họ chịu một chút cực khổ, họ từ chối ngay. Đó không phải là tình thương thật sự.
Trường hợp bà cụ Quả Thảo, bà đã vãng sanh lên một cõi Trời. Tuy rằng lên được cõi Trời hưởng rất nhiều phước báu. Tuy nhiên, đối với Phật, đó vẫn là luân hồi trong sáu nẻo. Vì phước báu nào hưởng rồi cũng phải hết. Khi hết rồi, vẫn phải rớt xuống. Phật muốn tất cả đều phải siêu thoát, phải vượt khỏi Tam giới.
Muốn vượt khỏi Tam giới, thời Mạt pháp này chỉ có tu Niệm Phật cầu vãng sanh thì mới đạt được. Sỡ dĩ chư Phật mười phương đều tán thán Phật A Di Đà vì ngoài Ngài không có một vị Phật nào có thể giúp cho chúng sanh được vậy.
Phật Thích Ca, Phật Dược Sư và tất cả các vị Phật khác đều không thể làm được; bởi tất cả các cõi Phật đều có ba đường dữ. Chúng sanh chết đi sống lại, lộn lên rớt xuống đều cũng lẩn quẩn trong luân hồi. Luân hồi thật là đáng sợ, chính vì vậy mà chúng tôi kêu gọi mọi người ráng tu để vượt khỏi tam giới. Người không biết thương yêu, thật sự lo cho chúng sanh đều là ác độc. Những người này sống với tâm ma. Họ khoát lên người bộ áo rất đẹp, rất sặc sỡ, che giấu tâm ma ở bên trong.
Trường hợp bà cụ Quả Thảo, bà đang sung sướng thật sự. Con cháu cụ đang sống ở kiếp này đều biết cụ đang ở cõi Trời. Nhưng hết những thế hệ con cháu này, sau này có ai còn nhớ biết cụ đang ở đâu nữa không? (Chắc chắn không!).
Do đó, nếu ngay trong hiện tại, có thể chuyển quả vãng sanh cõi Trời của cụ, khiến cụ vãng sanh lên Tây Phương Cực Lạc Thế Giới vậy.
Trích Những Chuyện Niệm Phật Lưu Xá Lợi
Tác giả: cố cư sĩ Tịnh Hải
Nếu tôi gián tiếp sát sanh không có chủ đ1ch, có nghĩa là tôi hành động nhưng tôi không biết hành động của tôi sẽ trực tiếp sát hại một con vật. Vậy khi tôi chết đi tôi sẽ bị đày vào tầng đia ngục nào. Tôi là người luôn cố gắng làm nhiều việc thiện tránh dữ, nhưng cho dến ngày hôm nay tôi đã vô tình gián tiếp sát hại con chó của tôi. Tôi không giết nó chỉ là tôi tạo cho người ta có cơ hội giết nó, nhưng tôi thật sự không biết là nó sẽ chết nếu tôi làm như vậy. Tôi chỉ là muốn cho con chó của tôi tìm một người chủ khác nên tôi đã gửi nó vào chổ nhận lấy chó bi bỏ rơi, nhưng tôi không biết la họ sẽ tiêm cho nó ngủ để chết đi nếu họ không thể tìm cho nó người chủ mới. Tôi thật sự không hề biết điếu này. Xin hãy chỉ cho tôi cach để hóa giải nghiệp chướng này
Xin hồi âm cho tôi tại email [email protected]
A Di Đà Phật.
Anh Thu thân mến. Qua những gì bạn nói tôi thấy bạn có lòng thành tâm hối lỗi. vậy nên tôi muốn nhắn với bạn một điều ai sống trong cõi đời ô trượt này đều có tạo nghiệp dù không cố ý nhưng cũng sẽ rơi vào vô tình, vậy nên dù cho bạn có nhận biết lỗi hay không nhận thấy lỗi của mình thì bạn phải luôn thành tâm sám hối tội chướng không những đời này mà cần phải phát tâm sám hối cho tội lỗi trong vô lượng kiếp của mình và nhắc nhở bản thân phải luôn hành thiện đoạn ác dứt bỏ tham, sân, si và cầu nguyện niệm Phật hồi hướng cho các oan gia trái chủ của mình sớm được nhẹ nhàng siêu sanh cõi “Tịnh độ”. Như vậy nghiệp chướng sẽ dần mất đi và phước lành sẽ đến trong cuộc sống của bạn.Mong bạn sớm giác ngộ và sống với tự tâm của mình.
Quý vị muốn biết quý vị vãng sanh về đâu thì bây giờ cách tốt nhất là quý vị nhất tâm niệm Phật rồi sẽ rỏ . bây giờ tôi có giải thích hay nói cho nhiều đi nữa quý vị cũng không biết tôi nói trúng hay nói sai .
Kính thưa.
Cho con xin hỏi, mẹ con mất được hơn 50 ngày thì có người trong nhà nằm mộng rằng gặp mẹ con ở một vườn có bạt ngàn hoa, rồi mẹ con nói ” Nga ơi, ở đây với thím, ở đây đẹp nhưng buồn lắm…”. Vậy cho con được hỏi mẹ con đã siêu thoát chưa, và siêu thoát về đâu? Con xin nói thêm là, mẹ con sông hiền hậu, tốt bụng, và cả đời quên mình, chỉ biết thương yêu, lo lắng cho chồng con mà thôi.
Con xin vô cùng cảm ơn.
Đỗ Hiền Thương
Hiền thương thân mến!
Bạn không cần biết đều đó bạn nên biết những gì bạn cần mới biết, vì những gì thuộc về cái mất và cái được đều là giã đâu thật. Nếu bạn quan tâm và thật lòng yêu thương họ thì hãy thể hiện bằng hành động chứ bạn không nên quá để tâm nhiều những chuyện đó làm gì.hãy thành tâm làm thật nhiều công đức để hồi hướng cho mẹ bạn thì đó mới thật sự là bạn đang quan tâm mẹ mình đấy.A Di Đà Phật
Kính thưa! Cho con hỏi, con vừa nhặt được số tiền khá lớn ở trong trừơng. Vì hiện tại đang nghỉ hè nên không có ai học ngoại trừ mấy anh chị ôn thi. Lúc đầu con nghỉ mình sẽ lấy số tiền đó để mua sắm cho bản thân. Nhưng bây giờ con lại nghỉ nếu sử dụng tiền người khác đáh rơi sẽ rất tội lỗi vì người ta mất tiền thì sẽ buồn lắm. Số tiền đó con chưa sử dụng, bây giờ con có nên đem để lại chổ cũ hay dùng số tiền đó để cho những ngừơi khó khăn. Nếu để lại chổ củ thì tạo điều kiện cho những người tham lam sử dụng số tiền đó, như vậy có gián tiếp bị tội hay không? Còn nếu giữ tiền đến hết hè rồi đưa văn phòg có nên k0 (chắc lúc đó anh chị rời khỏi trường rồi) Con sợ bị tội lắm!
Cầu mog được giải đáp!
A DI ĐÀ PHẬT. A DI ĐÀ PHẬT!
Xin chào Văn Ngoan
Thật là đáng quý khi bạn đã nhặt được tiền đánh rơi mà không xài cho bản thân mình. Bạn đã vượt qua ải thử thách cám dổ về tâm tham. Lần này quả thật là điểm rất cao, chúc mừng bạn.
Số tiền ấy không nên để lại chỗ cũ vì sẽ bị người xấu lượm thì họ xài vào việc xấu càng không tốt.( ví dụ như là họ mua con gà về cắt cổ làm thịt ăn )
Số tiền ấy VT nghĩ là nên đi mua cá phóng sanh. Tại sao thế? Là bởi vì chúng sanh thương yêu nhất chính là sinh mạng, chư Phật thương yêu nhất chính là chúng sanh. Vì thế phóng sanh chính là hoàn thành tâm nguyện của chư Phật. Có câu cứu một mạng còn hơn xây thất cấp phù đồ.
Khi bạn mang số tiền ấy đi phóng sanh thì không riêng gì bạn được công đức mà cả người làm mất số tiền ấy cũng được công đức. Những người hoan hỉ với việc bạn làm cũng được công đức. Người khuyên bạn và phụ giúp bạn hay đi chung với bạn cũng được cong đức. Tại sao lại như thế? Công đức phóng sanh là một cái QUẢ báo rất tốt đẹp, chư Phật thảy đều tán thán. Người đánh rơi số tiền ấy là cái NHÂN nhưng không trổ được vì còn thiếu DUYÊN. Cái DUYÊN chính là bạn nhặt được rồi mang đi mua cá phóng sanh. Trong việc này có lẻ bạn còn hơi do dự, chưa quyết định dứt khoát nhưng những người khác họ hoan hỉ, động viên, sách tấn và đi theo bạn để phụ ấy cũng là DUYÊN tốt. Cũng như một hạt dưa mà gieo xuống đất, nếu không đủ duyên ( nhất nước nhì phân, tam cần tứ giống ) thì không nảy mầm, đâm chồi nảy lộc thành cây, ra hoa kết trái được.
Có câu của một đồng, công một lạng tức là khi bạn mang số tiền lượm được để đi phóng sanh thì người đánh rơi số tiền sẽ nhận được một phần công đức trị giá bằng một đồng. Công đức của người ấy nhiều hay ít là tùy vào số tiền nhiều hay ít. Công đức của bạn là tượng trưng cho một lạng vậy.
Đồng tiền là sức mạnh nếu nó rơi vào tay người ác thì sẽ tạo thành tội ác, nếu nó rơi vào tay người hiền thì sẽ trở thành công đức, phước báo.
Trong tập Công Đức Phóng Sanh của Pháp Sư Viên Nhân có kể câu chuyện một vị đã từng ăn trộm tiền trong ngân khố của nhà vua để đi phóng sanh, cuối cùng sự việc bại lộ, nhà vua cũng không trách tội mà còn tán thán, cho thấy nhân nào quả nấy, thiện hữu thiện báo. Nếu theo đúng giới LUẬT thì người ấy phạm giới trộm cắp nhưng nếu chiếu theo bên LUẬN thì người ấy vốn không hề phạm giới vì Phật đã thu gọn 250 giới lại thành một giới :” Bất cứ lúc nào và ở nơi đâu, thân khẩu ý đều thanh tịnh, vì lợi ích chúng sanh chứ không tổn hại chúng sanh “. Nhà vua có quá nhiều tiền, mất đi một ít thì có tổn hại gì đâu, có phải không? Số tiền ấy mang đi phóng sanh thì vô số chúng sanh được cứu mạng là được lợi ích cho chúng sanh nên không nói là phạm giới được.
Huống hồ chi việc này là đánh rơi chứ không phải trộm. Nếu mang vào văn phòng thì có thể khêu gợi lòng tham của người ở trong văn phòng và có thể sẽ bị tâm tham khởi lên rồi người ta nuốt chửng nó ( biết đâu chừng lại là mua con gà về cắt cổ ăn thịt nữa ).
Nam Mô A Di Đà Phật
A Di Đà Phật. Xin chào Cư sỹ Tĩnh Hải. Qua lời khai thị của CS tôi lại ân hận lắm. Mẹ tôi là người tín đạo Phật. Mẹ tôi ra đi rất tự tại, nhẹ nahngf không đau đơn (Chính tôi là người ở bên Mẹ lúc mẹ ra đi). Lúc Mẹ đi tôi khóc rất nhiều ko ai can nổi, khóc bang tình thương Mẹ that sự, mẹ mới mất cả đêm vì nhớ mẹ mà tôi dám một mính ra mộ mẹ ngồi khóc, chính tôi là người tắm cho mẹ, mẹ mềm mại và trông như đang ngủ vậy. đã 7 năm rồi mà tôi vẫn nghĩ ngày đó như hôm qua vậy. ngày trước mẹ nói với tôi sau này con nên THỜ Phật, lúc đó tôi ko biết Phật là thế nào, sau đó 5 năm may mắn tôi được Phật nhiệm màu, tôi suốt ngày học và tìm hiểu kinh Phật và phát nguyện Tu hành pháp môn niệm Phật. Giờ đây khi hiểu tý chút Phật pháp thì lại vô cùng ân hận vì đã làm Mẹ khổ đau khi xả bỏ than này, ko biết mẹ tôi giờ đây đang ở Cảnh giới nào, để báo hiếu và sám hối trước hương linh Mẹ tôi chỉ biết ngày 2 thời sau khi niệm phật Hồi hướng công đức nguyện cầu cho HL mẹ được siêu thoát. Như vậy mẹ tôi có nhận được ko Cư sỹ. Xin CS chia se.
Khải Đạt không cần phải quá lo buồn ân hận, theo cách bạn kể thoại tướng của Mẹ bạn lúc ra đi thì Mẹ bạn được sanh về cõi lành, nếu Mẹ bạn có tín tâm và nguyện tâm đầy đủ với pháp môn Tịnh Độ thì bà nhất định vẫn được sanh về Tây phương, con người ta khi tín tâm nguyện tâm vững vàng rồi thì con cháu có khóc hay ko cũng chả động tâm đâu…Tuy nhiên, việc này vẫn chỉ là giả thuyết chứ không có bằng chứng thật sự, do vậy việc bạn đang làm là đúng đắn, hồi hướng công đức tu hành cho Mẹ mỗi ngày…Với tâm chân thành của bạn như vậy thì nhất định Mẹ bạn sẽ nhận được một phần trong phần hồi hướng của bạn.
Xin bạn chú ý điểm này: Khi đang tụng kinh niệm Phật, muốn công đức được viên mãn thì bạn nhất định ko thể nhớ đến Mẹ hay bất kỳ thứ gì khác, buông xả tất cả tạp niệm trong tâm mà nhất tâm niệm Phật, tụng kinh. Làm được như vậy thì công đức sẽ vô lượng vô biên…Sau đó hồi hướng cho Mẹ thì cả bạn và Mẹ đều được lợi ích lớn, và bạn cũng đừng quên hồi hướng cho cửu huyền thất tổ và các vị oan gia trái chủ nhiều đời nhiều kiếp của bạn nữa nhé…
Mình có vài ý nhỏ chia sẻ với bạn, hi vọng giúp được bạn một chút.
Nam Mô A Di Đà Phật.
Nam Mô A Di Đà Phật…..Nay con được đọc những câu chuyện này vô cùng xúc động.. tăng khởi tín tâm vững mạnh nơi câu Phật hiệu ” A Di Đà Phật”….con thành tâm tri ân, tán thán công đức của chư Đại Đức, chư vị Cư Sĩ, chư Liên hữu đã đăng những câu chuyện vãng sanh vô cùng ý nghĩa, quý báu lên trang web…. Con xin mạo muội…hỏi là trong bài viết có nhắc đến đoạn: ” Phật Thích Ca, Phật Dược Sư và tất cả các vị Phật khác đều không thể làm được; bởi tất cả các cõi Phật đều có ba đường dữ”…Con thấy đúng là nơi Quốc Độ Phật A DI Đà vô cùng trang nghiêm thù thắng, vi diệu, không thể nghĩ bàn. Nhưng con có đọc tác phẩm Tuyển Trạch Bổn Nguyện Niệm Phật Tập của Ngài Pháp Nhiên Thượng Nhân, trong Chương Ba: Bổn Nguyện có nói: ” Nguyện thứ nhất, không có ba đường ác: tức là hai trăm mười ức cõi Phật mà ngài Pháp Tạng đã nhìn thấy, hoặc có cõi có ba đường ác, hoặc có những cõi không có ba đường ác, ngài bèn bỏ những cõi có ba đường ác, mà chọn những cõi không có ba đường ác, nên gọi là tuyển chọn”…Theo lời này, thì thưa quý Đại Đức, quý Cư Sĩ, quý Liên hữu đoạn viết trong câu chuyện trên có mẫu thuẫn không ạ. Tức là A Di Đà Phật thành tựu nguyện lực thù thắng bằng cách ” tuyển chọn “…như vậy thì đã có quốc độ Phật không có ba đường ác. Con xin chư Đại Đức, Cữ Sĩ, quý Liên hữu chỉ dạy cho con ạ. Con hỏi như vậy không mang tâm tự cao, hay tỏ ra hiểu biết mà thực sự con đọc đoạn văn ấy thì thấy lạ lạ so với điều con đọc trong lời ngài Pháp Nhiên nên thành tâm mong được chỉ dạy. Phật pháp mênh mông, con chưa có hiểu được là bao nhiêu, điều biết và hiểu như giọt nước còn điều chưa hiểu thì như biển cả nên con mong Chư Đại Đức, Cư Sĩ, quý liên hữu đại từ hoan hỉ chứng minh. Con xin sám hối trước Chư Phật…Nam mô A Di Đà Phật…
Phàm phu chúng ta có thể hiểu “Ba đường dữ” theo cách là: Không có Địa Ngục, Ngạ Quỷ, Súc Sanh. Thường là chúng ta hiểu như vậy. Các cõi chư Phật khác cũng là có những nơi không có Địa Ngục, Ngạ Quỷ , Súc sanh. Nhưng vẫn có 3 đường Thiện là cõi Trời, Người, A Tu La. Trong mắt phàm phu thì đây là 3 đường Thiện, trong mắt nhìn của Thánh Nhân thì đây vẫn là 3 đường dữ, vẫn là khổ đau, sanh tử luân hồi. Cho nên trong Kinh Pháp Hoa, Phật dạy: “Tam giới như nhà lửa”. Ba đường dữ ở đây là Tam Giới, bao gồm Dục Giới (thế giới của chúng ta nằm trong Dục Giới), Sắc Giới và Vô Sắc Giới (cảnh giới cao nhất là Phi Tưởng Phi Phi Tưởng Xứ – thọ mạng của họ là khoảng chừng 8 vạn đại kiếp, 1 đại kiếp thời gian tương đương với thời gian quả đất của chúng ta từ lúc chưa hình thành cho đến lúc trái đất này cũng trở thành tro bụi, trở về Không, nhà Phật gọi quá trình này là Thành – Trụ – Hoại – Không, như vậy 1 đại kiếp là thời gian rất lâu, số học chắc cũng chưa tính được rõ ràng, chỉ có thể nói là tỉ tỉ năm, còn chính xác là bao nhiêu tỉ năm thì phàm phu chúng ta vẫn không thể biết được).
Tu hành lên trên cao hơn, ra khỏi sanh tử luân hồi rồi thì có thể nhập vào dòng Thánh: Thanh Văn, Duyên Giác, Bồ Tát. 3 cảnh giới này trong mắt phàm phu tu hành chúng ta là vô cùng ngưỡng mộ, mong ước đạt được. Thế nhưng trong mắt chư Đại Bồ Tát ở thế giới Hoa Tạng, hay thế giới Cực Lạc thì vẫn là 3 đường dữ vì vẫn còn loanh quanh trong Thập pháp giới, chưa phải là cứu cánh, chưa phải là cái ý nguyện của chư Phật Như Lai. Chư Phật thị hiện ở đời là muốn dạy cho chúng ta biết rõ con đường thành Phật, chứ không phải chủ ý dạy cho chúng ta thành Thanh Văn, Duyên Giác, Bồ Tát…các Ngài muốn chúng ta thành Phật vì vốn dĩ chúng ta là Phật nhưng vì vọng tưởng, chấp trước nên chưa thể thành Phật. Vì vậy Phật nói rõ trong Kinh Pháp Hoa đại ý là: “…Chỉ có một thừa Pháp, không hai cũng không ba, trừ Phật phương tiện nói…”.
Cho nên có lẽ ý nghĩa của “3 đường dữ” mình cũng nên hiểu rộng hơn là như vậy, hiểu được như vậy thì mình mới thật tâm mong muốn cầu sanh Cực Lạc, vì trên đó thật sự là toàn chư thượng Thiện Nhân, là các vị Đại Bồ Tát, thế giới Cực Lạc chính là đạo tràng tu học đệ nhất trong tất cả các cõi Phật, là đạo tràng Nhất Thừa trong Nhất Thừa, là nơi để chúng ta viên thành Phật Đạo một cách rốt ráo nhất. Việc này đã được chứng minh trong Kinh Hoa Nghiêm: Phổ Hiền Bồ Tát, Văn Thù Bồ Tát cùng các chư vị Đại Bồ Tát khác trong thế giới Hoa Tạng của Phật Tỳ Lô Giá Na – thế giới này cũng rất thù thắng, cũng là Nhất Thừa Viên Giáo nhưng so với thế giới Cực Lạc của Đức Phật A Di Đà thì vẫn kém một chút, cho nên các Ngài đều nhất tâm niệm A Di Đà Phật để cầu sanh Cực Lạc, mong sớm viên thành Phật đạo, phổ độ rộng khắp tất cả chúng sanh.
Chúng ta đọc đến đây chắc hẳn cũng không khỏi khởi tâm nghi hoặc: Sao các Ngài Đại Bồ Tát, Đẳng Giác Bồ Tát lại có tâm phân biệt, bỏ đây lấy kia? Bỏ thế giới Hoa Tạng, bỏ Phật Tỳ Lô Giá Na mà cầu sanh Cực Lạc, thân cận A Di Đà Phật? Việc này thật là khó coi…Tịnh Thái sẽ không giải thích vấn đề này, vẫn là để mở đó cho các bạn đồng tu chiêm nghiệm, khi nghe Hòa Thượng Tịnh Không giảng Kinh Vô Lượng Thọ rồi thì tự bản thân chúng ta sẽ tìm được câu trả lời cho chính mình.
Nam Mô A Di Đà Phật.
Nam Mô A Di Đà Phật
Xin chào mọi người ! Mình hiện cũng có tu Tịnh Độ nhưng chưa được tinh tấn lắm. Mình thì tu xem tạp lúc thì niệm Phật A Di Đà, lúc thì trì chú Lục Tự Đại Minh nhưng khi trì tụng xong mình đều hồi hướng nguyện tất cả chúng sanh lúc lâm chung đều được vãng sanh về Tây Phương Cực Lạc Thế Giới. Vậy mình tu xen tạp như vậy thì lúc lâm chung có khó vãng sanh hơn là tập trung vào một môn tu hay không? Mình xin cảm ơn !
Xin thưa cách đây gần 40 năm nhà tôi ở sát bên một ngôi chùa, một đêm tôi năm mơ thấy mình lên mây bổng nghe tiếng chuông chùa vọng đến, tôi lần hồi theo tiếng chuông thì chợt thấy ngôi chùa rất to lớn . Đứng bên ngoài nhìn vào thấy Phật tổ rất to lớn rất phúc hậu nhưng rất uy nghi( to gấp 100 lần con người ) đang giảng kinh, phía dưới thấy toàn là các vị sư mặc áo cà sa nhiều lắm ngồi nghe giảng . Bất chợt có một vị sư tướng lùn mập miệng luôn cười đi ra trông rất vui vẽ, ông ta đến gần tôi và nói rằng nhà ngươi muốn tu không ? Tôi liền gật đầu thì thấy vị sư ấy nói : nếu ngươi chịu tu thì ta phải cắt cái này của ngươi ( bộ phận sinh dục ) vậy ngươi chịu không ? Quá hoảng hốt tôi vùng vẫy không chịu và tỉnh giấc . Thưa điềm chiêm bao đó là gì có phải vị sư ấy muốn tôi đoạn tuyệt dục vọng không ?
Con mới biết đến Phật Pháp cách đây vài tháng. Và hiện giờ con Đang tu tập pháp môn niệm Phật và thi thoảng tụng thêm chú đại bi nhưng do điều kiện hoàn cảnh ko cho phép vì con ở thuê trong phòng trọ nên con chỉ mua tranh hình Đức Phật về treo trong phòng và mỗi lần niệm Phật hay đọc chú con luôn quỳ lạy rui mới thực hành đáng nhẽ phải Có bàn thờ dể hành Lễ mới đúng ko biết nv con Có mang tội bất kính với tam bảo ko ạ và ko biết Có dc chư Phật và chư bồ tát chứng minh gia hộ cho ko ạ. Kính mong đại Đức cư sĩ và quý Liên hữu hoan hỉ chỉ dạy cho con biết Được ko ạ con xin cảm ơn
A Di Đà Phật
A Di Đà Phật,
Cách bạn bài trí để niệm Phật như vậy là đúng đắn, vì Phật pháp rất chú trọng đến chữ DUYÊN, tức là hoàn cảnh sinh hoạt và sở thích tu tập của mỗi khác nhau nên hình thức tu tập cũng vì vậy mà ko ai giống ai hết.
Quan trọng nhất là Tâm Thành Kính: Một phần Thành Kính thì sẽ được một phần lợi ích, mười phần thành kính thì sẽ được mười phần lợi ích.
Miễn là trong hoàn cảnh của mình, mình tận hết 2 chữ THÀNH KÍNH là được. Còn hình thức thì có thể tùy duyên.
Có tâm thành kính thì tất sẽ được Tam Bảo và Chư Phật Bồ Tát gia trì.
Hơn thế nữa, mình trước phải đem cái tâm Thành Kính đó mà đối với Ông Bà Cha Mẹ, và anh chị em trong nhà, cho đến những người lớn tuổi hơn mình, vậy thì mới có thể tương ưng với Tâm của Thánh Hiền và chư Phật Bồ Tát.
Nam Mô A Di Đà Phật.
A DI ĐÀ PHẬT… Xem qua bài trên, tôi rất hoan hỉ. Riêng câu này:”Phật Thích Ca, Phật Dược Sư và tất cả các vị Phật khác đều không thể làm được; bởi tất cả các cõi Phật đều có ba đường dữ.” tôi không đồng tình: 1-Đã là cõi Phật(ngoài lục đạo) thì sao lại có 3 đường dữ!? 2-“Phật Thích Ca, Phật Dược Sư và tất cả các vị Phật khác đều không thể làm được”!? Theo tôi không thể dùng câu này thì tốt hơn. Xin quý thiện hữu tri thức giải thích thêm cho tôi và các bạn Tân đồng Tu hiểu thêm. Xin chân thật cám ơn. A DI ĐÀ PHẬT…
A Di Đà Phật.
DA Quãng Thuỷ thân mến,
Nếu câu đó dùng rồi thì thôi tùy duyên đi nhe, đừng nên dệt cho nó là không tốt hoặc tốt nhất. Đúng sai thì tuỳ theo sự hiểu biết của mỗi người đưa ra. Hoan hỷ hoan hỷ là tốt nhất cho sự niệm Phật.
Nam Mô Hoan Hỷ Tạng Bồ Tát Ma Ha Tát.
Nam Mô A Di Đà Phật.
A Di Đà Phật,
Thắc mắc của huynh đã được chia sẻ tại đây:
http://www.duongvecoitinh.com/index.php/2010/06/su-that-cu-qua-thao-vang-sanh-ve-dau/comment-page-1/#comment-6212
Hi vọng huynh khi có duyên dành chút thời gian xem qua, nếu giúp được chút ít cho huynh giải tỏa được mối nghi này thì TT rất hoan hỉ.
Còn như huynh có thêm câu hỏi thì cứ mạnh dạn chia sẻ nhé.
Cám ơn huynh nhiều.
A Di Đà Phật.
A Di Đà Phật. Cho con xin hỏi 1 chuyện. Em gái con sinh năm 1999. em con vừa qua đời vì căn bệnh ung thư xương. nhưng 8 tháng nằm ơ nhà đầu gối càng ngày càng to đường kính phải đến 40cm. rồi những tháng cuối chân e con bị hoại tử nhưg e con không hề đau đớn gì. hàng ngày cả gia đình con và em con đều tụng kinh, niệm danh hiệu của Đức Phật A Di Đà. lúc ra đi e con k hề biết. tự nhiên đang bình thường e con cứng hàm 15 phút sau e con đi. rất nhẹ nhàng, thanh thản không đau đớn. kính mong các cư sĩ cho con hỏi em con ra đi nhẹ nhàng như vậy em con có vãng sanh được không ạ ? Và nếu những ai đã vãng sanh được rồi thì người đó còn buồn còn lưu luyến trần gian không ạ ? Kính mong các cư sĩ cho con giải đáp. con xin cảm ơn . Nam mô a Di Đà Phật.
Mình xin hỏi lúc em bạn chết có hiện tuợng gì sảy ra ko, khi chết điểm ấm tụ lại ở đâu
Còn về phần nguời vãng sanh còn lưu luyến cõi Ta Bà này ko là do gia đình nếu gia đình là chuớng ngại thì nguời sắp mất có thể sẽ khó vãng sanh
Nếu nguời nào tự khắc vãng sanh thì nguời đó đã thanh thản ra đi mà về với từ phụ A Di Đà
Nam Mô A Di Đà Phật
Kính thưa, con là một người trẻ và tín ngưỡng tôn giáo cảu con là Đạo Phật, vì duyên nghiệp chưa đủ trên trí huệ còn u minh. Con có một điều thắc mắc xin mọi người hãy hoan hỉ giải tỏa cho con được biết. Câu chuyện của con là: Con có 1 người bạn mới mất gần đây, theo như mọi người gọi đó là chết bất đắc kì tử mà y học gọi là đột quỵ bởi trước khi mất bạn con vẫn còn khỏe mạnh, chỉ bị hơi đau đầu và có uống 2 viên thuốc cảm cúm rồi đi ngủ. Sau đó sáng mai khi mọi người gọi dậy thì bạn con đã lạnh và cứng rồi, chân rạng ra, 2 tay nắm chặt và gồng lên 2, mắt nhắm , khuôn mặt thì như đang nằm ngủ.( theo nhận định của gia đình bạn bè thì trong đời này bạn con là người hiền lành, hòa nhã với mọi người, được mọi người yêu mến)
Con xin hỏi mọi người, vậy bạn con bị nghiệp gì mà chết kiểu như vậy? Liệu có phải linh hồn của bạn con bị ma quỷ bắt đi như một số người vẫn nói không ạ? xin mọi người am hiểu hoann hỉ giải đáp giùm con. Con xin cảm ơn mọi người. Nam Mô A Di ĐÀ Phật
A Di Đà Phật,
Đối với phàm phu thì việc sống chết đều nằm trong số mạng, ko thay đổi được. Bạn của bạn cũng là số mạng đã tận nên phải ra đi, đi sớm hay trễ đều do phước phận, người đời trước biết tu vô úy thí, hay ăn chay, phóng sanh, cứu mạng người và sinh vật, biết chia sẻ lắng nghe mang lại cho người khác sự vui vẻ, giảm bớt âu lo thì đời này được khỏe mạnh sống lâu, còn nếu đời trước sát sanh hại mạng, khiến chúng sanh phiền não quá nhiều thì đời này hay bệnh tật và chết yểu.
Còn việc nói linh hồn bạn ấy bị quỷ bắt đi thì ko thể khẳng định hay nói càn như vậy, dù trên thực tế cũng sẽ có trường hợp bị như vậy, là do ác nghiệp đã thành thục thì sẽ chiêu cảm đến việc bị ma quỷ đến kéo linh hồn của họ đi tính sổ vậy.
Điều tốt nhất cho bạn ấy mà Ngọc có thể làm là trong vòng 7 ngày tới Ngọc nên niệm A Di Đà Phật nhiều hơn một chút trong thời khóa tu tập mỗi ngày mà hồi hướng cho bạn ấy cùng chư vị oán thân trái chủ của bạn ấy, được vậy kẻ còn người mất ai cũng được lợi ích.
A Di Đà Phật.
Nam Mô A Di ĐÀ Phật, Mình cảm ơn bạn Tịnh Thái rất nhiều và hoan hỉ nghe theo lời dặn của bạn. Chúc bạn sức khỏe, trí tuệ và an lành. A Di Đà Phật
sống chết đều có số cả , có sanh là phải có tử , vấn đề là sớm hay muộn mà thôi , A DI ĐÀ PHẬT . Chúc mọi người luôn lạc quan và sống khoẻ nhé !
Kính thưa, con sinh ra trên cõi này là người trần mắt thịt, có điều con còn mắc con mong được chỉ bảo. Con còn nhỏ chưa có điều kiện nhiều để giúp đỡ người nhưng con đã khóc rất nhiều khi thấy những người hoàn cảnh khó khăn, đau khổ,… Nhiều lúc con khóc, vì chưa có nhiều hiểu biết nên con chỉ biết cầu nguyện, con lập tức chắp tay xin trời đất , phật giúp cho con giúp tất cả những người đó. Con chỉ biết cầu vậy, nay đọc trên trang này con ngẫm không biết con có làm sai khi xin trời phật như thế không ạ? Con có quá ích kỉ không ạ?
Con sống trên cõi này từ nhỏ đến giờ con đã mắc một số lỗi (tuy không lớn) nhưng có cách nào để con được bù đắp, thoát khỏi những tội lỗi đó không ạ?
Con ngẫm sao mà nhiều người khổ quá, con muốn giúp thật nhiều nhiều người trên thế giới này, con muốn cả thế giới tràn ngập tình yêu thương.Hiện con nay chưa có gì, chỉ có trái tim đã trao trọn cho thế giới. Con thương mọi người, động vật , cây côi,… Liệu con nên làm gì tiếp sau này? Con mong được chỉ bảo, dẫn lối cho con phía trước! Con xin chân thành cảm ơn!