Người Thường Trì Tụng Kinh Điển Được Thiện Thần Theo Bảo Hộ Lúc Lâm NguyVào thời nhà Đường, có một thiếu niên tên Chí Thông, người quận Thiên Thủy, tuổi còn nhỏ đã giữ trai giới, sáu thời lễ sám, hằng ngày tụng kinh Kim Cang Bát Nhã và Pháp Hoa. Năm 20 tuổi, Chí Thông bị tuyển làm vệ sĩ trong Đoàn Thọ quân ở phủ Thỉnh Đức. Kế đó, cả đoàn lại phụng sắc chỉ đi dẹp giặc phương Nam, đường từ nhà đến đó xa hơn muôn dặm. Giữa đường, Chí Thông vẫn cố gắng giữ thời khóa lễ tụng không thiếu sót.

Đến Nam Phương, đội quân của Chí Thông lâm trận bị thua, tướng sĩ đều tan rã bỏ chạy. Đoàn Thọ quân hơn trăm người phần nhiều chết và bị thương. Chí Thông đang khi sợ hãi thất lạc, bỗng thấy có năm người cỡi ngựa chạy theo sau kêu rằng:

– Chớ nên kinh hãi! Ngươi tu công đức, xung quanh có hộ vệ không ai làm hại được!

Chí Thông chạy hơn 70 dặm, đến một tòa tháp miếu, liền vào đó ẩn thân, giặc tìm không thấy đều trở về. Đang khi ấy, bỗng có hai vị tăng bước vào miếu, bảo Chí Thông rằng:

– Đàn việt (tức là Chí Thông) lễ niệm chư Phật, tụng kinh Pháp Hoa và Kim Cang, công đức không thể nghĩ bàn, nên chúng ta đến đây cứu trợ. Năm vị vừa rồi là chư thần theo hộ vệ không để cho đàn việt bị thương. Từ đây, đàn việt hãy gắng tu phước nghiệp đừng bê trễ, mọi việc đều có thiện thần ủng hộ, chớ nên lo ngại.

Nói xong, đồng bay lên hư không. Chí Thông vì suốt ngày mệt nhọc, lại không ăn uống, nên cảm thấy đói khát, thân thể rã rời. Giây lát bỗng thấy có hai đồng tử đem cơm nước, thức ăn và bánh trái đến dâng mời. Đợi khi ăn xong, hai vị lại bảo:

– Hãy cố gắng trì kinh chớ để thiếu sót.

Nói xong, cùng đồng bay đi. Chí Thông thương khóc sám tạ. Sau đó, lại tìm được Đại quan tiếp viện, liền xin gia nhập, trải qua ba trận phá tan giặc mà không bị một vết thương. Biết là nhờ công đức Pháp Hoa và Kim Cang. Lúc trở về, Chí Thông lại càng chuyên tâm trì tụng không dám biếng trễ.

Ngày 28 tháng giêng năm Trinh Quán thứ tám, Chí Thông đau nặng, đến đêm mồng 8 tháng hai thì từ trần. Sau khi tắt hơi, Thông bị dẫn đến một đại điện, đứng sau số người rất đông đảo. Trên điện, phán quan lần lượt xướng danh, Diêm Vương tùy theo nghiệp lành dữ mà phán xử. Sau rốt nghe gọi đến tên mình, Chí Thông liền bước ra. Diêm Vương hỏi sự tu phước lúc sinh thời, Chí Thông thưa:

– Tôi thường giữ trai giới, sáu thời lễ Phật, tụng kinh Pháp Hoa và Kim Cang Bát Nhã.

Diêm Vương nghe nói, chắp tay cung kính khen rằng:

– Lành thay! Công đức không thể nghĩ bàn.

Liền sai quan Chủ Ty kiểm lại sổ bộ, thấy Chí Thông hãy còn sáu năm thọ số, tụng kinh Pháp Hoa được một ngàn bộ, kinh Kim Cang vạn bộ, ngoài ra công đức lễ Phật trì giới cũng đếu có ghi trong đó. Xem xét xong, vua cho mời Chí Thông sang điện phía Tây, sai đem giường vàng ghế ngọc, trải đệm ngồi và thỉnh tụng kinh. Kế đó, lại cho dẫn đi xem cảnh địa ngục để biết việc tội phước. Dạo qua các ngục xong, Chí Thông được đưa đến một tòa thành lớn phía Tây Bắc. Nơi đây, có lưới sắt bao trùm, bốn tên quỷ tốt giữ cửa, thân hình cao lớn, đầu như La sát, tay cầm thiết xoa, miệng phun lửa dữ. Lại có hai con chó đồng thật to, miệng khạc ra nước đồng sôi chảy tràn lan vào trong ngục, tội nhân đau khổ đủ các không thể kể xiết. Thấy cảnh tượng ấy, Chí Thông kinh hãi, liền được sứ giả đưa trở về. Diêm Vương bảo:

– Nay ông đã thấy việc tội phước báo ứng, lúc hoàn sinh, xin cố gắng siêng năng tu tập. Nếu biếng trễ, ngày kia sẽ sa vào ác đạo không ai cứu vớt. Như tinh cần tu tập, tất sẽ được sinh về cõi Phật!

Sau khi sống lại Chí Thông thuật đủ mọi việc, từ đó hết sức tinh tấn. Qua sáu năm, ông biết trước ngày giờ, được sinh về Tịnh độ. Ngày vãng sinh, nhạc trời dìu dắt, hương lạ đầy nhà.

Trích từ facebook: Câu Chuyện Nhân Quả

 

Cố lão hòa thượng Tịnh Không
Cố lão hòa thượng Tịnh Không đã dạy rằng:
Chúng ta nói thiên long quỷ thần hộ pháp đến để hộ cho pháp của bạn, họ dựa vào cái gì để hộ pháp của bạn? [Là vì] thấy bạn có phước, có đức, nếu bạn chẳng có phước đức, không tu phước đức, mỗi ngày khấu đầu chắp tay, người ta chẳng đếm xỉa đến bạn thì dựa vào gì để hộ pháp cho bạn? Nếu bạn chịu tu bố thí, người ta khâm phục bạn, tán thán bạn; bạn chịu trì giới, người ta tôn kính bạn. Cho nên chúng ta yêu cầu chư Phật hộ niệm, long thiên ủng hộ, chẳng phải mỗi ngày khấu đầu, mỗi ngày cầu họ, cấu kết với họ, nịnh hót họ, không thể được! Chỉ cần mình hết lòng y theo lời Phật dạy mà làm, chẳng cần phải cầu Ngài, chẳng cần để ý, tự nhiên sẽ được hộ trì. Tại sao vậy? Ngài tôn kính bạn, bạn nổi bật trong đại chúng, người ta tạo nghiệp, bạn tu phước, là đạo lý như vậy, chúng ta phải hiểu rõ.