“Ái bất trọng, bất sanh Ta Bà” (ái không nặng không sanh ra ở Ta Bà). Con người sanh ra ở thế giới Ta Bà chính là vì ái dục quá nặng. “Niệm bất nhất, bất sanh Tịnh Ðộ” (niệm Phật không chuyên nhất, không vãng sanh Tịnh Ðộ). Vãng sanh Tịnh Ðộ phải dựa vào A Di Ðà Phật, then chốt ở ý niệm phải chuyên nhất. Chỉ có một câu “A Di Ðà Phật”, nhất định không có tạp niệm thứ hai, thì chắc chắn sanh Tịnh Ðộ. Nếu khi niệm “A Di Ðà Phật”, còn xen tạp vọng niệm khác, thì sẽ không có phần vãng sanh Tây Phương Tịnh Ðộ được rồi. Là do “ái dục” làm cản trở.
Một đời này chỉ có một mục tiêu: muốn gặp A Di Ðà Phật, muốn đến Cực Lạc Thế Giới. Làm sao đi? Trong kinh dạy chúng ta “chấp trì danh hiệu” thì có thể đi. Bạn vẫn còn buông lơi danh hiệu này không? Không thể buông lơi được rồi. Chỉ cần nắm được câu Phật hiệu này, các thứ khác đều có thể bỏ đi, vì “phàm sở hữu tướng, giai thị hư vọng” (hễ có hình tướng đều là hư giả), một thứ cũng không mang theo được, mọi thứ đều không có ích lợi gì. Bạn phải nhớ cho kỹ: muốn những thứ khác chính là tạo nghiệp lục đạo luân hồi; không muốn cái gì hết cũng là nghiệp lục đạo luân hồi, rơi vào vô minh. Bạn không rơi vào vô minh thì rơi vào tà niệm. Vô minh cùng tà niệm đều không ra nổi lục đạo. Chúng ta không muốn rơi vào vô minh, cũng không muốn rơi vào tà niệm, chỉ có một phương pháp: nhớ nghĩ A Di Ðà Phật, nhất định ra khỏi vô minh, ra khỏi tà niệm. Phương pháp này đơn giản dễ dàng, thật sự tuyệt diệu.
Trong hai mươi bốn giờ đồng hồ chỉ có A Di Ðà Phật, ngoài A Di Ðà Phật ra, cái gì cũng đều không có. Hôm nay tôi truyền thụ bí quyết này cho Quý vị, tôi nói rất là rõ ràng, rất minh bạch, không phụ lòng mọi người; mọi người phải nhớ kỹ, phải chăm chỉ đi làm thì bạn sẽ không phụ lòng tôi. Tôi còn có một người mẹ già ở Thượng Hải, có người đến Thượng Hải gặp bà, nói bà thường nhớ tôi. Cái ý niệm này sai rồi. Năm nay tôi phải đi một chuyến, khuyên bà không được nhớ tôi, mau mau chuyển ý niệm sang nhớ A Di Ðà Phật. Nhớ A Di Ðà Phật, niệm A Di Ðà Phật mới có thể sống mãi, là trí tuệ lớn thật sự. Chúng ta tương lai đều đến Tây Phương Cực Lạc Thế Giới, ngày ngày ở chung với nhau. Vì thế con nhớ mẹ, mẹ nhớ con là tạo nghiệp lục đạo luân hồi. Tương lai ai nấy tự luân hồi, cũng không thể gặp mặt nhau nữa, chính là gặp mặt cũng không nhận ra nhau. Vì vậy nếu muốn mãi mãi ở chung với nhau thì chỉ có một cách: mọi người đều nhớ A Di Ðà Phật. Ðến Tây Phương Cực Lạc Thế Giới, ngày ngày ở chung với nhau.
Trích từ sách Niệm Phật Thành Phật
Pháp sư Tịnh Không
Nam Mô A Di Đà Phật,
Đức Phật từ bi chỉ giúp con con đường kiềm chế sự tức giận vô cớ ,giúp con không biết giận dữ với người.
A Di Đà Phật.
Lời khuyên cho bạn Nguyễn Hiền: niệm Phật nhiều hơn. Tin A Di Đà Phật là thầy thuốc tốt nhất. Niệm A Di Đà Phật là phương thuốc tốt nhất trị bệnh sân si của bạn hay bất kỳ thứ bệnh nào khác. Kho báu lớn nhất đời là câu A Di Đà Phật.
“Lời khuyên” có bị sân không? Nếu có thì bạn đã chữa bằng cách niệm Phật thấy có kết quả không?
Nam Mô A Di Đà Phật
Làm sao để niệm phật được nhất tâm không xen lẫn tạp hay vọng tưởng?
Làm sao để trấn áp những cơn sân???
rất mong nhận được lời phúc đáp, xin chân thành cám ơn!
A Di Đà Phật
Gửi bạn Hạnh Duyên thân mến,
Làm sao để niệm phật được nhất tâm không xen lẫn tạp hay vọng tưởng?
Người niệm Phật mà tâm không xen tạp, không vọng tưởng thì đã là Phật, Bồ tát tái lai rồi bạn ạ. Chúng ta còn sống ngày nào nơi cõi Ta bà này thì ngày đó còn sống trong điên đảo, vọng tưởng. Chính vì lẽ đó mà chúng ta phải thực hành niệm Phật.
Người niệm Phật có những điều tối kỵ cần tránh:
– Cầu chứng đắc
– Cầu thần thông
– Cầu nhất tâm bất loạn
– Cầu niệm bất tự niệm
– Cầu mau chóng vãng sanh
– Cầu cho khỏi bệnh
– Cầu giàu sang phú quý, quyền cao chức trọng
– Cầu mọi chuyện đều theo như ý mình mong muốn…
Bạn hãy thử kiểm soát lại trong 8 điều TN nêu trên, bạn có đang bị kẹt vào trường hợp nào không? Nếu có thì ngay bây giờ bạn hãy thành tâm sám hối và một lòng phát nguyện niệm Phật nguyện vãng sanh Tây phương Cực Lạc. Nói là nguyện được vãng sanh nhưng chẳng phải ngày một ngày hai mà được; trái lại khi phước đức, nhân duyên hội đủ, nghĩa là bạn phải dũng mãnh tu hành, tự bạn sẽ biết, chẳng thể cưỡng cầu. Do vậy người niệm Phật phải biết buông xả vạn duyên. Khi bạn ngồi niệm Phật, một niệm tham, sân, si, mạn, chấp trước, phân biệt khởi lên (TN gọi là niệm phiền não), bạn đừng để ý đến chúng, thế vào đó là hồng danh A Di Đà Phật. Cứ vậy niệm niệm phiền não nổi lên, thế vào đó là niệm niệm hồng danh A Di Đà Phật.. Nếu bạn có thể làm được như vậy, ngày qua ngày những vọng tưởng, xen tạp trong tâm sẽ dần dần biến mất.
Xen tạp và vọng tưởng là cảnh giới biến hiện trong tâm (những phiền não từ vô thỉ kiếp đã ăn sâu vào a lại da thất) và do ngoại cảnh, khi sáu căn: mắt, tai, mũi, lưỡi, thân, ý tiếp xúc 6 trần (ngoại cảnh) nên sanh khởi sự phân biệt, chấp trước. Bạn phải nắm thật rõ những điều này: Không khởi tâm phân biệt, chấp trước=tâm không có xen tạp và vọng tưởng. Nếu tâm có xen tạp, vọng tưởng=bạn đang khởi tâm phân biệt, chấp trước. Như vậy muốn dần giảm tâm xen tạp và vọng tưởng, hàng ngày, hàng giờ, và niệm niệm bạn phải thường quán chiếu và dùng hồng danh A Di Đà Phật để khắc chế.
Khi niệm Phật mà xen tạp, vọng tưởng khởi lên dữ dội, đó là dấu hiệu tốt, bạn không cần hoảng sợ, bởi lúc này bạn đã có cơ hội để biết tâm bạn từ vô thỉ tới nay vốn dĩ là như vậy. Nay nhận biết được bạn hãy quán chiếu và thực hành theo cách TN đã nêu trên, chắc chắn trong ít tuần sau, những vọng tưởng, xen tạp trong tâm sẽ giảm thiểu.
Làm sao để trấn áp những cơn sân???
Tâm sân vốn có gốc từ tâm cống cao, ngã mạn và thiếu lòng Từ. Nghĩa là mình luôn cho mình là nhất. Vì muốn nhất nên mọi điều không đúng theo ý mình, mình đều thấy khó chịu và tìm cách phản ứng. Phản ứng càng quyết liệt bao nhiêu=tâm cống cao ngã mạn càng cao bấy nhiêu=tâm sân càng dữ dội.
Muốn đối trị tâm sân bạn hãy thực hành: hạ thấp mình xuống mọi nơi, mọi chốn, mọi ý niệm. Luôn khởi tâm từ bi và trải tâm từ bi khi đối người tiếp vật.
Chúc bạn tỉnh giác và dũng mãnh tu đạo.
TN
A Di Đà Phật.
Chào bạn Hạnh Duyên,
Hạnh Duyên: Làm sao để niệm phật được nhất tâm không xen lẫn tạp hay vọng tưởng?
Huệ Tịnh: Vừa niệm Phật vừa lắng nghe tiếng A Di Đà Phật. Nếu vọng tưởng khởi lên thì cứ lờ nó đi,chỉ chú tâm hướng đến nghe câu A Di Đà Phật thiệt rõ ràng. Tập như vậy lâu ngày sẽ tự tăng sức lực niệm Phật lên thì vọng tưởng tức phải yếu đi thôi.
Hạnh Duyên: Làm sao để trấn áp những cơn sân???
Huệ Tịnh: Buông bỏ bớt 4 chữ Tự Ái Ngã Mạn thay thế bằng 4 chữ Từ Bi Hỷ Xả trong tâm.
Nam Mô A Di Đà Phật.
Cho con hỏi tại sao niệm phật k cầu mau chóng vãng sanh cực lạc . Cám ơn . A Di Đà Phật
A Di Đà Phật.
Hữu tình phàm phu nghe nói pháp môn Tịnh Ðộ này thì hãy nên tin Sa Bà rất khổ, Tây Phương cực vui, phải tin rằng từ nhiều kiếp đến nay, ta nghiệp chướng sâu nặng, nếu chẳng nhờ vào Phật lực khó lòng xuất ly; phải tin hễ cầu vãng sanh thì đời này sẽ quyết định được vãng sanh, phải tin niệm Phật quyết định là được Phật từ bi nhiếp thọ. Do tin như vậy, kiên định nhất tâm nguyện lìa Sa Bà như tù nhân muốn thoát khỏi lao ngục, không hề có tâm luyến tiếc. Nguyện sanh Tây Phương như lữ khách mong trở về cố hương, há có ý niệm chần chừ.
Pháp môn Niệm Phật chú trọng Tín, Nguyện. Có Tín, Nguyện thì dù chưa được Nhất Tâm vẫn được vãng sanh. Dù đắc Nhất Tâm, nhưng thiếu Tín, Nguyện thì cũng chẳng được vãng sanh!
Người đời hay chú trọng vào Nhất Tâm, chẳng đặt nặng Tín, Nguyện. Ðã bỏ mất điều trọng yếu, lúc sống lại chẳng đạt Nhất Tâm, sợ rằng bị trở ngại, chẳng được vãng sanh toàn là vì trái nghịch với điều kiện: tin chơn thành, nguyện thiết tha vậy. Do vậy, càng phải tăng thêm tín nguyện để đạt Nhất Tâm thì mới là suy nghĩ đúng lối.
Nếu vì chẳng đạt được Nhất Tâm nên thường cứ nghĩ mình chẳng thể vãng sanh thì sẽ thành ra ý nghĩ bại hoại. Chẳng thể chẳng biết điều này!
Niệm Phật cốt yếu là để thoát sanh tử, mà đã vì sanh tử thì nên tự sanh tâm nhàm chán nỗi khổ sanh tử, tự sanh tâm ưa thích sự vui nơi Tây Phương. Có như thế thì hai pháp Tín và Nguyện thường được trọn vẹn.
Lại thêm chí thành, khẩn thiết như con nhớ mẹ thì ba pháp: Phật lực, Pháp lực, tự tâm tín nguyện công đức lực hiển hiện trọn vẹn như mặt trời rực rỡ trên không, dù có sương dày, băng đóng tầng tầng thì cũng chẳng bao lâu sẽ biến mất ngay!
– Đại sư Ấn Quang khai thị –
http://www.tinhdo.net/khaithi/42-daisuanquang/210-daisuanquangkhaithi.html
Nam Mô A Di Đà Phật.
Chị gái con vừa tự tử và đã ra đi mãi mãi, cho con hỏi có phải người chết vì tự tử sẽ bị đầy xuống 18 tầng địa ngục không ạ?
A Di Đà Phật,
Tự tử là một hành động gây đau khổ rất lớn cho bản thân và những người thân của mình, mà thật ra thì ko giải quyết được vấn đề, vì chết ko phải là hết. Do đó, linh hồn người tự tử thường sẽ phải chịu sự khổ đau tiếp tục trong những kiếp tiếp theo. Còn việc họ phải bị đọa xuống 18 tầng địa ngục thì cũng ko phải là ko có, nhưng ko phải cứ gì tự tử chết rồi thì linh hồn phải đọa vào địa ngục. Vì nghiệp báo chúng sanh là không thể nghĩ bàn. Tuy nhiên, lúc này thì Thu Hoài cũng chẳng cần phải nghĩ nhiều như vậy, mà hãy nên vì Chị ấy mà làm những việc sau:
Hãy dành thời gian niệm A Di Đà Phật (ưu tiên 1), ăn chay, phóng sanh, làm thiện, bố thí, giúp đỡ người nghèo, thầm nguyện chị ấy nếu có linh thiêng thì hãy cùng niệm A Di Đà Phật với bạn, cầu nguyện Đức Phật A Di Đà đón Chị về Tây phương Cực Lạc, là một thế giới nơi mà không có khổ đau nữa…và sau đó bạn niệm Nam Mô A Di Đà Phật, từng câu nối tiếp từng câu cho đến khi mệt thì nghỉ.
Mỗi ngày làm những việc trên thì cuối ngày bạn đọc bài hồi hướng sau:
“Con xin chân thành hồi hướng hết thảy công đức tu hành, các việc phước thiện của con làm được trong ngày hôm nay đến cho tất cả chúng sanh khổ nạn ở khắp pháp giới trong đó có: Ông Bà Cha Mẹ, thân bằng quyến thuộc, oán thân trái chủ trong ngoài thân con từ vô lượng kiếp đến nay, cũng như tất cả chúng sanh vì sự hưởng thụ của con và mọi người trong ngày hôm nay mà phải tổn hại cho đến hi sinh thân mạng, cho tất cả chúng sanh vì con ngày hôm nay mà phải sanh tâm phiền não, cho Chị của con tên là “…” & chư vị oán thân trái chủ của Chị ấy. Nguyện tất cả chúng sanh sớm giác ngộ Phật tánh, hồi quy Tịnh Độ, nhất tâm niệm Phật cầu sanh Cực Lạc. Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật tịnh độ, trên đền bốn ân sâu, dưới cứu khổ 3 đường, nếu có ai thấy nghe đều phát tâm Bồ Đề, hết một báo thân này đồng sanh về Cực Lạc.”
Bạn nên phát tâm làm những việc trên trong vòng 30 ngày tới nhé thì cả Chị ấy cùng bạn và gia đình ai cũng được lợi ích.
Nam Mô A Di Đà Phật.
Thưa Thầy!Con không biết tại sao trong đầu con luôn xuất hiện những suy nghĩ xấu về đạo Phật dù con hoàn toàn không muốn nghĩ đến.Con phải làm sao để có thể kiểm soát được suy nghĩ của mình Thưa Thầy?NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
A Di Đà Phật, Hải Dương thân mến,
Trong tâm thức của mỗi con người chúng ta thì có quá nhiều các chủng tử Thiện/Ác, do đó mà bạn không cần phải quá lo lắng. Chư Tổ có dạy: “Chẳng sợ niệm khởi, chỉ sợ giác chậm”. Khi ý niệm xấu vừa khởi lên, biết nó thấy nó nhưng cứ mặc kệ nó vì vọng tưởng (ý niệm xấu) là vọng, là giả, không phải thật. Nó không có tự tánh nên nếu mình lờ nó thì vài giây sau nó sẽ mất tiêu. Bạn cũng không cần phải đè nén lại tiếp tục sinh ra vọng tưởng khác. Chúng ta không chú ý nó mà lờ nó và chỉ lo niệm Phật cho nhiều, lâu ngày dài tháng mình huân tập câu Phật hiệu nhiều thì những ý niệm tà kia dần dần sẽ phai nhạt cho đến mất hẳn. Phương pháp này rất là hữu hiệu, bạn hãy làm thử nhé.
Chúc bạn thường tinh tấn, an lạc.
Nam Mô A Di Đà Phật. _()_
Con vô cùng cảm ơn Thầy!NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
A di đà Phật !
Kính thưa chư vị , cho con hỏi làm cách nào để luôn nghĩ về Phật mà không có có tạp tưởng , vọng niệm trong tâm , vì còn còn đi học và tiếp xúc nhiều với xã hội nên đôi lúc không thể kiểm soát thâm tâm mình . Xin chỉ dạy cho con
A di đà Phật!
Phật là gì? Phật chính là Tâm Hiếu Kính của mỗi người chúng ta, ai ai cũng có. Thật có tâm Hiếu Kính, đem cái tâm Hiếu Kính đó ra mà đối xử với hết thảy mọi người, mọi sự, mọi vật thì người này là chân chánh niệm Phật. Tâm họ cùng tâm Phật là một thể, là tương thông, chứ không phải chỉ niệm thánh hiệu trên miệng thì gọi là niệm Phật đâu.
Bạn còn đi học thì xem cái tâm Hiếu Kính của 1 người con, 1 người học trò của bạn biểu lộ ra như thế nào? Đối với Cha Mẹ còn làm cho Cha Mẹ buồn lo không? Đối với Thầy Cô Người Lớn có thật cung kính, lễ phép không? Đối với bạn bè có giữ uy tín, bao dung, vị tha không? Đối với anh chị em trong nhà có làm đến được trên Kính dưới Nhường không? v.v…
Đây chính là tu hành, là niệm Phật. Mỗi ngày phải thường phản tỉnh nhiều hơn những điều trên xem mình làm được cái gì, cái gì mình chưa làm được, lầm lỗi của mình ở đâu, phải nên sửa lỗi như thế nào? Đây là người biết nghĩ về Phật, biết nghe lời Phật.
Thân tâm ko kiểm soát là do thường thuận theo ham muốn dục vọng của bản thân, phải nên chừa bỏ. Việc này cần phải có trợ duyên, phải gần gũi Thầy hiền, bạn tốt. Chớ nên lân la, kết giao với bạn bè xấu, cho đến các trò chơi, nơi chốn sa đọa trên mạng cũng như ngoài đường phố hay trên tivi…Nếu ko thì chẳng thể cứu được.
Hãy bắt đầu nghĩ đến Phật bằng Hiếu Kính với Cha Mẹ.
Nam Mô A Di Đà Phật.
CÂU CHUYỆN THẬT CẢM ĐỘNG: JENNY COCKELL VÀ CUỘC HỘI NGỘ ĐẦY XÚC ĐỘNG VỚI NHỮNG ĐỨA CON TỪ TIỀN KIẾP
Cuộc hội ngộ đầy cảm động của Jenny Cockell với những đứa con trong kiếp trước của cô là câu chuyện có thật minh chứng rõ ràng cho sự luân hồi được giảng nói trong Phật giáo.
Vào mùa xuân năm 1993, một bà mẹ người Anh 40 tuổi là Jenny Cockell, đang sinh sống với chồng và hai con ở thành phố Northamptonshire, Anh quốc, đã đoàn tụ với năm người con của bà trong kiếp trước, tại Malahide, một thị trấn nhỏ ở miền bắc nước Ireland.
Mùa xuân năm nay 1994, Bob Brown và nhóm phóng viên truyền hình của chương trình 20/20 ABC, Hoa Kỳ, đã đến tận nơi đây làm phóng sự về câu chuyện tái sinh của bà mẹ này, cùng hội họp với những người con trong kiếp sống trước của bà.
Ðây là câu chuyện tái sinh có thực, đã xảy ra vào cuối thế kỷ XX, một câu chuyện cảm động về một người mẹ đi tìm con vượt qua ranh giới quốc gia, trở về kiếp quá khứ.
Ngay từ nhỏ, Jenny luôn nhớ về Mary, một kiếp trước nào đó của cô tại một ngôi làng nhỏ bên bờ biển xứ Ireland. Mary là một người đàn bà trẻ, tầm vóc trung bình, qua đời 21 năm trước khi Jenny được sinh ra ở Anh quốc.
Một trong những giấc mơ luôn luôn hiện lên trong trí nhớ của Jenny là giây phút lìa đời của Mary, trong nỗi đơn độc đau khổ, và lo âu về tương lai đầy bơ vơ của các con, mà đứa lớn nhất chỉ mới 13 tuổi. Nỗi lo âu và đau khổ này đã ám ảnh, hiện diện thường trực trong tâm trí cô từ lúc còn nhỏ.
Ngay khi mới biết cầm bút viết, Jenny đã vẽ bản đồ làng quê trong trí nhớ với những con đường dẫn đến một mái nhà tranh, nơi ở của Mary, rồi nhà thờ, ga xe lửa, cửa hàng bách hóa… Các tấm bản đồ sau này được đem đối chiếu với bản đồ Ireland của nhà trường, Jenny đã phát hiện bản đồ mà cô vẽ từ trí nhớ, và trong những giấc mơ, rất giống với các vị trí của một làng nhỏ nằm ở phía bắc thành phố Dublin của nước này, thành phố có tên gọi là Malahide.
Khi trưởng thành hơn, hình ảnh mái nhà tranh, với từng căn phòng, góc bếp nơi thị trấn Malahide càng lúc càng rõ rệt trong tâm trí Jenny. Cô luôn mang cảm giác có lỗi với các con, vì đã bỏ chúng lại bơ vơ không nơi nương tựa, điều này thôi thúc quyết định đi tìm con của Jenny.
Jenny lên kế hoạch, nhưng lại không đủ khả năng tài chính cho chuyến đi đến Ireland, nên đành hoãn lại và tình nguyện làm một người thôi miên cho một chuyên gia trong lĩnh vực này để tìm hiểu quá khứ. Thông qua thôi miên, Jenny đã mô tả chi tiết căn nhà, từng bức hình treo trên tường, kể cả một tấm hình của Mary. Jenny còn tả và vẽ hình nhà thờ.
Khi đã để dành đủ tiền, Jenny đã lên đường đi tìm dấu tích căn nhà mái tranh. Ðến Malahide, cô đã đứng lặng trước một căn nhà bên kia là ngã ba đường dẫn về thành phố, mọi thứ trông rất đỗi thân quen.
Sau chuyến đi, Jenny trở về Anh quốc và bắt đầu thực hiện kế hoạch tìm con. Cô viết thư cho tất cả các báo ở Ireland, tổ chức sử học, văn phòng hộ tịch, chủ phố, và dân làng Malahide để yêu cầu giúp đỡ về tin tức của một người đàn bà tên Mary, chết vào năm 1930, cùng với tin tức về những người con của bà này.
Một thời gian lâu sau đó, Jenny nhận được thư của một chủ đất ở Malahide. Bức thư cho biết, ở đó trước đây có một gia đình mà người mẹ tên là Mary, đã chết không lâu sau khi sinh, để lại sáu đứa con còn sống. Họ của người đàn bà bất hạnh đó là Sutton, còn những đứa con đã được gửi vào cô nhi viện sau khi mẹ chúng qua đời.
Ðúng như trong trí nhớ và những giấc mơ cùng nỗi lo âu của Mary khi lìa đời, các con của bà đã thực sự bơ vơ. Jenny đau khổ gửi thư cho tất cả các viện mồ côi ở Ireland, để dò hỏi tin tức. Cuối cùng, một vị giáo sĩ của nhà thờ thành phố Dublin đã hồi âm. Sau khi thư từ qua lại với các cơ sở họ đạo và bộ giáo dục Ireland, vị giáo sĩ này cho biết tên của tất cả sáu người con bà Mary, và nói rằng sáu đứa trẻ này đã trở thành Ki Tô hữu tại nhà thờ Thiên Chúa Giáo Saint Sylvester ở Malahide. Lá thư của vị giáo sĩ tuy không dài nhưng đã mang lại niềm tin và hy vọng lớn lao cho Jenny.
Sau đó, qua niên giám điện thoại, Jenny đã gửi thư đến tất cả những ai mang họ Sutton tại Ireland. Cô cũng nhận được một bản sao giấy khai tử của Mary, và hai bản sao giấy khai sinh của hai người con, nhưng vẫn không tìm ra tung tích.
Trong hình thứ ba là Jenny bên cạnh những người con của tiền kiếp. Các con tiền kiếp của Jenny là Christy, 72 tuổi, Frank, 70 tuổi, Phyllis, 71 tuổi, Betty Keogh, 62 tuổi, và Jeffrey James, người đã qua đời vào năm 1992 ở tuổi 66.
Một lần nữa Jenny lại gửi thư cho tất cả các báo ở Dublin, và cho giáo sư Tiến sĩ Stevenson, một chuyên gia nghiên cứu về các hiện tượng luân hồi và tiền kiếp để nhờ giúp đỡ. Stevenson giới thiệu Jenny với Gitti Coast, một nhà nghiên cứu thuộc cơ quan truyền thông Anh quốc là BBC.
Một thời gian khá lâu sau đó, Jenny nhận được điện thoại từ người con thứ hai ở Ireland. Cuộc nói chuyện hết sức khó khăn, với nhiều tình cảm xáo trộn, nhưng có những dấu hiệu tốt đẹp. Jenny hứa sẽ gửi toàn bộ hồ sơ lưu trữ từ nhiều năm qua. Mặc dù biết các con của Mary bây giờ đều đã ở vào lứa tuổi 50 và 60, nhưng Jenny vẫn có cảm giác mạnh mẽ về tình mẫu tử đối với họ.
Giai đoạn cuối của cuộc tìm kiếm đã tới. Cô thông báo đầy đủ diễn tiến mới cho Gitti Coast của đài BBC. Câu chuyện kỳ lạ của Jenny đã khiến đài này muốn biến dự án tìm con của Jenny trở thành một tài liệu thực tế của ban nghiên cứu. Về phần Jenny, cô chỉ yêu cầu một điều duy nhất là đặt sự an bình hạnh phúc của gia đình lên trên hết.
Chờ mãi không thấy thư của người con thứ hai, mà Jenny đã nói chuyện qua điện thoại, cô quyết định liên lạc với Sonny, hiện đang ở thành phố Leeds, Anh quốc.
Sonny là người con đầu của Mary Sutton, khi Mary qua đời, cậu mới 11 tuổi, và vào ngày 15/5/1990, Sonny đã 71 tuổi. Qua cuộc trao đổi trên điện thoại, Jenny kể cho Sonny nghe về tuổi thơ của cậu, về hình ảnh căn nhà mái tranh, tính nết, những lời nói hay câu mắng của Mary với cậu hồi đó. Ði từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, và khó có thể ngờ được người đầu dây bên kia lại chính là mẹ mình. Sonny ngỏ ý muốn gặp Jenny ngay.
Như đã thỏa thuận với đài BBC, Jenny thông báo những biến chuyển mới cho họ. Ðài BBC muốn phỏng vấn Sonny trước, và trong thời gian này hai người không được liên lạc với nhau. Họ muốn nghiên cứu tường tận về Sonny, rồi phân tích và so sánh với những dữ kiện mà họ đã có về Jenny. Cũng trong thời gian này, đài đã phỏng vấn thêm Jenny về những điểm chưa sáng tỏ.
Cuộc điều tra của đài BBC kéo dài 4 tháng, Jenny đã đích thân lái xe đưa cả gia đình của cô đến thành phố Leeds hội ngộ cùng Sonny. Cuộc đoàn tụ đã diễn ra thật cảm động. Giấc mơ đi tìm con của Jenny đã trở thành sự thực, hai mẹ con, mẹ trẻ con già, đã ôm nhau với những dòng nước mắt tuôn trào.
Sonny cũng như Jenny đều đã nhận được bảng phân tích và so sánh dữ kiện của đài BBC trước đó. Các chuyên gia đài BBC đều không thể ngờ được rằng những sự kiện hiện ra trong tâm trí lại có thể đúng một cách chính xác với thực tế như vậy, và chuyện có một đời sống sau khi chết đang hiển hiện rõ ràng.
Năm 1993, với sự giúp đỡ của Sonny, Jenny đã hội ngộ với tất cả 5 người con còn sống. Hơn 60 năm từ khi mẹ họ qua đời, anh em mới được đoàn tụ với nhau, và đặc biệt hơn cả là đoàn tụ với người mẹ đã tái sinh, trẻ trung trong kiếp sống này, và đi tìm họ.
Năm 1994, Bob Brown và nhóm phóng viên của chương trình 20/20 đài ABC Hoa Kỳ, đã một lần nữa mang Jenny và 5 người con trở về thị trấn Malahide đoàn tụ với nhau, nhân dịp kỷ niệm sinh nhật thứ 75 của Sonny.
Trong dịp này, Jenny đã được người con cả, nay đã 75 tuổi, dẫn đến thăm mộ phần của cô vào kiếp trước. Đứng trước phần mộ và ống kính thu hình, Jenny đã nói rằng:
“Không có ai trong mộ này. Cái còn lại trong đó chỉ là những mảnh xương khô, thực sự không là gì cả, phần năng lực tinh thần hiện nay đang ở trong tôi.”
Và câu chuyện của Jenny có một hồi kết tuyệt vời khi các anh chị em xa cách bao lâu nay lại có dịp đoàn tụ và hứa không bao giờ rời xa nhau nữa.
Nam Mô A Di Đà Phật!
Kính thưa các chư vị!con xin các chư vị giải đáp và giúp con những thắc mắc trong con ạ.
1. Trong kiếp con người nên quá khứ con không tránh khỏi đã sân si, ganh ghét và có những việc làm không tốt trong quá khứ. Nay bản thân con muốn tu tập, hồi hướng theo phật để thoát khỏi kiếp luân hồi,… thì con nên sám hối như thế nào cho đúng ạ, con đang không biết cách mình sám hối( ngoài việc luôn tâm tốt hành thiện) thì con đọc bài sám hối như thế nào ạ ở nhà hay ở chùa vậy thầy.
2.Hiện tại con 23 tuổi và con đang có suy nghĩ không muốn lấy chồng lập gia đình không sinh con để chuyên tu chứng đạo thoát khỏi kiếp khổ, và phải xuất gia đi tu thì mới có thể thoát khỏi luân hồi, vãng sanh tây phương cực lạc, suy nghĩ con vậy có đúng không ạ? và nếu vậy thì con phải làm thế nào để tiêu các nghiệp các kiếp trước vậy ạ.
Kính mong các chư vị phúc đáp giúp con ạ, Con xin chân thành cảm ơn!
Nam Mô A Di Đà Phật!
Kính chào bạn Trang,
Vấn đề bạn hỏi thật không dễ, không thể trao đổi trong một vài dòng mà rõ được. PH xin tạm góp vài ý như sau.
1. Sám hối chân thật là phải giữ cho thân, khẩu, ý không phạm lỗi nữa chứ không chỉ ở hình thức đọc bài sám hối là sẽ hết tội. Ý “tâm tốt hành thiện” khá là chung chung, PH đề nghị bạn hãy tìm hiểu về nhân- duyên – quả, thế nào là thiện, thế nào là bất thiện, rồi từ đó mới biết để không gieo nhân bất thiện (phạm lỗi) nữa. Bạn có thể tìm các bài sám hối trên mạng và đọc tại nhà trước bàn thờ Phật hoặc ở nơi sạch sẽ, trang nghiêm.
2. Không phải ai xuất gia cũng có thể tu một đời thoát khỏi luân hồi vì để thoát luân hồi cần phải đắc quả A-la-hán. Để tu tập vãng sanh Cực Lạc thì không tùy thuộc ở chuyện xuất gia hay tại gia. Trước mắt, PH đề nghị bạn hãy đọc quyển Niệm Phật Thập Yếu của ngài Thích Thiền Tâm, đọc xong rồi, nếu còn điểm chưa rõ hoặc vẫn còn thắc mắc thì bạn cứ gởi lên đây. Bạn cũng nên đọc cuốn “Phật học phổ thông” để biết những điểm cơ bản về Phật giáo, từ đó bạn sẽ có thông tin đầy đủ để quyết định con đường tu tập của mình.
Kính chúc bạn an vui.
Nam Mô A Di Đà Phật.