Truyện thứ 1: Vào thời đại xa xưa, tại nước A Thâu Sa của xứ Thiên Trúc (vì nước Thiên Trúc vào thời cổ có 16 nước lớn) có một người dòng Bà La Môn (không thấy nói tên họ), anh chàng này bẩm tánh chân thật, nhưng ngu si vô trí lại khổ một nổi là tâm nhiễm ái thiên trọng, nên anh đối với vợ yêu thương quá mức, với tình chồng vợ không biết chán nhàm. Trái lại vợ anh chẳng những là người hiền lành, mà lại thông minh lanh lợi. Cô này sanh trưởng trong một gia đình kính tin Tam Bảo, riêng cô là người chẳng những với ngôi Tam Bảo sùng kính đến mức tối đa, lại rất am tường Phật lý, về việc tu hành thì cô chuyên về Pháp môn Tịnh Độ, trường trai niệm Phật. Cô thuê thợ làm một chiếc trống thuần hoàng kim. Mỗi ngày Cô quy định hai thời khóa niệm Phật khuya và tối, vì trong lúc ban ngày phải bận việc gia đình, trong thời gian này cô niệm Phật cũng chỉ nhiếp tâm thầm niệm mà thôi. Mỗi khi niệm Phật thì cô gõ trống thế cho mõ, như trên đã nói, chồng của cô đã quá đần độn lại quá yêu vợ không rời, nên lúc cô vợ đang cúng đánh trống niệm Phật, mà anh nắm lôi tay cô bảo đi ngủ, cô ôn tồn đáp: “Không được anh ơi! Nếu anh muốn em cùng đi ngủ thì mỗi tối đồng với em đánh trống niệm Phật cho xong mới cùng nhau đi ngủ”. Anh vì thương vợ nên sẳn sàng ưng thuận, có những lúc đang niệm Phật anh ta thúc hối đi ngủ thì cô ấy vẫn từ hòa nói, chưa đủ anh ơi! Niệm thiếu mang tội chết! Từ đây anh dòng Bà La Môn này cùng vợ niệm Phật không sót một đêm, trải qua thời gian ba năm, anh bị trọng bệnh rồi qua đời, nhưng vì tim vẫn nóng, nên không nhập liệm, trải qua năm ngày anh sống lại, bấy giờ anh đối với vợ khóc một cách thảm thiết dường như buồn tủi một việc gì? Cô Phật tử vợ anh hỏi lý do, anh nói: ”Em ơi! Giờ đây anh không có một niệm muốn gần em nữa! Duy có tâm niệm lo tu là chăm niệm Phật để được về Tây Phương Tịnh Độ mà thôi! Vì sau khi anh chết bị ngục tốt dẫn vào Hoạch Than địa ngục (địa ngục này hành phạt tội nhân bằng cách nấu trong vạc dầu sôi), lúc ấy anh thấy tất cả tội nhân đương bị nấu trong vạc trồi lên chìm xuống, dường như nấu đậu, lại có tội nhân la khóc thảm thiết, trườn qua vành chảo mà muốn chạy ra, bị Ngục tốt dùng gậy đánh đập trúng chảo đồng đang nấu nghe tiếng cảng cảng và nó lại bắt quăng vào chảo, lúc ấy anh vô cùng Kinh hồn khiếp vía sợ hãi, bỗng nhớ lại khi cùng em đánh trống vàng niệm Phật, hai tay chắp lại chí thành niệm “Nam Mô A Di Đà Phật” thì lại chí thành niệm “Nam mô A Di Đà Phật” thì chảo dầu sôi tức khắc biến thành một ao nước mát có hoa sen đầy trong ấy, bao nhiêu tội nhân đều ngồi trên hoa sen, và thấy họ vui tươi không la khóc. Tất cả đều sanh về Tây phương Tịnh Độ. Ngục tốt tức khắc tâu với Minh Vương, Ngài liền đến chỗ chảo dầu sôi đã biến thành ao sen, vui mừng vô hạn, và tức khắc truyền lịnh phóng thích anh về dương thế, lại dạy bảo anh sau khi về dương thế phải siêng niệm Phật, đừng gần vợ nữa. Vì thế, anh giờ đây 100% không muốn gần em. Anh cũng muốn nói cho em được rõ, Minh Vương chẳng những vui vẻ truyền lệnh phóng thích anh về, mà Ngài còn nói:
Trên trời dưới trời không ai bằng Phật
Đức từ bi Ngài cứu khắp quần sanh
Có những chúng sanh tạo nhiều tội ác
Đọa vào địa ngục chịu khổ cực hình
Chỉ nghe một câu A Di Đà Phật
Dầu sôi lửa dữ tức khắc biến tan
Tất cả tội nhân đều được vãng sanh
Ao nước trở thành thanh lương (mát mẻ)
Tây phương Cực Lạc Đức từ bi ấy
Hết sức cao cả con không thể gì
Dùng lời diễn tả chỉ có chí thành
Tánh mạng nương về nơi đấng Lưỡng Túc.
Trích Oai Đức Câu Niệm Phật
Thích Trí Minh
Truyện thứ 2: Sách Kinh Luật Dị Tướng nói: “Có ông vua hại cha, bảy ngày nữa sẽ đọa trong Địa ngục. Khi đó gặp một vị Tôn giả dạy: Ðại vương nên niệm Nam Mô Phật. Ông vua liền Nhứt tâm niệm Phật, bảy ngày không trễ nãi. Khi mạng chung đến cửa Địa ngục, còn niệm Nam Mô Phật người tội trong ngục đều đặng giải thoát”.
Trích Kinh A Di Ðà Sớ Sao
Thuật giả: Tổ Chu Hoằng
Dịch giả: Hòa Thượng Thích Hành Trụ
Nam Mô A Di Đà Phật
Xin chào VT,Xin cho Ty hỏi 1 việc nhé:không hiểu sao mỗi khi đọc dc một câu chuyên vãng sanh hay nghe ai niệm Phật dc vãng sanh or ai đó phát tâm đi tu or ai nằm mơ thấy Phật or ia chứng dc việc gì….là Ty thấy trong người có 1 luồng khí lạnh chạy dọc xương sống,chạy rần rần đến nỗi ốc cục nổi lên luôn,khoảng 10s thì hết,mà thừơng xuyên bị như như vậy.Vt cho Ty chút ý kiến nhé.xin cám VT rất n nha.Mô Phật
Bạn Vy thân mến!
Theo Tịnh Sơn bạn đừng quan tâm đến nhưng vấn đề đó! Không sao cả, chớ có chấp trước vào những điều như thế vì nó sẽ ngại bạn trên đường tu tập, Cho dù bạn thấy Phật bạn cũng chớ sanh tâm hoan hỹ vì chưa chắc đó là Phật thiệt mà có thể là ma hóa hiện. Người tu hành nên để ý, tất cả cảnh lành đến mình cũng không chấp trước, nếu cảnh ác đến hãy bình tâm niệm Phật. Không sợ cũng không mừng, không mừng, không chấp trước là tránh tình trạng bị ma nhập, rất nguy hiểm, cứ lắng lòng niệm Phật, đừng để ý gì khác, nếu niệm Phật mà bạn còn để tâm nơi những cảnh tượng ấy thì tâm bạn đã xa rời Phật, rất nguy hiểm.
Xin chào Thanh Y
Trường hợp của T Y thì nếu là người luyện khí công hay nhân điện, khai mở luân xa… họ sẽ mừng lắm. Nhưng đối với người tu thì VT nhớ có một vị liên hữu nói phải tụng 21 biến chú vãng sanh ( thành tâm, không tạp niệm ) thì mới có cảm giác tê tê ở trên đỉnh đầu.
Riêng theo VT nghĩ thì giữa thân và tâm có một mối quan hệ mật thiết, nếu như buồn thì chảy nước mắt, thèm ăn thì chảy nước miếng, … khi mà tâm T Y nghĩ đến những việc như thế nào thì nơi thân sẽ có những cảm ứng tương xứng với sự việc như thế. Trên cơ bản có thể chia thành 3 trường hợp :
1:Do nơi thân có bệnh, trường hợp này nên đi khám bác sỉ, nhưng nếu bác sỉ không biết là bệnh gì hoặc có những bác sỉ không muốn người bệnh phải lo nên cứ khuyên là xin cứ an tâm, rồi kê toa thuốc bổ hay an thần cho uống. Nên biết rằng Phật là Đại Y Vương không có bệnh gì mà trị không lành, vì thế nên câu Phật hiệu chính là phương thuốc a già đà trị được bá bệnh như trong bài những chuyện niệm Phật cảm ứng của Lâm Khán Trị.
2:Do oan gia trái chủ thừa cơ quấy nhiểu: trường hợp này thì chỉ cần niệm Phật,sám hối và làm các công đức hồi hướng cho họ để họ được siêu thoát là xong.
3:Do Phật lực gia trì : Nếu là thế thì T Y sẽ có cảm giác khỏe mạnh, an lạc và càng nên nổ lực tinh tấn hơn, chớ nên ỷ lại hay khoe khoang vì sẽ dể bị ma chướng như hòa thượng Tuyên Hóa có nói.
Nói tóm lại, cho dù rơi vào trường hợp nào thì cũng cứ lo mà nhiếp tâm niệm Phật, chớ nên vui mừng, buồn phiền hay lo sợ. Hãy tập cho quen dần chứ tới giờ phút lâm chung là cái thân tứ đại này sẽ có lắm chuyện xảy ra như là đau, nhức, nóng, lạnh, tê, buốt, ngứa ngáy,… Mỗi khi nơi thân có những hiện tượng hay triệu chứng gì lạ thì nghĩ thế này :” Oh!…Như vậy là mình bị bệnh rồi, bệnh sắp chết đấy, vì thế phải xả bỏ vạn duyên, quyết tâm niệm Phật cầu sanh Tây Phương, cho đến khi nào bình thường lại thì mới thôi “.
Mấy ngày nay VT hơi bận nên hồi âm cho T Y hơi trể, đừng buồn nhé !
Nam Mô A Di Đà Phật.
Mô Phật.Xin chào VT,lúc trước Ty có 1người anh chỉ cho cách học để mở luân xa,cách đây 4 năm rồi,TY có luyện một thời gian thì cảm nhận dc trên đỉnh đầu có cảm giác the mát,lớn cỡ cái chén,rất dễ chịu,có khi ngồi một mình kg nghĩ gì thì có khi cái cảm giác the mát đó nó chạy rần rần lên đỉnh đầu đến nỗi cả thân mình đều nổi óc cục hết.sau này có con bận wa nên kg có luyện nữa nhưng chỉ cần gặp vấn đề liên quan đến Phật Pháp là nó chạy rần..kg kềm chế dc..chồng của TY cũng bị giống như vậy.bây giờ TY kg có luyện nữa,chỉ thường niệm Phật và tha thiết cầu sanh Tây phương thôi,Ty muốn tập trung vào 1 pháp môn để kg bị rối..
VT cho TY hỏi 1 việc nhé,TY thường nghe nói người đắc đạo thì cha mẹ ông bà bảy đời dc giải thoát..nghĩa là: mình đắc thì họ dc giải thoát liền or sau khi đắc mình dùng thần lực tạo phuơng tiên n đời cho họ từ từ dc giải thoát?
Mấy hôm nay Ty trông hồi âm của VT lắm,cũng thấy hơi lo…chứ kg dám giận đâu..(:
Chúc VT luôn khoẻ và bận rộn ít ít thôi nhé..hihi..
Nam Mô A Di Đà Phật
Xin chào Thanh Y
Trong quyển Tây Phương Xác Chi thì Bồ Tát Tịch Căn có nói :” Người nào vãng sanh Tây Phương thì cha mẹ bảy đời của người ấy nương nhờ công đức kia mà được sinh thiên “.
Nếu mà T Y muốn nghiên cứu kỹ vấn đề này thì phải xem hai cái lực chính, xem coi lực nào mạnh hơn thì mới có quyết định được.
Lực hướng lên là tượng trưng cho công đức, phước báo do người con tu hành mà có. Lực này sẽ càng lớn khi đứa con chứng các quả vị càng cao hay có nhiều đứa con tu hành chứ không phải chỉ có một đứa.
Lực hướng xuống là tượng trưng cho tội, nghiệp của cha mẹ đã tạo trong hiện tại và quá khứ.
Nếu nhẹ thì có thể siêu sanh về cõi trời ngay ( khi xả bỏ báo thân người ) như là trường hợp của hòa thượng Cua trong bài Một Người Tu Đắc Đạo Cửu Huyền Thất Tổ Sinh Thiên
Nếu nặng quá thì khó mà siêu thoát như là trường hợp thân mẩu của Ngài Mục Kiền Liên là bà Thanh Đề, bị đọa làm ngạ quỷ, Ngài Mục Kiền Liên đã đắc quả A La Hán, thần thông đệ nhất trong hàng đệ tử Phật mà cũng không cứu nổi. Cuối cùng phải nhờ Phật chỉ bày phương tiện cứu giải như trong kinh Vu Lan Bồn.
Theo VT nghĩ thì một người con tu hành chưa đắc quả nhưng nếu như tu hành chân chính thì cha mẹ cũng đã có một phần công đức rồi và ngược lại nếu như không dạy cho nó nên người, để nó trở thành đầu trộm đuôi cướp hay cường hào ác bá thì chắc cũng sẽ bị họa lây chút đỉnh. Thiết nghĩ hãy nên tự lực mà tu hành chứ trông cậy vào đứa con thì không bảo đảm lắm.
Nếu như cha mẹ đang ở vào địa ngục hay ngạ quỷ mà nhận được phần công đức từ đứa con chuyển đến thì sẽ siêu sanh liền nhưng nếu đang ở cõi súc sanh hay cõi người thì chắc là phải đợi hưởng tận dương thọ vậy.
Nói tóm lại, trên cơ bản thì khi mà một đứa con tu hành đắc quả thì cha mẹ bảy đời của họ được sanh Thiên ngay lập tức ( nếu như đang ở địa ngục, ngạ quỷ hay trạng thái thân trung ấm ) nhưng nếu như tội nghiệp của họ nặng quá, phần công đức kia không đủ sức để kéo lên thì lúc này mới cần phải dùng các phương tiện khác để giải cứu như trong kinh Vu Lan ( chuyện Mục Liên Thanh Đề ). Dùng thần thông, thần lực có khi không thể cứu được mà phải dùng phương tiện thiện xảo, khéo léo để khiến cho người đang bị đọa có thể hiểu, tin và hướng về Phật Pháp. Thần thông, thần lực cũng là một phần trong số các phương tiện vậy ( nhờ có thần thông, thần lực thì mới dể hành sự hơn ). Hiện tại thì mình là phàm phu, không có thần thông gì cả nhưng pháp môn niệm Phật chính là phương tiện thiện xảo, tối ưu tối thắng, nương vào pháp môn này mà khiến tất cả đều được âm siêu dương thới, vãng sanh Cực Lạc. Điển hình như là bài viết sau :
Bị Đọa Ngạ Quỷ Nhờ Trợ Niệm Được Vãng Sanh
Nam Mô A Di Đà Phật
MÔ PHẬT.Xin cán ơn lời phuc đáp của VT và Tịnh Sơn.TY đã hiểu thêm một vấn đề nữa rồi,rất vui vì điều này.
Chúc VT thân tâm thường an lạc nhé.NAM Mô A DI ĐÀ PhẬT.
Nguyện cầu cho tất cả mọi người deu khởi tâm bồ đề va nhất tâm niệm phật cầu sanh tịnh độ.nam mô a di đà phật.a di đà phật