Thời nay thế nào? Bạn thấy ngay trên truyền hình, giới nữ ăn mặc cực kỳ hở hang, còn tự cho rằng như vậy thật tuyệt, đây gọi là: “Không biết xấu hổ!” Bởi sự ăn mặc hở hang như thế là khơi gợi lòng dâm, xúi người khởi dục phạm tội, cho nên bạn phạm tội lớn phải đọa Địa ngục, rất điên đảo!
Còn nữa, nữ vốn để tóc dài, nam để tóc ngắn; nhưng bạn nhìn xã hội hiện tại đi, nam nhân thì để tóc dài, uốn, ép, sấy, cột đuôi, thắt bím…còn nữ nhân thì tóc để như con trai. Mấy ông thì mặc y phục hoa; nữ thì mặc màu xám, đen… đều ngược ngạo cả.
Đời này nữ nhân mặc y phục rất lạ: Con gái mặc hở rốn, hở ngực, bụng, đùi… tỉnh bơ đi ngoài đường, có khi còn không mặc quần, thật điên đảo. Ăn mặc hở hang khêu gợi như vậy cố để cho nam nhân nhìn thấy họ thì rạo rực phát cuồng, bùng khởi ham muốn tình dục. Chẳng hiểu rõ Nhân quả, chẳng biết rằng bản thân đang tạo tội Địa ngục. Nam nhân khởi lên dục vọng, tà niệm, phạm tội là do chính bạn tạo thành, bạn cũng góp phần xúi bẩy việc phạm tội tà dâm.
Lúc nghe tôi thuyết giảng về vấn đề này, các cô gái ngồi dưới đài đều lộ vẻ xấu hổ. Bởi các cô thuộc con nhà rất giàu, ai cũng ăn mặc đẹp, đa số toàn hở ngực, hở lưng để khoe cả bụng, rốn…ra ngay trước Phật đường. Nhưng các cô này vẫn ngoan ngoãn ngồi nghe tôi giảng. Cuối cùng tôi hỏi họ:
– Quý vị có biết động vật khác con người chỗ nào không?
– Dạ có.
– Khác thế nào?
– Dạ, động vật không biết xấu hổ, con người thì biết xấu hổ.
Đúng vậy, động vật mà luyến ái thì con đực đuổi theo con cái bộc lộ dục vọng thẳng thừng, còn loài người chúng ta thì biết e lệ, giữ gìn…Bạn xem, ngày nay chúng ta cư xử dạn dĩ như vậy khác nào con vật. Theo quan niệm đúng đắn thì Con gái phải luôn biết giữ thân, ăn mặc kín đáo, khéo tự bảo hộ mình, không nên khêu gợi làm người phát sinh tà niệm. Vì nếu gặp kẻ không tự khống chế được thì họ sẽ xâm hại mình. Tiếc là ngày nay, phái nữ ăn mặc càng lúc càng mỏng, ngắn, thiếu vải thậm tệ, đến nỗi dù đi đường lộ hay lái xe, vào công sở v.v… nhìn đâu cũng thấy.
Buổi sáng các cô nghe tôi giảng rồi thì chiều đó lúc quay lại, tất cả các cô đều thay đổi y phục kín đáo, lịch sự, trang nghiêm. Giữ giới là tuân thủ, hành những điều tốt cho ta lẫn cho người khác. Nếu mỗi cá nhân, mỗi gia đình đều hành đúng pháp, tất nhiên hợp đạo, ắt cuộc sống sẽ được thuận lợi. Ai sống thất đạo vô đức, tất nhiên Phúc chẳng đến cửa.
Tuy rằng chúng ta đang sống nhưng thực sự ai cũng phải chết, nhưng bạn đâu có biết lúc nào mình chết và sẽ chết như thế nào? Do vậy mà sau khi hiểu pháp rồi thì phải ráng tranh thủ thời gian mà tu hành, để một khi cái chết đến, bạn sẽ không bị rơi vào cõi xấu ác. Dù hiện tại bạn có tiền, có quyền thế…cũng đừng cho rằng mình sẽ luôn có kết quả tốt. Bởi cho dù tính bạn tốt cũng không chắc chắn gì nếu trong quá khứ bạn từng sát sinh, ăn thịt, tạo rất nhiều nghiệp xấu. Hãy tự kiểm xem bạn đã sám hối chưa?
Trong “Tứ chủng thanh tịnh minh hối”, Đức Phật Thích Ca Mâu Ni từng giảng: “Thời mạt pháp, dâm tâm hừng thịnh, mọi người đều xúm nhau quảng bá dâm dục, ngày ngày tán dương dâm”, bạn xem có phải là thời này chăng? Hiện nay, ở đâu cũng thấy quảng cáo, từ ngoài đường, phố xá đến báo đài…mà người quảng cáo thường ăn mặc rất hở hang.
Hôm kia đi trên đường, lúc chờ đèn đỏ, tôi thấy bốn cô gái bên cạnh, mặc y phục hở cả lưng, eo, đùi…Mốt bây giờ là mặc hở rốn, hở eo, phơi hết bụng ra…Quần hay váy gì cũng cực ngắn, còn mặc tụt xuống thật thấp…khắp nơi nhan nhản. Các vị mặc như muốn phơi thân hết ra ngoài vậy.
Người thời nay quá chú trọng chuyện phòng the, lại còn đi ca ngợi, tán dương, hướng dẫn chuyện dâm tà…thậm chí còn khuyến khích cả việc thủ dâm, còn cho đó là bình thường vô hại. Còn đi săn lùng thuốc tráng dương, cường âm vì họ muốn làm tân nương tân lang mỗi ngày nên xúm nhau lo kiếm thuốc săn nở ngực, bổ chỗ này bồi chỗ kia, chẳng biết rằng làm vậy tạo ác nghiệp, sẽ chiêu cảm khổ báo cho bản thân, tương lai đều dẫn nhau xuống địa ngục. Vì thế, người tu học phải thanh tâm quả dục, dốc sức đoạn trừ dâm dục.
Vì chúng ta là phàm phu nên vẫn còn dâm tâm, nhưng phải lo khử vọng niệm này, quý vị có thể làm được không? Nhiều độc giả xem sách tôi viết, họ chỉ là những cặp vợ chồng trẻ độ 20-30 tuổi, đã có con viên mãn, nhưng hiện nay đều rất thích tu học và quyết tâm đoạn dục.
Lần này khi đến phi trường Thượng Hải, chuẩn bị lên máy bay, tôi nhìn thấy tấm hình cô gái quảng cáo trên trên vách một tòa lầu. Hình cô được phóng to, lớn hơn nhiều so với người thật. Đó là một cô gái tóc vàng mặc bikini, các ông vừa nhìn thì mắt liền dán chặt vào thân thể cô, chẳng muốn bước đi. Họ đều nghĩ: “Chà sao mà bốc lửa, bắt mắt quá!”.
Đúng là cô gái này trời cho có body đẹp, tôi vừa nhìn thì cảm giác đầu tiên là cô ta rất đẹp, nhưng cảm giác tiếp theo là tôi thấy rõ mồn một là cô hiện đang mắc bệnh phụ khoa rất nặng. Nghĩa là sao? Bởi do rất nhiều nam nhân vừa nhìn thấy hình cô, thảy đều dừng chân ngó chăm chăm, khởi ý nghĩ xằng bậy, dục phát ào ào. Chưa kể, sau khi các vị này về đến nhà rồi thì trong đầu họ luôn tơ tưởng đến hình dáng bốc lửa của cô, kèm theo ý tà dâm mãnh liệt, như vậy rất không tốt.
Tôi quán sát tiếp, thấy rõ cô gái này hiện vẫn còn sống, nhưng đang nằm liệt trên giường không thể cử động, bởi cô bị bệnh phụ khoa quá nặng. Có lẽ cô sống cũng chẳng làm việc gì bậy, lỗi chỉ có chụp quảng cáo thôi. Nhưng chính vì cô mặc đồ hai mảnh quảng cáo như thế, vô tình làm hại vô lượng vô biên người, cô đã phạm lỗi tà dâm: “Âm thầm gợi dục, kích khởi tâm dâm người bộc phát”.
Hiện nay ta thường thấy những hình ảnh hoặc các cảnh quay quảng cáo trong đó diễn viên, người mẫu hở hang tận mạng. Những loại quảng cáo dạng này rất có hại và mang tội nghiêm trọng vì có ý gợi dục khơi dâm. Cho nên, đã là đệ tử Phật, thực tâm muốn tu hành thì sát, đạo, dâm, vọng, chúng ta nhất định phải đoạn trừ.
Điều này thật đáng lo, những cậu bé trong tương lai sẽ là rường cột quốc gia, đang độ tuổi học hành, lẽ ra phải được tiếp thu những điều hay, lẽ phải…cần được đào tạo hun đúc nhân sính quan, thế gian quan chính xác. Nếu bị những hình ảnh ô nhiễm này trưng bày khắp nơi, liên tục đập vào mắt, tâm rất dễ bị lôi cuốn sa vào nẻo sai lầm, dẫn đến hành động hại mình hại người, thật rất đáng tiếc….
Tôi lại nhìn vào bức hình quảng cáo kia, cô gái trong hình nhan sắc yêu kiều quyến rũ, nhưng ăn mặc hở hang như vậy sẽ khơi gợi dục niệm trong lòng người. Thế thì tương lai, cô sẽ phải lãnh quả báo như thế nào?….
Vừa nghĩ đến đây, trong đầu tôi lại lóe sáng và thấy ngay dưới tấm áp phích to đùng, bỗng hiện màn ảnh như thế này:
“Có một cái giường sắt, dưới giường lửa cháy hừng hực, cô gái quảng cáo này đang nằm trên đó, lưng bị đốt cháy bỏng…Bên cạnh cô có hai vị áo đen cao to, tay cầm dao sắc bén, ra sức rạch vào bụng cô gái…lúc này ruột, phân, nước tiểu, máu mủ hỗn độn…trào ra ngoài”…
Nhìn thấy cảnh tượng đó, tôi không ngăn được hoảng kinh, thầm nghĩ: “Đây há chẳng phải là hình phạt “Nam ôm cột đồng, nữ nằm giường sắt sao?”. Phạm tội tà dâm, khiêu dâm, kích dục…thì phải thọ báo ở địa ngục mà!….
Đồng thời, tôi cũng cảm nhận được cô người mẫu quảng cáo nội y này hiện thời tuy đang trẻ trung xinh đẹp, nhưng thân thể đang mắc rất nhiều bệnh, trong đó có chứng Lậu – một căn bệnh phụ khoa nan y hiểm nghèo…Lúc này trong đầu tôi vang lên câu xác nhận: “Người phụ nữ này do tạo tội tà dâm tất sẽ đọa địa ngục, kể cả người chụp hình và ê kíp thiết kế ấn loát cho ra những bức ảnh gợi dục kia, thảy đều sẽ lãnh quả báo đáng sợ. Phải đợi đến người cuối cùng trên thế gian này – người mà thấy hình chụp kia rồi nổi tâm dâm mà đọa ác đạo, rồi từ tam ác đạo thoát ra khỏi luân hồi, trở lên tu hành đến không còn niệm dâm dục nữa – thì cô gái này cùng nhóm người có liên quan đến việc chụp ảnh, sản xuất hình kia mới có thể thoát khổ địa ngục, ra khỏi ác đạo….”. “Vạn ác, dâm đứng đầu”. Thật là khủng khiếp!
Họa phúc không cửa, do người tự chiêu. Báo ứng thiện ác, như bóng tùy hình, phải biết Nhân quả báo ứng rất đáng sợ vậy.
Xin cảnh báo thế nhân, bất kể là nữ hay nam, đều không nên ăn mặc hở hang rồi chụp ảnh quảng cáo tự khoe lấy mình, phô diễn thân thể, quảng cáo ảnh sex, hay diễn phim gợi dục…v.v…Quý vị nếu không muốn tạo ra Nhân xấu địa ngục thì những hành vi ăn mặc, cử chỉ cần nên cao quý, đứng đắn, đoan trang, hành vi đừng cẩu thả phóng túng. Đừng chạy theo trào lưu, khoái một chút khen ngợi mà quả báo chính mình phải chịu.
Nếu như Quý vị thích ăn mặc hở hang để quyến rũ nhãn quang ưa nhìn của người khác phái, thậm chí kích động họ khởi lên dâm niệm, thì quả báo do ác nghiệp này tạo ra rất đáng sợ! Đôi khi chỉ vì một chút vô ý của quý vị, sai lầm, thiếu hiểu biết nhất thời mà chiêu hận thiên thu. Mong quý vị cẩn trọng ghi nhớ kỹ, thường cảnh giác để không tự hại mình…
Riêng hàng tu sĩ cần phải khắc ghi lời Phật dạy: “Xa lìa cảnh khiêu dâm! Mắt chẳng nhìn, tai chẳng nghe, miệng chẳng nói lời tà….
Người giữ giới bất dâm có năm công đức, quá khứ, hiện tại, vị lai Chư Phật đều tán thán. Người bất dâm, hằng trụ trong uy nghi Phật, thân tỏa hương thơm như Phật.
Các tu sĩ cần giữ mắt, tai, mũi, lưỡi tâm ý thanh tịnh…Mắt không nhìn sắc dâm, tai không nghe khúc hát gợi tình, lưỡi chẳng bàn chuyện thế tục, chẳng khen dâm sự, miệng vĩnh viễn chẳng ca ngợi dâm ái xúc lạc, chẳng nói những lời làm tăng nghiệp xấu ái vô minh. Tâm chẳng trụ cảm giác cuồng si. Ý luôn thanh tịnh, không khởi nghĩ hay nhớ đến dâm, không tự hành tà hạnh.
Học theo hạnh Phật, hằng trụ tâm Phật như vậy là trụ nơi chân như, sẽ được năm công đức, thân thường thanh tịnh như hoa sen, trinh khiết trong sạch. Thế nên, giới bất dâm rất thù thắng thanh tịnh có đầy đủ công đức, lợi ích vô thượng…Đây là nhân giải thoát, dù tán thán ngợi khen mấy cũng không sao nói hết. Dâm là phiền lụy trói buộc cực nặng, là tội trọng căn bản. Kinh Lăng Nghiêm nói: “Tâm dâm chẳng trừ, trần lao khó xuất”.
Riêng quý vị tại gia, cư sĩ nên mặc y phục đứng đắn, rộng thoáng, không nên ăn mặc hở hang thái quá. Đặc biệt khi đến chùa chiền, quý vị không nên quấy nhiễu sự trang nghiêm thanh tịnh nơi đây. Trong Phật môn luôn nhắc nhở: “Thà khuấy động ngàn sông, chẳng nên làm động tâm người tu”. Nếu cố tình khiến người trì giới khởi tâm động niệm phiền não, là quý vị đang mắc tội phá giới thanh tịnh của người, lỗi này cực lớn, mong quý vị hiểu rõ để tự bảo vệ, răn dè.
Trích Báo ứng hiện đời 2 & 6
Cư sĩ Quả Khanh – Quả Hồng
Hạnh Đoan dịch
A Di Đà Phật
Xin chia sẻ với quý liên hữu trang Thọ Khang Bảo Giám confession, trang là lời tâm sự của nhiều người về về quả báo của việc thủ dâm, tà dâm. Quý vị nào đang có ý đoạn trừ nghiệp xấu này hãy vào xem thường xuyên nhé, xem Thọ Khang Bảo giám thì 1 ý niệm tà dâm cũng khó khởi
https://www.facebook.com/thokhangbaogiam/?fref=ts
**************
SÁCH THỌ KHANG BẢO GIÁM – sách quý của Ấn Quang Sư tổ bàn về tác hại của tà dâm
https://drive.google.com/file/d/0B2SSC8Nacn7eQktMTHdPVFJ5cUU/view
KHI TÔI BIẾT ĐẾN PHÁP PHẬT
Tôi tên Trương Lập Hoa, năm nay 65 tuổi, là công nhân đã nghỉ hưu. Tôi sinh trong xã hội cũ, lớn lên trong chế độ mới. Từ lúc bắt đầu đi học đến nay, tôi toàn hấp thụ nền giáo dục vô thần, nên suốt nửa thế kỷ nhồi huân… có thể khẳng định đầu óc tôi… rặt toàn thuyết vô thần mà thôi.
Thời thanh niên, ngoài giờ học tập công tác tôi đọc khá nhiều tiểu thuyết nội dung phù phiếm, có một số sách nhắc đến nhân quả, nhưng các điều trong sách nói toàn là những chuyện xa xưa, cũ rích… từ mấy trăm năm, thậm chí cả ngàn năm trước, tuy có đạo lý nhưng không chỗ khảo chứng, nên chẳng khơi gợi được sự chú trọng của tôi về nhản quả.
Năm nay, tôi và người bạn già may mắn bước vào cõi “thuần khiết chân thật”, số là nhóm lão niên chúng tôi thường vào hoa viên dạo mát nghỉ ngơi. Có một bà họ Trương, (chúng tôi gọi là Trương cư sĩ) thường kể cho mọi người nghe các câu chuyện liên quan tới nhân quả, tôi cũng có nghe bạn đời của tôi nhắc đến vụ này, nhưng trước đó chẳng thèm lưu tâm.
Tháng ba năm nay, tôi vào hoa viên chơi, tình cờ gặp Trương cư sĩ kể chuyện cho mọi người nghe, ngẫu nhiên tôi biến thành thính chúng (vì cũng có mặt ở đó). Nghe một hồi, mới biết những chuyện thiện ác nhân quả báo ứng (rất thú vị) này đều là chuyện thực người thực ngay trong hiện đời.
Sau khi Trương cư sĩ nghe tôi kể lể bệnh khổ của mình rồi, bà liền tặng cho tôi cuốn “Báo ứng Hiện Đời”. Cuốn sách này đã phá tan cơn mê dài suốt mấy mươi năm của tôi, giúp tôi tỉnh ngộ.
Những gì Hòa thượng Diệu Pháp giảng giải, khai thị trong sách, thực là bất khả tư nghị. Các chứng bệnh của các nhân vật trong sách được Hòa thượng phá giải, nêu lên rất thực: không gì mà không do sát sinh, không gì mà không do báo ứng nhân quả, vì ham ăn ngon sướng miệng mà tạo thành nghiệp ác. Trong sách kể rằng: “Hầm thịt nấu vật thỏa cơn thèm, nào biết chúng chết không cam tâm, nhà bếp biến thành nơi thảm sát, mổ bụng, phanh thây lên núi đao” và chuyện nấu, xào, nướng, quay, hầm, rim… chính là đang hành tội loài vật bất hạnh, sớm muộn gì cũng bị báo ứng.
Tôi bị bệnh tiểu đường đã 17 năm, dẫn đến tay chân bị đơ cứng, võng mạc thị lực biến chứng, đi khám các bệnh viện lớn, bác sĩ chẩn đoán: “Mắt phải hết thấy, thị lực mắt trái chỉ còn một phần mười. Tầm nhìn cực kỳ suy”. Tôi rất sợ, bàng hoàng, khổ tâm khôn xiết.
Bởi vì một khi mắt trái không thấy nữa thì chẳng phải tôi thành kẻ mù hay sao? Hồi xưa tôi luôn cho rằng ăn thịt sẽ giúp thân khỏe mạnh, thực là quá lầm, quá sai!
Nhờ cuốn “Báo ứng Hiện Đời” mà tôi được khai thị, tôi quyết tâm: ngay đây thực hành thể nghiệm, đổi mới cuộc sống. Tôi phát thệ: từ nay vĩnh viễn không sát sinh, không ăn mặn, không ăn bất cứ thịt loài vật nào và trong lòng thường hướng về những chúng sinh đã bị mình ăn, thành tâm sám hối, niệm Phật hồi hướng phúc cho chúng…
Từ tháng ba đến tháng sáu năm nay, tính ra hơn ba tháng, kỳ tích đã xuất hiện. Tôi không tốn một xu nào đi bệnh viện nhãn khoa nhưng hiện tại (trừ mắt phải bị đục thủy tinh thể ra), thị lực mắt trái đã khôi phục bình thường như xưa (đoản văn này chính tôi đang tự viết), nếu như tháng 11 năm ngoái đến tháng 2 năm nay, chiếu theo bệnh tình phát triển suy như thế đó, thì mắt trái tôi chắc chắn phải mù. Nhưng do tôi biết khởi tâm sám hối ăn chay, tu tập… kỳ tích đã xuất hiện. Ôi! Là Phật và Hòa thượng Diệu Pháp đã ban cho tôi ánh sáng, tôi thực tri ân, cảm phục vô cùng.
Tháng 6 năm nay, qua giới thiệu, tôi may mắn được gặp tác giả Quả Khanh, và còn tận mắt gặp một số nhân vật được kể trong sách, những vai chính trong các câu chuyện như: “Thai nhi ưa nghe Kinh Địa Tạng”, “Trì giới niệm Phật được lợi ích”, ‘‘Tình cảm thiên địa”… Các vị này ngồi sát cạnh tôi, cùng nghe cư sĩ Quả Khanh giảng pháp, sao không khiến tôi tâm phục, khẩu phục kia chứ?
Bây giờ tôi đã thọ trì ngũ giới và ăn chay. Tôi và bạn đời đều đã qui y Phật môn, những năm tháng sống còn này của chúng tôi là: học Phật, niệm Phật, trở thành một đệ tử Phật thiện lành đúng nghĩa, làm những cư sĩ tại gia tu tập chân chính, đây mới thực là phúc báo của chúng tôi!
Quả Khanh phụ chú:
(Vào tháng 12, lúc gặp lại tôi cư sĩ Trương Lập Hoa đã thay đổi tốt, hoàn toàn khác hẳn, chứng bệnh tiểu đường đã lành và không còn dùng bất kỳ thuốc nào).
Trích Báo Ứng Hiện Đời – Tập 3
Đại sư Thiện Đạo trong Quán Kinh Tứ Thiếp Sớ viết:
“Lại xét văn nghĩa phần Ðịnh Thiện và ba bậc vãng sanh Thượng, Trung, Hạ trong Quán Kinh, ta thấy đều là vì bọn ngũ trược phàm phu sau khi Phật diệt độ. Chỉ do gặp duyên sai khác mà có chín phẩm sai biệt. Vì sao? Ba bậc Thượng Phẩm là phàm phu gặp duyên Ðại Thừa. Ba bậc Trung Phẩm là phàm phu gặp duyên Tiểu Thừa. Ba bậc Hạ Phẩm là phàm phu gặp ác duyên”
Ngài còn viết thêm: “Nay đối với mỗi điều đều nêu kinh văn
chứng minh rõ ràng, ngõ hầu phàm phu thiện – ác trong hiện tại cùng được hưởng chín phẩm, sanh lòng tin vô ngại, nương vào nguyện lực của Phật đều được vãng sanh”.
————-
Lão Hòa thượng Hải Hiền không ngừng nói với người khác, người có thể niệm Phật đều là người có phước đức lớn, thiện căn lớn, nhất định phải nắm bắt nhân duyên lớn và tốt này, lão thật niệm Phật, đời này thành tựu!
————–
(Lược trích từ sách Chú Giải Kinh Vô Lượng Thọ và sách Cuộc Đời Lão HT Hải Hiền)
Chữ DUYÊN quan trọng là thế. Kính chúc Quý vị Trì Giới – Niệm Phật tốt!
Nam Mô A Di Đà Phật!
Một hôm, cô giáo viết lên bảng:
9 x 1 = 7
9 x 2 = 18
9 x 3 = 27
9 x 4 = 36
9 x 5 = 45
9 x 6 = 54
9 x 7 = 63
9 x 8 = 72
9 x 9 = 81
9 x 10 = 90
Khi viết xong, cô nhìn xuống đám học trò, tất cả đều đang cười cô vì công thức đầu tiên viết sai.
Cô ôn tồn nói:
“Cô đã cố ý viết sai hàng đầu tiên, vì cô muốn các em học một điều quan trọng hơn toán học: Đó là một thực tế phũ phàng của thế giới này. Các em có thể thấy rằng tôi viết đúng 9 lần, nhưng chẳng có ai khen ngợi tôi về điều đó cả. Nhưng chỉ cần tôi viết sai một lần, tôi sẽ bị cười cợt chỉ trích. Đó là bài học của hôm nay.
Tôi muốn các em nhớ rằng thế giới có thể sẽ chẳng thèm khen ngợi hay trân trọng dù các em đã làm đúng hàng triệu lần, nhưng sẽ sẵn sàng tấn công các em ngay khi các em làm sai dù chỉ một lần. Nhưng đừng nản lòng, đừng thất vọng. HÃY MẶC KỆ NHỮNG CHỈ TRÍCH ĐÓ, VÀ TIẾP TỤC LÀM NHỮNG ĐIỀU CÁC EM CHO LÀ ĐÚNG.
Và hãy nhớ khen tặng ai đó khi họ làm đúng, điều đó rất có ý nghĩa với họ đấy!”
Nguồn: Sưu tầm.