Niệm Phật Là Để Dự Bị Lúc Lâm ChungPhàm phu nghiệp nặng, ai nấy cũng đều tham sống sợ chết. Nếu không dự bị công phu thì lúc lâm chung không thể khắc phục được để niệm Phật. Trong Thập Nghi Luận của đại sư Trí Giả nói: “Lúc sắp lâm chung, niệm Phật gọi là tâm sau cùng. Tâm này mạnh mẽ thì vừa niệm danh hiệu Phật, liền được vãng sanh Tịnh Độ”.

Bởi lẽ lúc sắp chết, tâm ấy mạnh mẽ quyết định, cho nên hơn cả trăm năm gắng sức thực hành.

Có người hỏi rằng:

– Lúc sắp lâm chung, niệm Phật liền được vãng sanh, cần gì phải dự bị tu hành nghiệp thù thắng?

Đáp:

– Đời người thọ yểu, khó lường được mạng sống ngắn hay dài, hoặc ngay khi bệnh hoạn mà hôn mê, hoặc là đột ngột qua đời. Lúc còn sống chẳng làm việc lành ắt khó tránh khỏi tai ương ở đời sau. Vì thế, cần phải dự bị tu hành mọi việc lành, đó là biết phòng ngừa lo sợ lỗi lầm này.

Mười điều lúc lâm chung không thể khắc phục để niệm Phật:

1. Chưa hẳn gặp bạn lành, nên chẳng ai khuyên niệm.
2. Bệnh khổ bức bách thân thể, tâm thần hôn mê tán loạn.
3. Trúng phong cứng họng, không thể xưng danh Phật.
4. Cuồng loạn mất trí, không thể chú tâm tưởng niệm.
5. Thoạt gặp tai nạn nước lửa, mất sự điềm tỉnh chí thành.
6. Bỗng gặp cọp sói làm kinh hoàng hốt hoảng.
7. Khi lâm chung bị bạn ác phá hoại đạo tâm.
8. Ăn uống quá nhiều hôn mê đến chết.
9. Bị trúng thương thoạt chết giữa quân trận.
10. Từ trên cao té xuống mà mạng vong.

Vì thế nên biết, lúc lâm chung khó bảo đảm được tốt hay xấu, nên cần phải dự bị tu tập trước!

Như thế, thật đáng gọi là:

Lúc rảnh ra công, lúc gấp dùng
Gặp việc tay chân khỏi phải loạn.

Trích LIÊN TÔNG BẢO GIÁM
Đại Sư Ưu Đàm
Thích Minh Thành dịch