Giờ phút lâm chung, có rất nhiều cảnh hiện lên, mình phải nhớ những cảnh này là nghiệp báo của mình. Mà tướng của những cảnh này là nghiệp báo của mình, mà thể của nó là tánh Phật của mình. Nếu mình quên cái đó một chút thôi, là mình bị đoạ.
Khi gặp những cảnh trái ý mình, thì mình liền có phản ứng, và thâm tâm không có ưa mà ghét. Mà cái lúc lâm chung ấy, chỉ nổi một niệm không ưa hay ghét một cái, thì chưa thấy người làm mình không ưa đó người ta làm sao, mà bản thân mình không vào địa ngục, thì cũng vào hang rắn, hang cọp, bởi vì cái sân nổi lên. Chỉ cần một cái bất mãn thôi, cũng đủ để đưa chúng ta đến những con đường ấy rồi.
Cách thức làm thế nào để giải thoát? Giải thoát chỉ ở chỗ mình nhận thấy những có tướng này là không thật, theo nhân mà có. Chúng ta phải luôn hành trì niệm Phật miên mật, trong tâm chỉ có đức PHẬT A MI ĐÀ thôi. Những cảnh, những người chúng ta tiếp xúc hàng ngày đó, chỉ là những hình ảnh của nghiệp báo của mình hiện lên. Phải luôn nhớ như thế, để lúc nào chúng ta cũng có cái tâm hoà hài với tất cả. Không có thấy mình là một thể riêng biệt.
Bây giờ chúng ta thấy một người giết người đang đứng đây, mình ghét người ta. Khi cái tâm khó chịu đó nổi lên, thì đã có sự phân cách giữa mình và người đó. Và như thế thì cái Ngã của mình không thể tiêu trừ. Cho nên Phật dạy chúng ta trong lúc còn sống, chúng ta phải luôn thực tập quán, để mỗi khi những thứ đó hiện lên nơi mắt của chúng ta, chúng ta phải biết đó là giả, chỗ ấy là đức PHẬT A MI ĐÀ, chổ ấy là Bồ tát Quán Thế Âm. Chúng ta phải tập cho được cái thói quen này, và buông xả hết những cái gì mà mình thấy trái ý mình.
Cho nên mỗi âm thanh hiện ra, mình phải tập quán, quán cái tướng hư vọng của nó. Nó chỉ là do nghiệp báo của mình hiện ra, mà cái tánh là Phật, là Tổ, là Như Lai tạng. Chúng ta phải tập như thế hàng ngày. Mà phải tập đến trình độ bảy con chó xúm lại cắn mình, mà mình vẫn nhớ được đây là đức Mi Đà đang hiện ra, mà cái tướng là hư vọng, là nghiệp báo của mình.
Bất cứ chuyện gì hiện ra cũng đều là cái tướng của nghiệp báo của mình mà thôi, dù là hay hay dỡ. Chúng ta tu theo đức PHẬT A MI ĐÀ, chúng ta phải nhớ cái tánh của Ngài là Vô Lượng Quang, Vô Lượng Thọ ở khắp pháp giới. Thế thì nếu hiện tại bây giờ mà mình không tập, thì lúc lâm chung mình sẽ không giữ được chánh niệm, bởi vì không quen. Có người mỗi ngày huân tập theo lời Phật dạy, khi lâm chung mặc dù đạo hạnh còn kém, nhưng họ vẫn được giải thoát. Và những vị chưa tập, chưa quen, mặc dù đạo hạnh rất khá, nhưng mà tới lúc lâm chung, họ khởi lên cái ý niệm xấu, thì họ theo cái niệm ấy mà đi xuống. Cho nên chúng ta phải tập từ bây giờ, mà lúc nào cũng phải tập.
Nếu như chúng ta đạt được giải thoát hiện tiền thì càng tốt, đâu cần phải đợi đến lúc lâm chung. Đến giờ phút lâm chung mà cái giải thoát chưa nắm trong tay, thì rất là nguy hiểm.
Khai thị của cố sư bà Hải Triều Âm
cho con hỏi , có thể giải thích cho con hiểu tại sao ở phiá trên lại ghi là Phật A MI ĐÀ mà không phải Phật A DI ĐÀ ạ ? con xin cảm ơn
A DI ĐÀ PHẬT
A MI ĐÀ PHẬT
Amituofo
Amida Butsu
Amitabha Buddha
Tất cả đều đúng. Xin đừng chấp. Xin đừng dính mắc vào danh từ. Phật ở trong tâm.
Tại Sao Niệm A Mi Đà Phật?
http://www.duongvecoitinh.com/index.php/2010/06/tai-sao-niem-a-mi-da-phat/
Hôm nay may mắn vẫn còn bố mẹ,vợ con.
Nhưng ngày mai,chỉ là thời gian chúng ta lại phải chia ly.
Nghĩ đến đây thật có cảm xúc vô cùng.
Chỉ mong chúng ta không ai trượt chân lúc lâm chung quan trọng này.
Nam Mô A Di Đà Phật
Bài pháp hết sức quý giá. PH xin chắp tay cúi đầu cảm tạ Đường Về Cõi Tịnh.
Nam Mô A Di Đà Phật.
Vài Lời Khuyên Nhủ Của Cố Hòa Thượng Hải Hiền
– Niệm Phật thật tốt, tu thật tốt đều có thể thành Phật, nếu như bạn không tu thì làm sao mà tốt được. Bạn giống như tôi, mấy chục năm rồi, sáng là 3 giờ thức dậy, tôi thức dây đi thắp hương, tôi ngồi đó niệm Phật, nhiễu Phật, cảm thấy buồn ngủ rồi thì nằm thế kiết tường ở đó, nằm đó vẫn là đang niệm Phật, cái đó không thể nói một lát là tu tốt được. Tôi đã thành yêu tinh rồi! Đầu tử đầu tôn đều chết rồi, đến lúc chết thì phải chết, chưa chết tôi vẫn không dám nói.
Khi các cư sĩ hỏi Hiền Công niệm Phật có cảnh giới gì, Ngài chỉ mỉm cười đáp lại chớ tuyệt không nói.
– Chưa đến lúc, nếu bạn xuất gia rồi khi đến giới đàn sẽ có người nói cho bạn biết, tôi nói cho bạn biết à! Cái đó nói không được, không cho nói, nói năng lung tung đều không tốt, về sau bạn sẽ bị đoãn thọ, cho dù bạn biết thiên cơ như thế nào cũng không được nói”
– Thế Thầy có thấy thế giới Cực Lạc chưa ạ?
– Giờ này tối rồi! thấy cái gì? Lão Phật gia nói gì với bạn cũng không được nói.
– Lão Phật gia không cho nói à?
– Bạn tiết lộ thiên cơ thì trời sẽ đánh đó! Hai khí âm dương này giống như giấy kia vậy, còn mỏng hơn cả giấy nữa. Khi nào bạn thích xuất gia thì bạn xuất gia, không thích xuất gia thì bạn làm một lão trường chay, chỉ niệm A Di Đà Phật. đến khi nào niệm đến nhất tâm bất loạn rồi, thì lão Phật gia sẽ đến chào và báo tin cho bạn biết, nếu bạn nhiều chuyện sẽ không nói cho bạn đâu, không được nói đâu. Niệm đến nhất tâm bất loạn thì lão Phật gia sẽ biết ngay.
-Thế muốn nhất tâm bất loạn phải thế nào ạ?
– Nhất tâm bất loạn làm sao nói với bạn được chứ? Không nói gì cả! Không cho phép bạn quơ tay múa chân.
Quy cũ cửa Phật xưa nay, tông môn kiên kỵ nói cảnh giới, giáo hạ không cho phép bàn công phu. Năm xưa pháp sư Viên Anh cũng từng có lời dạy cảnh tỉnh đệ tử Phật rằng: “Đạo không xa người, không được quên mình theo bóng hướng ngoài tìm cầu, tâm nguyện làm Phật chỉ biết hồi quang phản chiếu, ngay đó nhận lấy”.
Từ đó cho thấy Hiền Công tại thời điểm này đã không phải là khách ngoài cửa Di Đà rồi. Cổ đức có lời dạy rằng: “Người có tiền không nói đến tiền, kẻ có quyền không nói đến quyền, tướng tài giỏi không nói việc binh, lão Hòa Thượng không bàn đến thiền.” Hiền Công không lộ trí huệ đó mới là đại trí huệ, không hiển thần thông đó mới là đại thần thông. Đáng thương phàm phu thế hệ ta nghiệp nặng chướng sâu, có mắt mà không thấy Lô Xá Na, trước mặt mà chẳng thấy A Di Đà.
Xem thêm: Vị Sư 112 Tuổi Biết Trước Ngày Giờ Tự Tại Vãng Sanh
Cho con hỏi bài này có bài tiếp theo chưa ạ, còn tìm không thấy ạ
Bạn thử đọc truyện ký về lão hòa thượng Hải Hiền nhé:
https://sachphat.net/ebook/Cuoc-Doi-va-Dao-Nghiep-Hoa-Thuong-Hai-Hien.pdf
Những doạn quý giá có nhiều ý nghĩa nhất về ngài được các hành giả Tịnh Độ làm thành phim này:
https://m.youtube.com/watch?v=dJYJgKof464
Nam mô A Di Đà Phật! Bài pháp hay quá ạ! Con xin cảm ơn Đường về cõi Tịnh ạ!
Nam Mô A Di Đà Phật,
Nhờ phước duyên, PH đã đọc được bài pháp này. PH đã tìm và nghe được một phần bài giảng Kinh A Di Đà Yếu Giải của sư bà Hải Triều Âm. PH nhận thấy đây là bài pháp rất quý giá, giảng nghĩa thâm sâu mà lại không khó hiểu, đặc biệt vô cùng quý đối với người tu Tịnh Độ, nên PH xin được chia sẻ đến các bạn sen. Mong tất cả đều được lợi lạc, Tín càng sâu, Nguyện càng thiết, Hành càng chuyên.
https://m.youtube.com/watch?v=re7PsUHKfGM
https://m.youtube.com/watch?v=7bKozEsDon0
https://m.youtube.com/watch?v=0uDoDRASJo8
https://m.youtube.com/watch?v=Bde_VBkqdGw
https://m.youtube.com/watch?v=PFH1nGAHAxA
https://m.youtube.com/watch?v=BH60ZoaL634
Nam Mô A Di Đà Phật.
Xin cảm ơn cư sỹ Phước Huệ !
Các bài Pháp rất quý giá và dễ hiểu.
NV xin tùy hỷ công đức !
Kính chúc cư sỹ luôn tinh tấn,an lạc,thành tựu mọi sở nguyện !
Nam mô A DI ĐÀ PHẬT.