Mụ Tào, thân mẫu của ông Bá Thiên Hộ ở Thường Châu. Thiên Hộ tánh thích làm việc phước thiện, kính thờ Lữ Chơn nhơn. Ông thường gạn hỏi tiên thuật nơi Chơn nhơn và ưa lặng lòng đoan tọa. Một hôm, ông qua Tô Châu, được người tặng cho tập Tây Phương Xác Chỉ. Trong tập ấy có đoạn bác tiên thuật, chỉ quy Tịnh Độ. Thiên Hộ mới bắt đầu nơi Phật thừa, nhưng vẫn còn nghi, bèn đem hỏi Chơn nhơn. Lữ Chơn nhơn bảo : “Ông còn ngờ gì nữa! Khi đại tam tai đến, bọn Thiên Tiên chúng ta cũng không có đường nào trốn thoát. Lạc bang rất thanh tịnh an ổn. Ông nên cố gắng! Ngoài việc niệm Phật lễ Phật, ông nên kèm tụng Kinh Kim Cang để hồi hướng cầu vãng sanh”. Nghe Chơn nhơn giảng giải, Thiên Hộ mới hết nghi, từ đó ông chí quyết tu Tịnh độ. Năm ấy, mụ Tào được 64 tuổi và mang bệnh. Được tin, Thiên Hộ từ Tô Châu vội về. Khi ông đến nhà thì mẹ đã tắt hơi, chỉ nơi ngực chưa lạnh. Người nhà đang lo sắm quan quách, Thiên Hộ khóc to, kính lạy đức Quan Thế Âm Bồ Tát, tụng chú bạch y một muôn hai nghìn biến, nguyện giảm tuổi thọ của mình một kỷ để cầu cho mẹ được sống. Ông khóc đến nước mắt nước mũi ướt cả vạt áo dài. Sáng ngày sau, mụ Tào bỗng cựa mình đòi uống, chỉ vài ngày là lành mạnh. Mụ thuật rằng : Lúc mới chết, bị hai con quỷ dẫn đi qua các ty Thổ địa Thành hoằng rồi đến phủ Đông Nhạc. Phủ Quân phán nhờ con trai mụ chí thành cầu khẩn nơi Quan Âm Đại sĩ, nên mụ được thêm tuổi thọ. Rồi Phủ Quân truyền quỷ đưa mẹ về, vì thế nên sống lại.
Thiên Hộ khuyên mụ tu Tịnh độ. Mụ Tào liền ăn chay trường, mỗi ngày ba thời lần chuỗi niệm Phật cầu sanh Cực Lạc. Mười hai năm sau, mụ được 76 tuổi, Rằm tháng Chín, mụ nói với Thiên Hộ : “Mẹ sắp về Cực Lạc, con cho mời các thân thuộc đến để mẹ từ biệt”. Sau khi từ biệt mọi người xong, mụ Tào tắm gội thay y phục rồi an lành mà mất.
Thiên Hộ có người dì là Hứa Thị cũng trường trai niệm Phật mà chưa được chuyên nhứt. Thiên Hộ rước dì về nhà mình, khuyên dì buông bỏ tất cả sự duyên, nhứt tâm niệm Phật. Hứa Thị y lời. Năm đó, Thị đã 65 tuổi. Từ tháng Ba đến tháng Sáu, trọn ba tháng Thị niệm Phật không để xen hở. Một hôm, Thị lạy Thiên Hộ, ông cả kinh hỏi cớ. Hứa Thị đáp : “Dì trên 65, mãi điên đảo trong vòng mộng tưởng, chưa từng được một ngày an lạc. Từ khi cháu chỉ dẫn cho dì niệm Phật tới nay, dì sáng niệm Phật thoạt đã đến tối, tối niệm Phật phút chốc đã sáng ngày. Sự an lạc trong đời có gì hơn nơi đây ! Nếu không nhờ cháu thời tất không được như thế này, nên dì lạy tạ”. Nhơn đó Thiên Hộ khen ngợi Cực Lạc trang nghiêm thanh tịnh và nói nếu đặng nhứt tâm Thánh cảnh tự hiện. Lúc Thánh cảnh hiện cũng không nên tham trước. Ba tháng sau, vào lúc nửa đêm, Hứa Thị đang ngồi niệm Phật, thoạt thấy kim liên hoa bay hiện ra trước mặt, rồi hóa thành trăm nghìn muôn ức liên hoa bay lên hư không, chói sáng cả trời đất. Sáng ngày, Hứa Thị đến lạy Thiên Hộ mà thuật sự ấy. Từ ngày đó, dung sắc của Thị tươi trẻ như người chừng ba mươi tuổi. Bấy giờ là năm Càn Long thứ 42. Trọn cả ngày, ngoài câu niệm Phật, Thị không hề nói gì khác. Ban đêm Thị chỉ nằm nghỉ chừng một canh, còn thời đoan tọa niệm Phật.
Trích Tây Phương Công Cứ Tập Nghiệm
Đường Về Cực Lạc
Hòa Thượng Thích Trí Tịnh
A DI ĐÀ PHẬT!
Cầu xin cho tất cả mọi người kết duyên được với pháp môn Tịnh độ tin tưởng câu Phật hiệu A DI ĐÀ PHẬT trở về QUÊ HƯƠNG CỰC LẠC!
A DI ĐÀ PHẬT!
ở việt nam chẳng lẽ không có những câu truyện có thật về sự cứu thoát của đức phật hay sao mà toàn thấy kể những tích truyện ở tận bên tầu vậy? buồn thật. tại gần đây mình cũng hay đi tụng kinh nên rất ham hố làm việc thiện từ trong tâm ấy( cái này không phải làm theo phong trào đâu nhé)cái được đầu tiên đầu tiên là mình thấy trút bỏ được sự hận thù. mặc dù nợ nần thì nhiều nhưng tâm mình không bị xáo trộn như trước( cái này nếu ai đang bị vỡ nợ là hiểu tâm trạng của mình)thêm cáí được nữa là hay bị xúc động trước những cảnh khốn khổ và chỉ ước mình giàu có để giúp hết mọi người. (cái này ước mãi mà chả được).(::)thêm nữa là tự nhiên các chủ nợ không xiết nợ như trước nữa mà chủ động nhẹ nhàng và động viên cố gắng làm ăn rồi trả dần. không tính lãi nữa. nói chung mình là đàn ông nên cũng chưa hiểu lắm về phật giáo. chỉ là đi lễ và tụng kinh vì tâm mình muốn như thế và cũng chưa hiểu được nghĩa về kinh sách. nhưng mình chỉ nghĩ đơn giản là mình làm việc thiện. cố gắng sống đúng với đạo lý. chia sẻ khó khăn với người khác dù ít thôi nhung cũng thấy vui( vì mình còn khó khăn mà)
A Di Đà Phật.
Nam Nguyễn: “ở việt nam chẳng lẽ không có những câu truyện có thật về sự cứu thoát của đức phật hay sao mà toàn thấy kể những tích truyện ở tận bên tầu vậy?”…
Bạn co thể nghe thầy Trí Huệ giảng 2 câu truyện có thật về sự tu niệm Phật vãng sanh TPCL biết trước giờ chết ra đi nhẹ nhàng của người việt nam trong clip này nhe.
Tu Đến Đâu Rồi – Thích Trí Huệ
https://www.youtube.com/watch?v=9GKTNVqIL4A
Nam Mô A Di Đà Phật.