Lịch sử Phật giáo Trung Hoa có ghi lại chuyện rằng: tại Tỉnh Chiếc Giang có một vị Tăng tên Hàm Uyên, vị Tăng này tu hành đức hạnh rất tinh tấn chuyên cần , nhân có Phật sự nên sư phải ra ngoài. Xong việc trên đường khi trở về tình cờ Sư đi ngang qua quán thịt chó, không biết chủ quán đó họ ướp nướng bằng loại hương liệu gì mà mùi thơm không ai mà không muốn hít vào. Và vị Tăng nọ cũng không tránh khỏi hít phải mùi thơm đó, nhưng khi sư giật mình nghĩ lại “Ta là người tu, không thể như thế này được!” Sư kinh hãi, sư hối hả bước vội về chùa tắm rửa và lên thắp nhang đèn trước điện Phật sám hối, nhưng đến khuya trong người sư bỗng nóng sốt hừng hực, qua ngày hôm sau sư càng sốt mê man, điều ngạc nhiên là trong khắp người sư nổi lên 18 cái khối u, mỗi khối u to như quả mận, toàn thân đau nhức hãi hùng, càng ngày 18 khối u càng to lớn và đau đớn hành hạ. Tất cả những vị lương y giỏi nào cũng được lần lượt mời đến, nhưng đều lắc đầu không tìm ra nguyên nhân bệnh gì cả. Thời gian trôi qua dù vẫn uống thuốc men nhưng có khi đỡ khi đau.
Một hôm nọ, vào một buổi chiều chập tối, bên hông chùa, sư bắt ghế ngồi tựa vách , trong thâm tâm rất đau buồn. Dưới ánh trăng non mờ Sư bỗng thấy có 1 đoàn người từ xa đi đến, dụi dụi cặp mắt sư nhìn kỹ tất cả trong đoàn người này có thân mà không có đầu . Ôi, thật là khủng khiếp. Khi đến gần, trong đoàn người có tiếng hỏi:
– Chào ông ! Ông còn nhớ 18 người chúng tôi không ?
– Không! Không ! Tôi không biết mấy người là ai cả. Vừa sợ sệt, sư vừa khỏa tay trả lời thế.
– Phải rồi, nhiều kiếp trôi qua rồi làm sao ông nhớ được, mà chúng tôi thì không thể quên ông. Tôi nói cho ông biết, kiếp xưa kia ông là một vi quan tướng quân được lệnh vua cùng quân lính chúng tôi trấn ải một vùng biên cương. Một hôm ông lệnh cho 20 người chúng tôi tuần tra vùng biên ải, khi đi ngang qua ngôi làng vùng sơn cước, trong nhóm chúng tôi có 2 người tự ý tách ra và phạm phải quân kỷ là hiếp dâm 1 người phụ nữ. Sau buổi tuần tra trở về, người chồng phụ nữ đó đến gặp ông thưa kiện. Là một vị quan tướng quân nên ông tức giận đem 20 người lính chúng tôi ra chém đầu hết . Chỉ có 2 người phạm quân kỷ mà ông chém cả 18 người chúng tôi hàm oan vô tội. Đã trải qua bao nhiêu đời chúng tôi luôn tìm ông để đòi nợ, để báo mối thù xưa, nhưng vì bao nhiêu kiếp qua ông tu hành tịnh tấn nên chúng tôi không làm gì được ông. Tháng vừa rồi ông khởi tâm tham ngửi mùi thịt chó nên cơ hội đó chúng tôi mới lọt vào được thân ông mà đòi nợ , thấy ông thành tâm sám hối chúng tôi cũng cảm động nhưng nghĩ đến việc ông giết oan chúng tôi từ kiếp xưa, nỗi uất hận nên không thể bỏ qua. Thôi thì ông cứ cố gắng tu hành đi, tạm thời 3 năm sau sẽ tính tiếp.
Nói xong 18 oan hồn biến mất, Sư hãi hùng chạy vội vào điện Phật quỳ lạy sám hối liên hồi, quả nhiên sau đó 18 khối u trong người của Sư không thuốc nhưng tự tiêu. Sau đó Sư tinh tấn tu hành, nhưng cho đến 3 năm sau bịnh cũ tái phát trở lại nặng hơn rồi Sư cũng qua đời.
Thế mới biết, nghiệp sát tội rất nặng dù trải qua bao nhiêu đời rồi mà cũng không tránh oan oan tương báo, phải chịu trả quả nghiệp bệnh như thế.
Người tu học Phật không ai mà không biết tích xưa, trong Pháp Từ Bi Thủy sám: chuyện 2 người tên Viên Án và Triệu Thố vì kết mối oan thù để rồi kiếp sau một người trở thành ngài Ngộ Đạt Quốc sư cũng phải chịu nỗi đau đớn mụt ghẻ mặt người nơi đầu gối. May mà nhờ công đức tu hành, gặp Bồ tát Ca Nhã Ca cứu giúp, nếu không thì nghiệp kia cũng khó mà tránh. Tuy là những chuyện đã xa xưa, chuyện quá khứ, nhưng luật nhân quả trả vay xưa nay vẫn là sự thật.
Rồi mới đây sự việc xảy ra vào năm 2012 câu chuyện người thật việc thật tại Đức Trọng Lâm Đồng làm rúng động hàng Phật tử khắp trong khắp đất nước Việt Nam và Phật tử trên thế giới. Câu chuyện cậu thiếu niên Nguyễn văn Công trải qua 3 năm mỗi ngày được thuê giết hại hàng trăm con gà, vịt, chó, mèo….Kết cục phải trả một cái quả khi một khối ung mặt người đau đớn phát ra trên khớp gối của cậu ta, trải qua nhiều năm đau khổ đi hết bệnh viện này, đến bệnh viện khác nhưng có vị bác sĩ nào, có loại thuốc nào ở thế gian mà chữa được bịnh nghiệp (sát sanh) ?
Thế nên chúng ta người có trí không thể không tin Nhân Quả, không thể không tin lời Phật dạy.
Nhân Quả không phải do Thượng Đế đặt ra.
Nhân Quả không phải do Phật sáng chế.
Nhân Quả là lẽ tự nhiên!
Hể gây Nhân là gặt Quả.
Bất kể anh là ai ? Theo tôn giáo nào?
Gây nhân Thiện sẽ có quả báo Thiện.
Gây nhân Ác sẽ gặt quả báo ác.
Sát sanh ắt phải thường mạng !
Phật nào cứu được? Phật nào dung túng kẻ ác nhân?
Ngoại trừ người biết tin theo lời Phật dạy : Bỏ ác làm lành.
Chư ác mạc tác
Chúng thiện phụng hành
Tự tịnh kỳ ý
Thị chư Phật giáo.
Nghĩa là:
Các việc ác chớ làm
Những việc Thiện nên làm
Giữ ý mình trong sạch
Ấy là lời Phật dạy.
Trích Thân bệnh – Tâm bệnh – Nghiệp bệnh
Phật tử, lương y PHAN VĂN SANG
A Di Đà Phật!
Tâm Hoa vừa mới thỉnh 2 đĩa mới nhất của Thầy Thích Giác Nhàn giảng về vấn đề “ăn chay_niệm Phât”tại chùa Am Vàng ,Hà Nội năm 2013 rất hay.Thầy kể một anh chuyên giết heo nên trên người cũng nổi u cục rất nhiều rất đau nhức,gặp Thầy và Thầy khuyên bỏ sát sanh,niệm Phật nên bệnh tình đã đỡ rất nhiều.Mong tất cả các bạn sen phát tâm ăn chay ,niệm Phật,phóng sanh hồi hướng Tây Phương.Vãng sanh Tịnh độ.
A Di Đà Phật.
Cách đây mấy năm cũng có một trường hợp tương tự xảy ra với anh Nhật Trung. Chỉ khác với câu chuyện trên là vị sư mang sát nghiệp tiền kiếp, còn anh Trung thì đã gặt quả ngay hiện kiếp.
http://www.duongvecoitinh.com/index.php/2011/11/bo-tat-quan-the-am-do-nguoi-do-te-giet-suc-vat-khong-gom-tay-video/
Nguyện những ai đang gieo sát nghiệp khi đọc/nghe những bài này sẽ phát lồ sám hối, ăn chay và phóng sanh để tránh bị quả báo tàn khốc đến với chính mình.
Từ Tâm hay Tâm Từ trước đây là phó trụ trì chùa Hoằng Pháp Việt Nam ở Hóc Môn phải không ??? A Di Đà Phật
Thưa các quý thầy
Các thầy cho con hỏi, nếu lúc nhỏ con không biết luật nhân quả, con đã dùng bật lửa đốt chết 1 đàn kiến, cho đến bây giờ con đã biết việc làm đó sai, và con sợ họ sẽ trả thù con, con phải làm gì để có thể giúp họ siêu thoát và lòng thù hận của họ không còn nữa, xin các thầy chỉ giúp con, con cám ơn các thầy.
A DI ĐÀ PHẬT
A Di Đà Phật, chào Đức
Đức à, trước khi tu học thì ai nấy trong chúng ta đều có lỗi lầm không nhiều thì ít, chắc chắn là có. Vì nếu không có thì giờ chúng ta không còn ở đây nữa mà là ở thế giới Tây phương kia. Nói vậy để bạn hiểu rằng, biết lỗi và sửa lỗi thì đó chính là Tu hành. Sám hối từ đây về sau không còn làm những việc xấu ác đó nữa là chân sám hối. Khi làm được những công đức gì: ăn chay, phóng sanh, niệm Phật……đem hồi hướng cho những oan gia trái chủ mà mình do vô minh ngu si mà sát hại họ, hồi hướng cho chúng sanh khổ nạn tận hư không biến pháp giới đều tín niệm A Di Đà Phật đồng cầu sanh Cực lạc. Bạn chân thành làm những điều này hàng ngày thì có thể cảm hóa được họ, giải trừ mối oan gia, họ sinh tâm hoan hỷ tu học theo bạn, niệm Phật cầu sanh Tịnh độ như bạn. Như vậy phải lợi lạc cả đôi bên không nào?
Chúc bạn an lạc.
Nam Mô A Di Đà Phật
TLPT
Thưa các quý thầy. Trước đây con có phá thai 2 lần khi đó thì con còn nhỏ và ko hiểu biết vêf việc phá thai là kinh khủng như thế nao. Bay giờ con đã lấy chồng và sinh con, nhưng kucs nào con cũng day dứt về việc mà con đã làm sai trái, ming các thầy chỉ dẫn cho con làm như thế nào để chuộc lại lỗi lầm, và quan trọng hơn là cho con cảm thấy thanh thản và không cắn rức lương tâm.
A Di Đà Phật
Bạn vào đây,chịu khó đọc hết các phúc đáp sẽ tìm được câu trả lời.Họ cũng ở trong hoàn cảnh giống bạn.
http://www.duongvecoitinh.com/index.php/2015/04/bai-sam-hoi-voi-thai-nhi/
A Di Đà Phật
Nói về quá khứ cũng như hiện tại thì tôi và quý vị không ai là không gây tội lỗi.
Phạm Pháp ở thế gian trốn ra nước khác còn không tránh được, huống chi phạm luật Trời đất.
Chiếu theo luật Nhân Quả thì nhất định phải trả, trả nặng hay nhẹ tùy mức độ gây nên, chứ không tránh được.
Trong phạm vi này chúng ta chỉ thảo luận nhau về Nhân Quả ác báo gồm có: Hiện-Báo, Sanh-Báo, Hậu-Báo.
Hiện-Báo là chúng ta tạo nhân đời này, quả báo sẽ xảy ra trong đời này.
Sinh-Báo là đời này chúng ta tạo nghiệp, đời sau, hai hoặc ba đời sau mới nhận quả báo.
Hậu-Báo là đời này chúng ta tạo nghiệp, sau bốn đời, hoặc trăm đời, hoặc ngàn đời, hoặc vô lượng đời kiếp sau mới chịu quả báo.
Nhưng chúng ta biết quy y Tam Bảo, biết sám hối, biết niệm Phật cầu vãng sanh Tịnh Độ thì sức trả nghiệp sẽ nhẹ nhàng hơn. Tại sao thế ?
Ví dụ : chúng ta ở vùng quê quê nghèo nàn, vì bịnh tật, vì sức khỏe hay vì lý do nào đó mà làm ăn thất bại, chúng ta vay mượn nợ nần lên đến bạc ngàn , bạc tỷ…lãi mẹ đẻ lãi con nhưng không thể trốn tránh được, chúng ta cũng phải trả, nhưng trả quá sức chịu đựng .
May thay, gặp được bạn tốt dẫn dắt chúng ta bỏ quê nghèo đến một thành phố lớn, hoặc một đất nước lớn giàu có chỉ cho chúng ta nghề nghiệp làm ăn phút chốc nhanh chóng giàu có, sau đó quay về quê cũ không những chúng ta trả hết món nợ kia một cách nhẹ nhàng mà chúng ta còn dư dả làm từ thiện giúp đỡ mọi người thoát khỏi nghèo khó mà của cải chúng ta không bao giờ hết !
Cũng như thế. Quá khứ, hiện tại chúng ta lỡ gây nghiệp ác, nghiệp ác tất nhiên chúng ta phải trả quả ác ngoài sức chịu đựng, nhưng may thay gặp phải bạn tốt hướng dẫn chúng ta bỏ ác làm lành quy y Tam Bảo, sám hối và phát nguyện niệm Phật cầu sanh Tịnh Độ.
Sau khi vãng sanh về Tịnh Độ gặp Phật A DI ĐÀ tu học chứng đắc chúng ta trở thành Bồ Tát bất thoái, sau đó quay trở lại thế gian trả nghiệp cũ một cách nhẹ nhàng, ngoài ra chúng ta còn cứu độ vô lượng vô số chúng sanh thoát khổ, mà Đạo lực không bao giờ hết. A DI ĐÀ PHẬT !