Là người tu thiền, nghe nói niệm Phật tự nhiên thấy ngờ ngợ như dị ứng. Vì chúng ta biết rõ cứu cánh của hai pháp môn không khác, nhưng phương tiện vào cửa thì gần như đối lập. Một bên dùng tín hạnh nguyện để hành trì, còn một bên dùng trí tuệ chiếu kiến.
Bên này thì cầu vãng sanh Tây Phương Cực Lạc, bên kia thì vô sanh. Như hai người cùng lên núi, một người đi hướng đông, một người đi hướng tây, hai hướng đối lập, mỗi hướng có những hoàn cảnh khác nhau, nhưng khi lên đến đỉnh thì gặp nhau.
Do đó tu thiền mà bảo niệm Phật thì hoàn toàn không hợp lý, đó là vì chúng ta chỉ hiểu trên sự tướng mà chưa nhận ra lý tánh của niệm Phật.
Niệm là nhớ, Phật là giác, niệm Phật tức là nhớ tánh giác, như vậy người tu thiền có cần nhớ tánh giác không? Nói nhớ tánh giác là gượng nói, vì dễ khiến người hiểu lầm là tánh giác là cái bị nhớ, trong khi tánh giác là cái sẵn có của mọi người. Nhưng sống với vọng tưởng thì tưởng chừng như từ lâu quên không có, đến lúc biết có thì lại hay quên, cứ để vọng tưởng lôi dẫn, nên phải khắc ghi gọi là nhớ.
Kỳ thực tánh giác không bao giờ mất, chỉ cần không theo vọng tưởng, vì vọng tưởng là nghiệp của thân khẩu ý, là nguồn gốc của sanh tử luân hồi. Cho nên vọng tưởng lặn thì cái còn lại chính là giác. Dù tu pháp môn nào, nếu nhắm vào mục đích giải thoát sanh tử thì đều gặp nhau ở điểm này.
Pháp môn niệm Phật thì dùng danh hiệu Phật A Di Đà thường nhớ thường niệm không để vọng tưởng xen vào. Cho đến nhất tâm bất loạn thì người đó khi lâm chung sẽ được Phật A Di Đà đến tiếp dẫn, vãng sanh về thế giới Tây Phương Cực Lạc.
Chữ A Di Đà nghĩa là Vô Lượng Thọ, Vô lượng Quang, Vô Lượng Công Đức. Chúng ta thử xét xem có ai có thể hội đủ những đức tính đó, nếu không phải là tánh giác. Tánh giác không sanh diệt tức là Vô Lượng Thọ, sáng suốt không mê thường biết rõ là Vô Lượng Quang, lưu xuất các đức lành diệu dụng là Vô Lượng Công Đức.
Như vậy niệm Phật A Di Đà tức là nhớ tánh giác, mà tánh giác không có tướng mạo nên rất khó nhận. Nhờ hình ảnh đức Phật A Di Đà hoặc danh hiệu Phật A Di Đà mà bặt trừ những vọng tưởng cho đến nhất tâm bất loạn. Khi có sức lóng trong, liền trực nhận ra: “Tự tánh Đi Dà vô biệt niệm, bất lao đàn chí đáo Tây Phương”
Hoặc Sơ Tổ Trúc Lâm đã từng dạy trong Cư Trần Lạc Đạo Phú, hội thứ hai:
Tịnh độ là lòng trong sạch,
Chớ còn ngờ hỏi đến Tây Phương.
Di Đà là tính sáng soi,
Mà phải nhọc tìm về Cực Lạc.
Nhưng tại sao lại phải về thế giới phương tây thì rất vui (Tây Phương Cực Lạc thế giới). Ví như người ra chợ buôn bán từ buổi bình mình là phải bày hàng ra, rao hàng, giới thiệu, trông coi, giữ gìn mua bán vào ra, rất là vất vả lăng xăng vui buồn qua lại.
Cho đến bóng ngã về tây, trời sắp tối không còn ai mua nên thu dọn nghỉ ngơi, lúc đó mới cảm thấy nhẹ nhàng thảnh thơi vui khỏe. Trời tây là ngầm ý hoàng hôn phủ xuống thì phải dọn dẹp mọi việc để nghỉ ngơi, thời điểm đó rất vui. Cũng vậy nếu trong tâm chúng ta biết thu dọn các vọng tưởng lại, đừng để chúng bày biện lăng xăng thì lúc đó tâm an, không còn một bóng dáng phiền não, nên gọi là rất vui.
Như vậy người tu thiền không chờ đợi đến khi lâm chung mới về thế giới rất vui. Khi vọng tưởng đã dứt bặt không còn nguyên nhân của sự bất an, chính là vui.
Đây là một sự thật cụ thể kiểm chứng được trong hiện tiền đối với những hành giả đã nếm được pháp vị!
Như trên đã dẫn, tánh giác không có tướng mạo nên khó nắm bắt, khó nhận ra. Tuy không tướng mạo nhưng thường hiển lộ qua sáu căn, mắt thấy sắc nếu không có tánh thì làm sao biết nên gọi là tánh thấy, tai nghe tiếng liền biết nên có tánh nghe, tự mỗi căn đều có tánh biết, động dụng thì có khác nhưng tánh biết thì không hai.
Thói quen từ lâu nay của chúng ta là khi thấy sắc liền khởi phân biệt đẹp xấu để sanh ra biết bao nhiêu nghiệp nhân quả, quên mình theo vật trôi theo sanh tử luân hồi cũng vì sáu căn. Hôm nay nhờ có duyên lành tỉnh ngộ, biết mình có tánh giác không sanh diệt, không sanh già bệnh chết, thì có đâu luân hồi, nên phải cố gắng tu tập để sống được tròn đầy. Do đó:
– Mắt thấy sắc thì biết, liền nhớ tánh thấy nên không nhiễm đẹp xấu, không có vọng tưởng, không dính mắt đó là mắt niệm Phật.
– Tai nghe tiếng thì biết liền nhớ tánh nghe không khởi phân biệt hay dở… đó là tai niệm Phật. Tương tự chúng ta sẽ có đủ sáu căn niệm Phật.
Như vậy người tu thiền không phải không niệm Phật, mà niệm Phật là nhớ tánh giác, cho nên phải nhớ một cách tha thiết cho đến lúc sống được trọn vẹn với tánh giác không còn niệm mê, tức là toàn giác, là Phật. Đã tha thiết chí thành như vậy, nên không thể tính đếm trên xâu chuổi, trên thời khóa, trên sổ công cứ, nghĩa là không được phép nghĩ ngợi vì một niệm bất giác đã đủ thành tai họa rồi.
Người tu thiền không chỉ niệm Phật bằng miệng, bằng ý, mà niệm Phật bằng tất cả sáu căn. Vì bất cứ căn nào đối cảnh mà sanh tâm dính mắc thì cũng vào sanh tử luân hồi. Cho nên phải giữ gìn sáu căn niệm Phật một cách miên mật trong mọi oai nghi, cho đến lúc đối cảnh vô tâm thì chẳng hỏi thiền, mà cũng chẳng hỏi Phật.
Người tu thiền mà niệm Phật thì có một sức mạnh thần kỳ, ngay tức khắc đã sống trong thế giới Cực Lạc. Vì vừa có vọng tưởng dấy khởi liền nhớ tánh giác, thì vọng tưởng mất sức lôi dẫn, cho nên chẳng sợ niệm khởi mà chỉ ngại giác chậm. Giác được rồi thì tâm khinh an thơi thới, giác liên tục thì phiền não cũng tiêu tan, vì bị biết rõ nên rất vui, vui không phải đối lại với buồn, mà vui vì sáng tỏ, đã rõ nguồn cơn, chưa hề ô nhiễm.
Phuơng Hiếu (Theo Chùa Thành)
Nam mô A Di Đà Phật!
con muốn hỏi Thầy về pháp môn niệm Phật, vì con mới tìm hiểu nên không biết phải nên bắt đầu từ đâu, trong khi tu hành con phải làm những gì?
Kính mong Thầy giải đáp giúp con!
Nam mô A Di Đà Phật!!
Nam mô a di đà phật . Kính thầy , con có một vài điều vẫn còn rối trong lòng nên kính mong đuợc thầy giảng giải cho ạ . Gần đây con mới bắt đầu niệm phật , nên khái niệm vẫn còn rất mơ hồ con không biết nên bắt đầu như thế nào và kết thúc niệm phật ra sao ??? Nếu như mình cái gì cũng không biết vây không đưọc gọi là tu phải không ạ ?? Vì là mới niệm nên tâm trí còn rối loạn nghĩ vẩn vơ khó tập trung nhưng con vẫn niệm vì con tin nếu con có lòng có tâm thì sẽ làm đuợc . Có điều con mới đọc qua một bài giảng là hằng ngày nếu chúng ta niệm tâm gì thì sẽ thành tâm nấy , vậy có phải là nếu thực sự trong tâm vẫn chưa hướng về phật thì không nên niệm phật phải không ạ ? Nam mô a di đà phật
Chào bạn Ngọc Anh,
Pháp môn Tịnh Độ mục đích là để cho mọi người phát tâm tín nguyện niệm Phật vãng sanh về Tây Phương Cực Lạc mà hành trì.
Khi hành trì niệm Phật bạn cố gắng hướng tâm về cõi TPCL và nhẹ lòng buông xả đi những chuyện buồn vui đúng sai ở cõi Ta Bà thì lâu ngày tâm sẽ tự cảm thấy an lạc. Càng hành trì đơn giản như vậy càng nhiều thì sẽ thuần thục. Nếu không niệm Phật làm sao có duyên để hướng về TPLC? Hướng niệm tương trợ cho nhau. Khi hướng về TPC liền niệm Phật, khi niệm Phật liền hướng về đó.
Hằng ngày tâm nghiên hướng nặng về TPCL khi chết chắc chắn sẽ đi về đó. Đây chính là điểm quan trọng của pháp môn Tịnh Độ. Tin sâu Nguyện thiết cố gắng hướng tâm niệm Phật không bao giờ thay đổi. Chúc bạn tu tập sẽ được nhiều tốt đẹp trong tương lai.
Nam Mô A Di Đà Phật.
Nam mô A di đà phât ! Thưa thầy niệm phật là bắt đầu phải từ đâu? Niệm phật có làm thay đổj tướng mạo không ?
A Di Đà Phật,
Muốn bắt đầu niệm Phật thì phải học làm người tốt trước đã, niệm Phật chính là học làm 1 người tốt.
Bạn có thể bắt đầu nghe bộ đĩa “Hạnh phúc đời người”:
https://www.youtube.com/watch?v=JI073oHrX_w&list=PLFp-TCPxl7gs9LBdfqOEK-vprdJZKQWIO
Sau đó, bạn cũng nên đọc để hiểu thêm một số Khai Thị Trọng Yếu trong nhà Phật:
https://drive.google.com/file/d/0B9Oz_A7BfwlvaHB4M0xTcG9XUVh3WXlfeUtLWk4zaWpXRXM0/view?usp=sharing
Hai tài liệu trên đều rất thực tế và có lợi ích thiết thực cho người học Phật, đặc biệt là người niệm Phật.
Nam Mô A Di Đà Phật.
Nam Mô A Di Đà Phật,
Con rất thấy bình an khi niệm Phật. Cuộc sống nhiều lo toan, vui buồn nhưng trong tâm có Phật con thấy rất an tâm. Nhưng con chỉ biết niệm Nam Mô A Di Đà Phật thôi à, Thầy có thể chỉ dạy con thêm được ko ạ?
Nam Mô A Di Đà Phật,
Bạn hãy xem thêm bộ phim sau, về 1 con người thật, việc thật xảy ra gần đây, để bạn thấy 1 người cả đời chỉ cần chuyên cần niệm 1 câu A Di Đà Phật đến cùng thì có được thành quả không thể nghĩ bàn, Ngài đích thực là Tăng Bảo của Tam Bảo thời hiện đại – Hòa Thượng Hải Hiền 112 tuổi, tự tại vãng sanh:
A Di Đà Phật.
A Di Đà Phật . Kính Thầy , con bắt đầu niệm Phật trong thời gian gần đây thôi , tuy nhiên con có điều thắc măc mong thầy giảng giải cho con hiểu ạ . Thời gian đầu con niệm Phật rất kiên định tuy chưa thể nhất tâm bất loạn đuợc nhưng lúc nào cũng có khao khát niệm Phật , mọi nguời ai cũng nói thời gian đầu như vậy niệm dần rồi quen tâm trí sẽ không nghĩ vẩn vơ nữa . Quả đúng là như vậy 1 thời gian ngắn sau đầu con không xuất hiện tạp niệm nưaz nhưng nó cũng chỉ đuợc 1 thời gian thôi xong đâu đó trong đầu con lại nghĩ lung tung không đâu và cảm thấy mệt mỏi khi niệm nhưng vì không muốn phá vỡ thói quen niệm Phật nên c luôn cố gắng dành 30′ niệm 2 khoá tromg ngày . Con đã đọc qua bài khoá Sự Tối Kỵ Trong Niệm Phật và nhận thấy m đang mắc tội , con tu như vậy là giả tạo phải không ạ ??? Có phải con chưa đủ tâm để theo Phật và Con nên dùng niệm không ạ ??? . Con cảm ơn thầy . Nam mô a di đà Phật
Chào bạn Ngọc,
Người niệm Phật là luôn luôn giử trong tâm một lòng quyết định vãng sanh về Tây Phương Cực Lạc mà hành trì. Cho dù trong những hoàn cảnh gió nghiệp thổi lên ào ào làm chướng ngại nhưng mình vẫn cố gắng giữ lòng TIN vững chắc với Phật A Di Đà vì hiểu rằng Phật lúc nào cũng thương nhớ chúng sanh trong biển khổ luân hồi không bao giờ bỏ rơi ai cả.
Người niệm Phật nào lại không có vọng tưởng suy nghĩ lung tung? Chỉ khác ở chỗ ích hay nhiều, thô hay vi tế mà thôi. Muốn đuợc an lạc tâm hồn hơn trong quá trình tu tập là bạn phải buông xả bớt trần duyên làm chướng ngại cho việc tu hành niệm Phật của bạn. Còn bên trong nội tâm là bạn nên mỗi ngày giảm bớt ham muốn dục vọng của bản thân và cố gắng tập hướng tâm đến cõi Cực Lạc mà niệm Phật. Chúc bạn tu tập sẽ được nhiều tốt đẹp trong tương lai.
Nam Mô A Di Đà Phật.
Nam mô A Di Đà Phật . Con cảm ơn thầy Huệ Tịnh đã giảng giải giúp con . A Di Đà Phật
A Di Đà Phật.
Xin gửi các bài giảng cho bạn Ngọc nghe để hiểu thêm về những điểm quan trọng của pháp môn niệm Phật thật tế trong đời sống giúp buông xả bớt phiền não khi đang sống và chuẩn bị tâm lý để vãng sanh về Cực Lạc khi nhắm mắt.
Nhắm Mắt Phủi Tay – Thích Trí Huệ
https://www.youtube.com/watch?v=jfjq3xGb-JQ
Niệm Phật Hướng Tâm (Rất Hay) – Thích Trí Huệ
https://www.youtube.com/watch?v=NNivdFbXiV0
Nam Mô A Di Đà Phật.
(p.s. Huệ Tịnh không phải là thầy.)
Namo Adida Phật! Con thấy Thiện tri thức Huệ Tịnh là một người tu Tịnh độ chân chánh, con rất ngưỡng mộ. Xin hoan hỷ cho con được biết email để tiện trao đổi, giúp đỡ, chỉ dạy… về pháp môn Tịnh độ mà Ttt Huệ Tịnh đang hành trì không ạ?! Namo Thường Hoan Hỷ Bồ Tát. Namo A Di Đà Phật.
A Di Đà Phật.
Huệ Tịnh là một người còn mang nghiệp chướng, bạn Niệm Tịnh ngưỡng mộ Huệ Tịnh có lợi ích gì.
Nếu bạn có ngưỡng mộ thì nên ngưỡng mộ những tấm gương của các vị niệm Phật vãng sanh kỳ tích.
Chân chánh chân thật trong Tịnh Độ Môn chỉ có thể nên tìm trong Lục Tự Hồng-Danh “Nam Mô A Di Đà Phật”. (nên suy ngẫm thật kỹ)
Huệ Tịnh đang tập hành trì “hễ nhớ thì cố gắng chuyên cần xưng danh hiệu “Nam Mô A Di Đà Phật” (đừng thắc mắc sanh tâm nghi ngờ). Cố gắng đừng thêm mà cũng đừng bớt một lý giải nào, tránh mang tâm niệm “tự lực niệm Phật”. Nếu nghĩ rằng phải thêm bớt một lý giải nào thì sẽ dễ mắc phải tâm trạng sở đắc (kêu mạn) hay mặc cảm. Nghiệp chướng thì rất phức tạp, lấy xưng danh hiệu diệu hạnh đơn giản, Công Đức không thể nghĩ bàn sẵn có để tự từ từ điều hòa vậy.
Đôi lời chia sẻ chúc bạn niệm Phật thường được hoan hỷ trong Bổn Nguyện của Đức Phật A Di Đà.
Nam Mô A Di Đà Phật.