Cổ nhân thường nói: “Lưới trời lồng lộng, tuy thưa mà khó lọt”, dù là câu nói bông lơn hay lời ác khẩu, cuối cùng cũng đều có báo ứng tương xứng. Những lời ái ngữ có thể xoa dịu nỗi đau trong lòng, làm vơi đi tâm trạng buồn bã của mọi người. Và nếu khuyến tấn đúng thời điểm, đúng lúc có thể làm thay đổi suy nghĩ tiêu cực của đối phương. Từ đó, dần dần sẽ làm thay đổi những hành vi và những việc làm bất thiện.
Ngược lại lời nói cũng có thể đưa con người vào vực thẳm của tội lỗi, có thể khiến người ta phải ăn năn hối hận cả cuộc đời. Trong đó lời nói ác ngữ, ác khẩu là một trong những nguyên nhân đưa đến hậu quả như thế. Ác khẩu, ác ngữ là những lời nói thâm độc, thô bạo, mắng nhiếc, chửi rủa, là những lời lẽ thiếu văn minh, đạo đức trong giao tiếp. Những lời nói cay độc gây tổn thương tới người đối diện cũng vô tình gây họa cho chính bản thân mình, điều này không phải ai cũng biết.
Trước đây ở thành phố Shravasti có một người giàu có rất tôn thờ Phật tên là Shizhi. Một hôm, ông ta chuẩn bị thật nhiều món ăn ngon, thành kính cúng bái Phật Đà và các tăng nhân. Sau khi nhận lễ, Phật Đà dẫn dắt chúng tăng quay trở về tịnh xá.
Đi được nửa đường, khi Phật và chúng tăng dừng chân nghỉ ngơi dưới một tán cây to ven hồ, bỗng một con khỉ từ trên cây nhảy xuống, xin mượn chiếc bát trong tay Phật. Sau khi đón nhận chiếc bát từ Phật rồi nhanh chóng rời đi, chỉ một chốc đã thấy nó quay lại. Nó cung kính dâng chiếc bát chứa đầy mật ong lên cho Phật.
Phật nhận bát mật ong, chia đều cho các tăng nhân để khỉ có thể nhận được càng nhiều phúc báo hơn. Khỉ ta thấy vậy, thích thú nhảy múa xung quanh. Một thời gian sau, khỉ chết được chuyển kiếp thành người, sinh ra trong gia đình Shizhi. Khi đứa trẻ này được sinh ra, mọi bát đĩa nồi niêu trong nhà đều đựng đầy mật ong. Vợ Shizhi lấy làm lạ, bèn đặt tên cho đứa trẻ là Mật Thăng.
Thời gian thấm thoắt trôi đi, chẳng mấy chốc Mật Thăng đã trưởng thành. Anh chán ghét hồng trần thế tục nên xin cha mẹ cho phép anh xuất gia. Cha mẹ anh đều rất vui mừng và đồng ý với quyết định của anh.
Sau khi được cha mẹ cho phép, Mật Thăng đã đến tịnh xá quy y cửa Phật. Do thiện duyên từ kiếp trước, anh rất nhanh đã tu thành chính quả.
Một lần, trên đường ra ngoài đi hoá duyên cùng các hoà thượng khác, mọi người khi đó đều cảm thấy khát khô cổ họng, ai cũng muốn có một cốc đồ uống. Lúc này hoà thượng Mật Thăng liền tung chiếc bát không của mình lên trời, khi hai tay giơ ra đón lại, chiếc bát đã chứa đầy nước mật tươi ngon, Mật Thăng liền đưa cho các hoà thượng khác để giải khát.
Khi trở về tịnh xá, một hoà thượng đã nói với Phật: “Trước kia Mật Thăng đã tu được phúc gì? Tại sao mọi lúc mọi chỗ đều có thể dễ dàng cầu xin được mật ong?”
Đức Phật đáp: “Các ngươi có nhớ cách đây rất lâu, có một con khỉ đã mượn chiếc bát đi lấy đầy mật để dâng lên Phật và chúng tăng hay không? Vì thiện tâm đó, nên khi chết nó đã được chuyển kiếp làm người, và vì người đó thành tâm, tiến cúng nước mật, nên bây giờ bất cứ lúc nào cũng có thể có được mật”.
Nghe Phật nói xong, chúng tăng lại hỏi: “Thưa Đức Phật, vậy kiếp trước của Mật Thăng vì lí do gì lại bị đày làm khỉ ạ?”
Lúc này có rất nhiều đệ tử đều vây quanh, đức Phật nhìn một lượt các hòa thượng, chậm rãi nói: “Mật Thăng bị đày thành kiếp khỉ, là việc của 500 năm trước, đó là khi Phật Ca Diếp Như Lai còn tại thế. Khi đó có một vị hòa thượng trẻ tuổi, tình cờ trông thấy một hòa thượng khác nhảy qua một con suối nhỏ, liền cười nói trông bộ dạng hòa thượng kia cứ như con khỉ, do đó đã phạm vào tội ác khẩu và bị đày làm kiếp khỉ.
Sau đó hòa thượng đó đã nhận ra tội lỗi của mình, đã sám hối với vị hòa thượng kia để không bị đày xuống địa ngục chịu tội. Cũng vì cái kết duyên đó, con khỉ mới có thể gặp được Phật, kiếp này mới nhanh chóng thành chính quả như vậy”.
Tuệ Tâm
CHUYỆN LY KỲ VỀ CHÚ CHÓ NGHE KINH Ở HẢI PHÒNG
Khi sắp bị giết thịt con vật nó vẫn hiểu được điều gì sắp xảy ra. Cho nên, ai muốn sát sanh thì phải đọc bài viết này nhé!
Tôi tên Thoại, nick facebook là Thoai Vu Duy Thoai, đây là một câu chuyện rất lạ lùng mà tôi chứng kiến tận mắt.
Hôm đó , tôi sang nhà ông chú ( chú tên Vũ Duy Tư, hiện ở xóm 3 thôn Vân Đoài, Nam Hưng, Tiên Lãng, Hả̀i Phòng ). Ông có nuôi một con chó đã hơn chục năm, nó già và cũng đã rụng mấy cái răng rồi.
Bình thường thấy tôi là nó sủa ầm ̉ĩ, hôm nay thì lại ngồi im nhìn tôi, mặt nó rất buồn.
Tôi ngồi xuống xoa đầu và nói với nó:
– Kiếp trước mày là người thân của ṭao hả ? Chắc do vô minh không biết Phật Pháp nên mày phải chịu cảnh súc sinh thế này…
Nói đến đây nó nằm hẳn xuống đất, mình nói tiếp :
– Một người mù chữ thì khổ một kiếp, nhưng một người mù Phật Pháp thì khổ vô lượng kiếp, mày phải nghe tao niệm Phật và niệm theo nha.
Rồi tôi niệm Phật với nó một lúc, sau đó tôi vào nhà hỏi chú Tư về chuyện con chó . Chú bảo 3 ngày nữa sẽ thịt nó để liên hoan, tôi nói sơ qua với chú về nhân quả tội phước, ̀́nhưng chú không chịu tin.
Trời xui đất khiến thế nào, đêm đấy chú ấy mơ một giấc mơ kì lạ về con chó chú nuôi bao năm nay, trong giấc mơ, chú chó kiếp trước chính là cụ tam đại ( tức ông nội) của chú, do kiếp đó giêt một người phụ nữ mang thai nên giờ đọa làm chó.
Hôm sau chú sang gặp tôi, kể cho tôi nghe, và kêu tôi cùng với chú đọc kinh cầu vãng sanh cho chú chó ( nay biết thêm đó là cụ Tam Đại đầu thai) Thế là hai chú cháu thành tâm tụng kinh, còn chú chó thì nằm im nghe. Cứ thế chúng tôi tụng khoảng 7 ngày, lạ là trong 2 ngày cuối, chú chó không ăn uống gì cả, chỉ nằm nghe kinh thôi.
Đến buổi cuối cùng, tôi tụng kinh Địa Tạng̣̣ được khỏang một tiếng, chú chó nằm im nghe va nhẹ nhàng ra đi lúc nào mà tôi chẳng hay biết. Một lát tôi sờ vào thì ́mới hay chú chó đã mãn kiếp rồi.
Cầu cho chú được thác sinh nơi cõi lành, đời đời kiếp kiếp sau luôn hộ trì Tam Bảo, sớm thoát khỏi luân hồi đau khổ này.
Thoai Vu Duy Thoa