Đời là vô thường! Vạn vật vô thường, chúng sanh vô thường, con người thân xác cũng vô thường. Chúng ta mỗi người đều là vô thường, nếu chỉ gặp một tích tác nghịch cảnh nào đó thì hồn lìa khỏi xác. Thế mà hầu hết mọi người đều sống trong trạng thái đua chen về danh vọng, sắc dục, tiền tài, chẳng qua vì mỗi con người sinh ra sống chung trong một xã hội vô cùng phức tạp và hỗn loạn, ganh đua cũng chỉ vì cái tâm Tham, Sân, Si, Mạn nghi, Ác kiến.
Để tránh bất hạnh khổ đau, hãy gắng sống tốt và theo sát lời Phật dạy. “Không làm các điều ác – Thường làm các việc lành”. Dù rằng Nhân quả – Nghiệp báo đã làm chủ cuộc đời, nhưng tu thân & tích đức HOÀN TOÀN CÓ THỂ GIẢM NHẸ TỘI NGHIỆP để có 1 cuộc sống tốt đẹp hơn, tinh thần nhẹ nhàng thanh thản hơn. Đừng tiếp tục sa lầy. Đừng tiếp tục trì hoãn. Đời người sống nay chết mai. Hãy mau mau trở về dưới chân Phật.
Vô thường là một định luật chi phối tất cả sự vật, từ thân, tâm cho đến mọi hoàn cảnh. Hiểu lý vô thường chúng ta đã có một phương thuốc thần diệu để trừ bệnh tham ái, mê mờ. Chúng ta đã đau khổ vì mầu sắc tốt xấu, vì tiếng khen chê, mùi vị ngọt bùi, cay đắng, vì vật thích thân vừa ý. Nay chúng ta uống thuốc “giáo lý vô thường”, để trừ bệnh tham ái và tiến tới sự an tịnh của tâm hồn.
Biết được vô thường, con người dễ giữ được bình tĩnh đổi thay bất ngờ. Và có thể lạnh lùng trước cảnh ân ái chia ly. Biết vô thường, con người dám hy sinh tài sản, sanh mạng để làm việc nghĩa. Biết vô thường con người mới chán ngán với những thú vui tạm bợ, giả trá và sáng suốt đi tìm những cái vui chân thật, cái tánh chân thường vẫn có, nhưng nó nằm bên trong những giả dối tạm bợ, vô thường của cõi đời này, nên chúng ta không thể thấy được. Khi chúng ta đã cương quyết gạt bỏ cái vỏ giả tạo ấy. Thì tất nhiên cái giá trị chân thật, cái hạnh phúc chân chính, cái Phật tánh sáng suốt, chắc thật muôn đời sẽ hiện ra./.
Sưu tầm
A DI ĐÀ PHẬTT!Đời là vô thường,sinh lão bệnh tử nào ai tránh khỏi, Phật A DI ĐÀ đang ngày đêm chờ đợi con thơ, mà con thơ nào đâu có nhớ nghĩ gì đến cha. Mới từ Địa Ngục ra,nay lại vào nữa,đến “núi vàng” rồi mà về tay không thì thật là uổng phí lắm.Có được thân người, lại biết được Pháp môn niêm Phật thì đời này thời cơ đã đến,quyết định về quê thôi. Chúng ta cũng ví như đứa trẻ thơ bị thất lạc cha mẹ vậy,không có tiền bạc chi cả,cũng không tài nào liên lạc được với người thân,nay nhờ người hảo tâm chỉ ta cách liên lạc với người thân,thế nhưng con thơ không tha thiết về cứ lẩn tránh mãi,thì nỗi đau này còn gì bằng kia chứ. Nay ta biết rằng người hảo tâm ấy cũng như đức Phật THÍCH CA MÂU NI vậy,cha mẹ ta,người thân ta là phật A DI ĐÀ,ĐỨC QUÁN THẾ ÂM BỒ TÁT,ĐỨC ĐẠI THẾ CHÍ BỒ TÁT cùng chư Thánh Chúng vậy,ĐỨC PHẬT THÍCH CA hướng dẫn chúng ta cách liên lạc với cha mẹ rồi mà ta không tin, hoặc giả có tin cũng không chí thành tha thiết mong cha mẹ đón ta về,nghịch duyên ở cõi ta bà này trùng trùng, nó bủa vây lấy chúng ta làm chúng ta mất liên lạc với người thân ngay thì thử hỏi đến bao giờ ta mới về với vòng tay yêu thương của cha mẹ đây.
Rồi Ta Cũng Thế
Tác giả: Nhạc sĩ Phi Long (Thích Viên Giác)
Trình bày: Ca sỹ Mỹ Tâm
Giữa mùa thu lạnh gió hiu hiu.
Bên khung cửa sổ gió lay đều.
Từng cơn thoáng nhẹ đưa cành lá,
lác đác lá vàng nhè nhẹ rơi.
Lặng im, ta ngắm từng chiếc lá,
xanh rồi vàng nhạt gió lay rơi.
Ô hay! Có lá rơi về cội,
có lá khô cằn gió cuốn trôi.
Ơi hỡi người ơi giữa cuộc đời.
Sanh già bệnh chết có chi vui.
Nơi đâu vĩnh cữu cho ta biết,
để ta không làm lá thu rơi.
Nhìn lá thu rơi bỗng ngậm ngùi.
Lá vàng rơi hay thân ai rơi?
Rồi ta cũng thế có một ngày,
đi vào đất lạnh chốn cô liêu.
Giữa mùa thu lanh chốn cô liêu.
Bài viết này thật nhiều ý nghĩa ko chỉ là một lời nói, một bài viết mà cả thực tế, thực tế mà ta đang thấy và đã thấy. Vậy thì chúng ta hãy cùng nhau hướng về Đức Phật A DI Đà, cùng thành tâm niệm Phật để mau thoát khỏi cái cảnh giả tạo mà ta cứ cho đó là thật. Để rồi vì cái tưởng đó, cái giả tạo đó đã dẫn dụ ta vào cái khổ mà ta không hay biết. Mọi người ơi và tôi ơi hãy thức tĩnh đi nhé. Hãy hướng về cha ta, Đức Phật A Di Đà.
Nam Mô A Di Đà Phật.
Nam Mô A DI Đà Phật! bài viết này thật rát la ý nghĩa và sâu sắc ước gì tất cả chúng sinh đều hướng về Đức Phật A Di Đà, cho bớt đi cảnh đau khổ lầm than mê muội tạm bợ này!!! Nam Mô A DI Đà !
Quán Không
Cuộc sống con người vốn đầy dẫy những biến động, dịch chuyển. Trong đó, có không ít những đổi thay bất lợi, không như ý khiến chúng ta tuyệt vọng. Không ít người, chỉ sau một đêm thức dậy, cơ nghiệp tích cóp bấy lâu bỗng chốc hóa thành mây khói, những người thân thiết thì ngoảnh mặt quay lưng, còn chăng là chết lặng, cay đắng và ngậm ngùi.
Vịn vào đâu để gượng dậy và đứng lên? Đây là một câu hỏi lớn mà không phải ai cũng tìm ra lời giải đáp. Nên hàng ngày trong xã hội xảy ra nhan nhản những chuyện bi thương, chọn cái chết như là giải pháp cuối cùng. Nhưng chết cũng chưa phải là hết. Trong khi chiếc phao cứu sinh cho con người và cuộc đời vẫn còn đó nhưng mấy ai chịu bám vào. Đó là quán không!
Quán chiếu sâu sắc vào sự sống, ta thấy rất rõ trước khi ta có được bất cứ điều gì như tài sản, danh vọng, sự nghiệp thì đó là một con số không to tướng. Hiếm người khi mới sinh ra đã đầy đủ phước phần, dư ăn dư để mà phần lớn chúng ta đều đi lên từ khó nhọc của quá khứ hàn vi, thậm chí từ tay trắng. Ấy vậy mà khi có được rồi họ thường nghĩ cách làm cho được nhiều thêm. Nếu rủi thời không đủ phước duyên khiến mất đi những gì đã có thì họ đau khổ cùng cực đến nỗi không còn thiết sống.
“Quán không” là nhìn lại cái sự đời để thấy tuy có tổn hại, mất mát thật đấy nhưng điều đó có nghiêm trọng đến mức phải tìm đến cái chết không? Vì trước đây khi chưa có gì ta vẫn sống khỏe, sống vui trong hy vọng nữa là khác. Ngày xưa tay trắng ta vẫn vui vẻ lạc quan phấn đấu thì nay lại trắng tay quá lắm cũng bằng ngày xưa chứ đâu đã đến nỗi nào!
Quán chiếu để thấy được cái sự đời vốn “không” như vậy thì chắc chắn ta sẽ không dại dột mà tìm đến cái chết. Nếu không đủ sức để “thua keo này, bày keo khác” thì ta vẫn tìm được sự quân bình, sống thanh thản và nhẹ nhàng.
Có câu chuyện kể rằng: “Một vị thương gia lập nghiệp từ tay trắng, sau kiếm được rất nhiều tiền nhưng vì buôn bán trong thời kinh tế không ổn định, khiến anh ta trở nên phá sản, nợ nần chồng chất. Nghĩ mãi không tìm ra cách giải quyết, anh ta bèn ra bờ sông tự tử.
Vào lúc canh ba một đêm nọ, anh ta đến trước bờ sông, bỗng nhiên nhìn thấy một thiếu nữ đang ngồi khóc thảm thiết, anh bèn đến hỏi cô gái:
– Có chuyện gì mà đêm hôm khuya khoắt cô ngồi khóc một mình ở đây?
Cô gái buồn bã nói:
– Tôi bị người yêu ruồng bỏ, tôi không muốn sống nữa, bởi vì không có anh ấy tôi không sống nỗi.
Vị thương gia vừa nghe xong lập tức nói:
– Ồ! Lạ nhĩ, sao lúc chưa có bạn trai, cô có thể tự sống được.
Cô gái vừa nghe xong liền bừng tỉnh và bỏ ngay ý định tự tử.
Ngay lúc đó vị thương gia nọ cũng chợt nhận ra rằng: Khi chưa giàu có ta vẫn sống bình thường, ta cũng tay trắng làm nên mà!
Lúc đó cô gái quay sang hỏi vị thương gia:
– Đêm hôm lạnh lẽo như vậy, anh ra đây để làm gì?
Vị thương gia ậm ừ trả lời:
– Ừ… đâu có làm gì, chỉ là tản bộ chút vậy thôi”.
Thì ra, dù đã mất tất cả nhưng thực sự cũng chỉ bằng lúc ta chưa có mà thôi. Đây là một tuệ giác lớn! Phần lớn thế hệ chúng ta từng sinh ra trong chiến tranh, lớn lên trong giai đoạn đất nước đói nghèo, gia sản chỉ gói gọn trong một chiếc ba lô nhưng vẫn yêu đời, tin tưởng vào tương lai tươi sáng thì giờ đây rủi thời dẫu có thất thế sa cơ đến tay trắng cũng chẳng đến nỗi nào, vì trước đây ta có cái gì đâu! Ai thấy được điều này là có trí tuệ. Vì khổ đau, vật vả, thù hận thậm chí quyên sinh khi mất mát xảy ra, xét cho cùng cũng chỉ thiệt cho mình.
Nhờ “quán không” nên người con gái trong câu chuyện trên khi mất người yêu nghĩ rằng không có người yêu thì không sống nỗi, chợt thấy rõ rằng trước khi chưa gặp “kẻ phản bội” kia thì ta vẫn sống vui, liền lập tức đổi ý không trầm mình xuống sông nữa. Người thương gia trắng tay cũng đổi ý khi ngộ ra rằng trước đây ta cũng từ tay trắng mà lên. Bây giờ trắng tay nhưng cũng chỉ bằng ngày xưa chứ chưa mất mát tí gì.
Con người sinh ra đời với hai bàn tay trắng và dù thành công hay thất bại thì cũng trở về cát bụi với hai bàn tay không, vậy thì sá gì với được mất, có không, vì vô thường thay đổi vốn là bản chất của cuộc đời này. Chúng ta hãy quán chiếu thật sâu sắc vào sự chuyển biến vô thường của cuộc đời để sống bình thường trước mọi biến động có thể xảy đến với ta bất cứ lúc nào.
Nhiên Như
Chỉ có một con đường cứu cánh đó là buông xả tất cả, đi tìm con đường giải thoát đó là niệm thánh hiệu Nam Mô A Di Đà Phật để nguyện về coi cực lạc của Đức từ phụ A Di Đà.
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT… CÁT bụi rồi lại về cát bụi mà thôi. cuộc đời toi đã trải qua quá nhiều sóng gió, đã đau khổ lắm rồi. Nếu có nói thì cả ngày không hết cái đau khổ mà tôi đã trải qua. hay niệm phật a di đà dể về tây phương cực lạc đi mọi người. . . NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
Đức Di Đà đang ngày đêm chờ đợi,mỗi ngày con nhớ Ngài mà nước mắt lưng tròng…thấy cảnh vô thường giả tạm mà ghê sợ wa,không biết vô thường khi nào sẽ đến tìm mình tính sổ,trụ dc ở câu A Di Đà Phật thật là phúc đức vô biên cùng tận trong kiếp người.con đã thoát khỏi dc n tai nạn tưởng chừng như phải chết,nhưng tất đều vượt wa 1 cách diệu kì,nhờ thường ngày niệm Phật,có phóng sanh sanh,bố thí ,cúng duờng,ăn chay trường và khuyên mẹ làm việc thiện…tin chắc rằng nhờ đó mà tai wa nạn khỏi,thật lòng hết dạ kính tin Đức Từ Bi vô lượng…
Thấy n bạn đạo có tâm hướng thiện tu hành,trong lòng hoan hỉ làm sao,nguyện tất cả bạn đạo và chúng sanh đều dc sanh về cực lạc quốc.NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT.
rất muốn xin email của Thanh Y để cùng nhau học đạo. Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật , cuộc đời này là một vòng luân hồi , cơ thể này chỉ là lớp vỏ bọc , mai này sẽ mục rửa và thối nát ,chỉ có cái chơn tâm là quý nhất , vậy phải tu tâm , tu phật , pháp , tăng để bảo đảm cái tâm mình được trong sáng vĩnh viễn không bị tàn tạ , hao mòn qua thời gian , năm tháng ! Nam mô a di đà phật , nguyện mọi chúng sanh và các bạn đồng tu đều về cực lạc quốc !
Con đang khó khăn trong chuyện cố gắng để có một đứa con. Con đang rất hoang mang và lo lắng, xin hãy cho con một lời khuyên để con thoát khỏi nghịch cảnh này!
A Di Đà Phật
Bạn Hồ Diễm,
Bạn có thể hoan hỉ kể cụ thể hơn về những khó khăn nghịch cảnh mà bạn đang gặp phải không? Mọi nguời chắc sẽ có những lời khuyên hữu ích đến bạn.
Nam Mô A Di Đà Phật
Chào các bạn. Đời là vô thường, chúng ta đừng tham tình sắc, đừng tham ái dục. Trong đời mạt pháp này, tôi thành thật giới thiệu đến cho các bạn và cho tất cả mọi chúng sanh pháp môn tự tâm tánh giác xa lìa sắc dục của kinh Thủ Lăng Nghiêm. Đối với liên hữu tịnh độ chúng ta, chương Bồ tát Đại Thế Chí niệm phật viên thông là tuyệt vời nhất. Nguyện cho chúng ta đồng sanh Tây Tịnh và tất cả chúng sanh đều sẽ được thành Phật đạo. Nam Mô A Di Đà Phật.
Xin huynh chỉ cho pháp môn tự tâm tánh giác xa lìa sắc dục của kinh Thủ Lăng Nghiêm là gì ? .
ĐỜI LÀ MỘNG HUYỄN, BỌT BÓNG, GIẢ TẠM. THÂN MẠNG VÔ THƯỜNG