Hai ngày trước có năm vị cư sĩ đến từ Đông Thiên Mục Sơn, Hàng Châu. Dẫn đầu trong số này là cư sĩ Tề. Bà nói với tôi, trải qua việc hồi phục đạo tràng Thiên Mục Sơn rất không dễ dàng. Đạo tràng này đã bị hoang phế bốn – năm mươi năm, không có người ở, điện đường đều sụp đỗ. Bà phát tâm hồi phục nó lại. Trong bốn năm qua, trên núi có cảm ứng không thể nghĩ bàn.
Bà cũng là người không tiếc sinh mạng, cho nên cảm động chư Phật Bồ Tát, long thiên hộ pháp đến giúp đỡ bà. Bà chân thật là tay trắng làm nên, một phân tiền cũng không có. Tuy chỉ trong thời gian bốn năm ngắn ngủi, nhưng bà làm cho đạo tràng được hồi phục trở lại. Nếu không phải chư Phật Bồ Tát hộ trì thì quyết định không làm được. Bà có một báo cáo rất tường tận, chúng ta đem nó làm thành đĩa ghi hình, khi nào tôi tìm một cơ hội đem băng ghi hình này chiếu cho các vị xem. Sau khi xem rồi, các vị sẽ thấy gần giống như là thần thoại vậy. Đạo tràng này là ở vào thời đại Lương Võ Đế, do Bảo Chí Công khai sơn kiến lập. Mọi người đều biết, Bảo Chí Công là Quán Thế Âm Bồ Tát hóa thân đến, cho nên đạo tràng này được gọi là đạo tràng Quán Âm Bồ Tát, nhiều đời đã cho ra không ít tổ sư cao tăng đại đức. Nghe nói, hiện tại ở trên núi này có Phật Bồ Tát, có La Hán, có quỷ thần, cũng có súc sanh đang ở trên núi này tu hành. Bà có duyên với núi này nên đến hộ trì. Đạo tràng này đã hơn 40 năm không có người ở, điện đường đều ngã đổ, đều thành hoang phế. Bà nói, sau khi bà lên núi, xem thấy cảnh tưởng như vậy nên khóc một trận thật lớn, phát tâm dù có phải liều mạng cũng phải đem đạo tràng xây dựng lại. Xây đạo tràng thì phải có tiền, thế nhưng cũng không tệ, có một số người bỏ ra một ít tiền, mặc dù không nhiều, có bao nhiêu thì xây bấy nhiêu, từ từ mà xây. Khi bà cần cây, người quản lý khu vực sơn lâm đó không chịu cho bà, một cây cũng không chịu cho bà. Bà không có cách nào, đành phải quay về, đến trước mặt Bồ Tát Quán Âm, Bồ Tát Vi Đà mà khóc, một gốc cây con cũng không thể tìm được, hiện tại đạo tràng này bà phải làm sao? Bà nói, buổi tối hôm đó mưa to gió lớn, nghe bên ngoài âm thanh rất to, rất vang, cả đêm không ngớt. Đến sáng sớm ngày hôm sau, khi vừa mở cửa, bà thấy có rất nhiều cây to, không biết từ nơi nào thổi đến, nằm ở trước cửa của bà. Những cây cối bên cạnh phòng ở không hề bị tổn hại một cây nào. Cây to ở các nơi khác bạt ngay đến gốc, thổi đến nơi đó tặng cho bà. Bà đem số cây cối này hồi phục, dựng lại những đại điện đó. Bà còn lợi hại hơn Tế Công! Đây đều là thật, không phải giả. Cho nên, tôi hoan nghênh các vị đồng tu đến Thiên Mục Sơn để tham học. Băng ghi hình này, tôi phải tìm thời gian để chiếu cho các vị xem. Việc này không thể nghĩ bàn.
Bà là một cư sĩ, hồi phục đạo tràng luôn hy vọng có người xuất gia thường trụ ở trên núi tu hành dụng công. Đây là tâm nguyện của bà. Cho nên gặp được pháp sư, chỉ cần là người xuất gia, bà chân thành cung kính cúng dường, cho dù trên qui củ có một số không đúng pháp, nhưng tâm của bà là chân thành. Việc này rất khó được. Tâm chân thành cúng dường đã cảm động quỷ thần, đó đích thực là chư Phật hộ niệm, long thiên thiện thần bảo hộ, trong đó còn có quỷ thần. Tôi nghe được câu chuyện của bà, trong đó có một đoạn nói quỷ thần nhập vào thân một người. Quỷ thần này cũng không tệ, những người tu hành trên núi đó họ không nhập. Quỷ thần nhập vào thân người nào thì thể lực của người đó tiêu hao rất lớn, người thể lực yếu thì không chịu nổi, cho nên họ tìm một người thanh niên khỏe mạnh, nhập vào thân của người ấy (người này cư sĩ Tề cũng quen biết). Ngày hôm đó nhìn thấy sắc mặt của anh ta trắng bệch, rất là khó coi. Anh ta vừa bước vào cửa thì đuổi người ở trong nhà đi ra hết, đóng cửa lại và nói: “Ta có lời muốn nói cho một mình cô”. Bà hỏi: “Hôm nay anh làm sao vậy?”. Anh ta nói với bà về nhân duyên của Thiên Mục Sơn: “Tôi mới vừa từ trong địa ngục ra đây. Vốn dĩ khi cô lên núi, tôi không đồng ý cô đến, nhưng kết quả xem thấy tâm của cô rất chân thành. Cô không vì chính mình mà cô vì Phật pháp, vì chúng sanh, cho nên chúng tôi hộ pháp cho cô, hộ trì cô. Những người xuất gia trên núi, cô không nên quá cung kính đối với họ, vì những người đó đều không có đạo tâm. Tôi chỉ hận không thể đuổi họ đi”. Quả nhiên những người xuất gia đó, từng người từng người bị họ đuổi đi hết. Chân thật là ngẩn đầu ba thước có thần minh! Đạo tràng của bạn phải là đạo tràng chân thật tu hành, nếu bạn không chân thật tu hành vậy thì bạn có thể ở được không? Tu Thiền, tu Mật mà lên trên núi đó ở, nhiều nhất là hai, ba tháng thì phải dọn đi; ít thì chỉ ở ba, bốn ngày thì phải xuống núi. Ngồi thiền ở nơi đó, quỷ thần đẩy họ rơi khỏi chỗ ngồi, té cả thân bị trầy xước. Nửa đêm, hai giờ, ba giờ, hoàn cảnh tịch mịch, quỷ thần xuất hiện, mỗi tối đều xuất hiện, họ đành phải cuốn bồ đoàn mau xuống núi. Đây đều là người xuất gia.
“Ư nhất thiết pháp, bất sanh phỉ báng”, cư sĩ Tề làm đến được rồi, đáng được chúng ta học tập. Bà chân thật không có tâm phân biệt, chân thật cung kính. Bởi vì ở trên núi quá khổ, sau khi đạo tràng xây xong, bà hy vọng có người xuất gia đến ở, cho dù bạn tham Thiền cũng tốt, tu Mật cũng tốt, tu pháp nào cũng tốt, chỉ cần mặc trên mình pháp phục xuất gia thì bà liền đối đãi với bạn như là Phật Bồ Tát. Bà không có phân biệt, luôn hy vọng có người xuất gia đến ở. Bà rất là cung kính đối với người xuất gia, chăm sóc chân thật hết mức chu đáo. Người xuất gia ở nơi đó hưởng phước, thế nhưng nếu không niệm Phật, mà tham Thiền hay đọc chú, kết quả đều bị những thần hộ pháp này đuổi xuống núi. Làm cách nào để đuổi? Bà nói, pháp sư buổi tối đi ngủ, khi sáng sớm thức dậy, không biết làm thế nào bị người khiêng để ở bên ngoài hồ nước; hoặc là khi đang ngồi Thiền, bỗng nhiên dường như bị người xô ngã, ngã đến mặt xanh, chỗ này bị xước, chỗ kia bầm tím, đau một vùng, cho nên đều biết thần hộ pháp đuổi họ xuống núi. Họ nói với cư sĩ Tề, tôi không thể ở đây, ngày mai tôi xin phép ra đi. Hiện tại biết được rồi, không phải là người chân thật niệm Phật, không luận tu học một pháp môn nào, nơi đó đều không thể ở, đều sẽ bị những quỷ thần này đuổi xuống núi, cho nên khẳng định ở nơi đó là đạo tràng niệm Phật.
Bà nói, người lên trên đó niệm Phật, có không ít lão bà, lão ông ở trên núi niệm Phật, mỗi mỗi đều bình an, vô sự, đều ở được rất tốt. Đạo tràng này rất khó được, thần hộ pháp ở nơi đó đốc thúc, bạn có thật làm hay không? Bạn thật làm thì họ ủng hộ bạn, họ chân thật tán thán ủng hộ; bạn không thật làm thì đuổi bạn xuống núi. Cho nên, tôi nói với các đồng tu chúng ta, cư sĩ Tề đến bên đây là do Phật Bồ Tát phái bà đến để làm kiến chứng cho chúng ta, nhắc nhở chúng ta, khích lệ chúng ta. Hy vọng đồng tu xuất gia chúng ta, tương lai đều đến núi đó của bà ở một thời gian xem thử có bị thần hộ pháp đuổi xuống núi hay không, đến nơi đó để khảo thí, khảo nghiệm thử xem. Cho nên, thiện căn nhất định phải bồi dưỡng.
Trích PHẬT THUYẾT ĐẠI THỪA VÔ LƯỢNG THỌ TRANG NGHIÊM THANH TỊNH BÌNH ĐẲNG GIÁC KINH giảng giải
Người giảng: Lão pháp sư Tịnh Không
Con nghe nói:PHÁP cũng như chiếc thuyền.muốn sang bờ bên kia phải khéo dùng thuyền đấy tới bờ rồi bỏ thuyền mới đạt đạo chớ luyến tiếc làm chi .xin thầy chỉ dạy câu này cho chúng con được biết
A Di Đà Phật
PHÁP thì có nhiều lắm.Thân mạng xác thịt của bạn cũng là 1 Pháp.Bạn phải khéo léo sử dụng cái thân này,bảo trọng thân thể để mà có sức khỏe niệm Phật.Lúc sống phải mượn thân này mà niệm Phật.Đến lúc lâm chung,Phật hiện đến thì phải buông bỏ cái thân này,không được luyến tiếc thân.Làm sao bạn có thể mang cái thân xác thịt nặng nề này sang Cực Lạc,người Cực Lạc đều là vi diệu sắc thân.Ví như có người chèo thuyền vượt biển,phía sau có cơn bão đuổi theo.Anh ta chèo đến bờ rồi,thì phải bỏ thuyền mà chạy ngay vào bờ.Cứ chần chừ,lại còn muốn kéo cả cái thuyền ngàn cân lên bờ theo mình nữa,kết quả là cơn bão ập đến thuyền thì tan nát,người thì bỏ mạng.Tu hành cũng vậy,phải biết lúc cần dùng cái gì thì dùng khéo léo,đến lúc cần buông bỏ thì nhất định phải buông bỏ.
Tại sao phải buông,vì thân xác thịt nó không phải là mình,nó chỉ là 1 công cụ,phương tiện thôi,giống như cái áo rách đến lúc cũ rồi thì phải bỏ nó đi.
-Nghe kinh cũng vậy.Lúc đầu đọc kinh thì khởi nghi hoặc,thì phải nghe giảng kinh nhiều,nghe nhiều thì hết nghi.Hết nghi thì phải buông nghe giảng kinh xuống để mà tụng kinh.Tụng kinh mãi rồi thì sanh tin trọn tâm triệt để.Sanh tin rồi thì buông tụng kinh xuống để niệm A Di Đà Phật.Thế niệm A Di Đà Phật mãi thì có buông A Di Đà Phật xuống không.Không buông xuống được,vì A Di Đà Phật chính là tự tánh của chính mình,nói buông là buông những thứ chẳng phải là mình,chứ tự tánh của mình làm sao mà buông được.Những thứ trên chỉ là phương tiện để ta tìm trở về với tự tánh A Di Đà Phật.
A Di Đà Phật
Bài PHÁP hay quá.con cảm ơn thầy.
A di đà phật.
“Tâm chân thành”.Con thấy tâm mình không chân thành ý,nghĩ lại con thấy m thật không đúng là Phật tử,niệm Phật xong rồi hồi hướng con thấy rất xấu hổ vì m không niệm chân thành mà lại đi hồi hướng công đức tu hành của mình ý.?
Con vẫn chưa hiểu rõ lắm hai chữ”Chân Thành” ý,?,cô chú giải thích cho con với.
Con xin cảm ơn.?
A Di Đà Phật.
CL: “Con thấy tâm mình không chân thành ý,nghĩ lại con thấy m thật không đúng là Phật tử,niệm Phật xong rồi hồi hướng con thấy rất xấu hổ vì m không niệm chân thành mà lại đi hồi hướng công đức tu hành của mình ý.”
HT: Tại sao bạn lại nói “không niệm chân thành” như vậy?
A di đà phật.
Vì lúc niệm vọng tưởng nổi lên, con không niệm tha thiết được, con cảm giác nó hời hợt không sâu đậm.?
Tối hôm qua con có xem 2 vị,m ột vị là sư cô, một vị là cư sĩ niệm Phật khỏi được bệnh ung thư ở đại tràng nơi Tịnh Thất Quan Âm của thầy Thích Giác Nhàn, mà con cũng bị đại tràng hơn nửa năm rồi, Phật sẽ giúp con khỏi nhưng con tu tập còn kém nên….tâm con nó không chân thành, nó không tha thiết, chính vì vậy con không tin vào bản thân mình chú ạ.
Đường Về Cõi Tịnh: A Di Đà Phật! Mong bạn hoan hỉ bỏ dấu và gõ tiếng Việt đủ dấu, đặc biệt là không viết tắt để mọi người hiểu được điều bạn muốn chia sẻ. Mong bạn tinh tấn.
A Di Đà Phật
Niệm Phật đạt nhất tâm bất loạn thì không phải là phàm phu nữa. Chúng ta là phàm phu nên niệm Phật có vọng tưởng, nhưng xem vọng tưởng là giả, ý nguyện niệm Phật là thật thì chẳng còn băn khoăn lo sợ “không chân thành nữa”.
Thầy Thích Giác Nhàn trụ trì Tịnh Thất Quan Âm, chuyên tu Tịnh độ, nên người tu Tịnh độ niệm Phật hồi hướng vãng sanh, vì nguyện thiết vãng sanh nếu chưa được về thì nhờ sự gia trì của Phật mà tự nhiên khỏi bệnh. Nếu lo niệm Phật để cầu hết bệnh thì mất phần vãng sanh vậy.
Nam mô A Di Đà Phật.
A Di Đà Phật.
Bạn thử liên lạc Thầy Trí Huệ để được điều trị bệnh ung thư bằng đông y phối họp với phương pháp niệm Phật xem ra sao. Tất cả tuỳ duyên mà niệm Phật, quan trọng đừng bị chi phối lo sợ tuy biết rằng đang mang cái bệnh. Cứ bình tĩnh tham khảo nơi các Thầy giỏi về y học tìm cách điều trị trước chứ đừng gây áp lực qua sự tu trì cầu để hết bệnh sẽ không tốt. Niệm Phật cũng không chánh tín mà điều trị bệnh cũng không xong.
Ấn Quang Đại Sư có chỉ dạy trong Lá Thư Tịnh Độ chúng ta nên kèm niệm thêm danh hiệu Quán Thế Âm Bồ Tát cộng với niệm Phật A Di Đà trong mỗi nghi thức thời khoá. Ngài là hoá thân của Đại Thế Chí Bồ Tát, chắc chắn đã nhập định tam muội quán xét nghiệp chướng đa phần số lớn căn cơ chúng sanh trong thời mạt pháp mà khai thị như vậy không phải không có lợi ích cho nên đừng coi nhẹ mà không nghe theo thực hành.
Chúc bạn lòng tin kiên cố yên tâm niệm Phật, mười phương Tam Bảo gia bị nghiệp chướng tiêu trừ, trong tâm an lạc tự tại.
http://chuaphaptang.com/vn/home
http://www.tinhdo.net/sachdao/160-lathutinhdo.html?start=6
Nam Mô A Di Đà Phật.
Thầy trì huệ có số liên lạc không ạ? Con có người bị ung thư vòng họng không biết có duyên được biết thầy hay không?
A di đà phật.
?Bạn Mỹ Diệp giảng giải vậy mình hiểu rồi.Cám ơn bạn nhiều nhé.
Chú Huệ Tịnh nói vậy con giật mình?,con chưa bị ung thư nhưng chắc chắn con phải sống suốt với căn bệnh khó chữa này.Nghiệp con nặng,con 20 tuổi mà đã bị bệnh này.?,con có ăn chay được một tháng r nhưng con thấy k ổn lắm vì con bị đại tràng phải kiêng ăn nhiều thứ,k ăn thịt nữa nên nhìn con gầy.
À,chú Huệ Tịnh có nói rằng liên lạc với Thầy Trí Huệ và…con cũng mong có cơ hội được gặp Thầy Thích Giác Nhàn nhưng con ở miền Bắc nên việc gặp gỡ là xa vời lắm.?,chú có thể cho con biết là con có thể liên lạc bằng cách nào được ạ?
Bạn Cố Lên! thân mến,
Mình có đọc một tài liệu nói rằng đậu đen có tính năng chữa trị bệnh ung thư đại tràng; dù bạn không mắc bệnh, nhưng mình nghĩ là đậu đen cũng rất tốt trong trường hợp của bạn đó! Bạn nên tuyệt đối tránh sữa bò, nếu thích uống sữa thì nên dùng sữa đậu nành; hai loại sữa này về mặt dinh dưỡng cũng tương đương nhâu thôi, nhưng về mặt trị liệu thì có sự khác biệt lớn.
Nam Mô A Di Đà Phật!
A Di Đà Phật. Gửi bạn Nguyên & CL,
Thầy Trí Huệ:
Email: [email protected] & [email protected]
Chùa Pháp Tạng
Địa chỉ: C3/8 Lê Đình Chi, Ấp 3, Xã Lê Minh Xuân, Bình Chánh, Tp.HCM
Tel 1: (08) 3877 3877 Fax: 0838778989
Tel 2: 0912120412 – 093.936.7789 – 0967.567.789
Tel 3: 0912.797.798 – 0933.535.169 (Quản lí web)
( Liên hệ đĩa gốc)
Trang web: http://chuaphaptang.com/vn/home
Thầy Trí Huệ vừa giỏi kinh nghiệm về đông y lại vừa giảng sư có đức hạnh, nếu có cơ hội được gặp thưa hỏi Thầy về các căn bệnh khó chữa chắc sẽ được điều trị bệnh thôi.
CL: “con có ăn chay được một tháng r nhưng con thấy k ổn lắm vì con bị đại tràng phải kiêng ăn nhiều thứ,k ăn thịt nữa nên nhìn con gầy.”
Bạn nên uống sữa đủ chất “nutrition” trợ thêm nếu phải kiêng ăn nhiều thứ. Vấn đề ăn uống Thầy Trí Huệ (tay đông y) rất kinh nghiệm rành lắm.
Nam Mô A Di Đà Phật.
A di đà phật.
?.Con cảm ơn chú!
Theo con nghĩ chỉ cần niệm Phật chân thành chí kính,chân thành tới đâu không cần biết chỉ cần chân thành 1 phần thì sẽ được Phật cảm ứng 1 phần cho đến chân thành 10 phần thì sẽ cảm ứng được chư long thần hộ pháp gia trì cho người niệm đến 10 phần,chỉ cần không nghĩ một tí gì đến bệnh chỉ lo niệm Phật tha thiết nguyện vãng sanh Tây phương cực lạc,thì không cần mời thầy thuốc,dùng thuốc tây,đông y,thảo dược…thì bệnh tự nhiên khỏi không cần chữa trị,chính vì lòng chân thành niệm Phật đã cảm ứng,linh ứng được sự gia trì của Phật,bồ tát
Con có một số thắc mắc về pháp môn niệm Phật,tối hôm trước cách đây 3 ngày con niệm Phật lúc 12 giờ khuya bỗng nhiên thấy có một số hiện tượng lạ như người con bỗng lạnh run lên,có một số tiếng động hay âm thanh lạ,mặc dù con không bị bệnh sức khỏe vẫn tốt,con cảm giác lúc đó giống như có cái gì đó lạ,hay một lực gì đó lạ đang diễn ra xung quanh,còn có một số sự việc lạ khác.Không biết có phải là hiện tượng nguy hiểm hay không mong mọi người giải thích hiện tượng niệm Phật kỳ lạ này cho con.Xin cảm ơn
A Di Đà Phật.
Lá Thư Tịnh Độ – Ấn Quang Đại Sư
42/ Thơ Đáp Cư Sĩ Phật Điển
Tiếp được thơ, biết cư sĩ tụng niệm tinh cần, lòng tôi rất vui đẹp!
Những bóng đen theo cư sĩ nói, chẳng phải là bóng chư Phật, Bồ tát, cũng chẳng phải hình ảnh kẻ oan gia đối đầu. Vì nếu Phật, Bồ tát hiện thân, tất phải tỏ rõ có thể trông thấy mặt mày; còn nếu là kẻ oan gia thì nó sẽ hiện ra tướng ghê gớm đáng sợ. Mấy bóng ấy có lẽ là những cô hồn hữu duyên từ kiếp trước, muốn nhờ sức tụng kinh niệm Phật của cư sĩ để siêu sanh về cõi an lành. Vậy sau thời khóa tụng hồi hướng, cư sĩ nên cầu nguyện luôn cho các vong ấy được tiêu trừ ác nghiệp, thêm lớn căn lành, nhờ sức từ của Phật vãng sanh về Tây phương. Như thế, các vong kia sẽ được lợi ích, không luống uổng một phen khổ sở mong cầu.
Người tu hành tâm phải có chủ tể, khi thấy cảnh giới xấu không nên sợ hãi, thấy cảnh giới tốt cũng không nên vui mừng. Được như thế thì các cảnh giới trải qua đều là những thắng duyên trợ đạo. Nếu tâm không chủ định thì các cảnh đều là chướng duyên. Lại, người tu hành phải lấy sự cung kính chí thành làm gốc, lấy từ bi khiêm tốn làm lòng. Như thế thì dù tâm hạnh chưa được hoàn toàn cùng Phật hợp nhau, cũng không đến nỗi trái với tâm hạnh của Phật, có thể gọi là người chơn tu, là đệ tử Phật.
Nam Mô A Di Đà Phật.
Nam Mô A Di Đà Phật , trước kia Mình cũng thường có cảm thấy những Hiện Tượng lạ cũng thấy hơi sợ , nhưng nhờ Mình tham khỏa qua nhiều Vị Trưởng Lảo cũng điều nói giống nhưHuynh Huệ Tịnh, từ đó Mình không còn sợ nữa A Di Đà Phật cứ Thanh Tịnh Niệm Phật A Di Đà Phật A Di Đà Phật A Di Đà Phật , giống như đang Niệm trong Đạo Tràng Niệm Phật vậy Nam Mô A Di ĐàPhật
ĐÔI MẮT ÂM DƯƠNG
(Trích Báo ứng hiện đời 6, Hạnh Đoan sưu tầm và biên dịch)
Bà tôi kể hồi nhỏ, những lúc nông nhàn thì bà se nhang (làm nghề phụ). Bà không hề tẩm hóa chất nào vào nhang, để tỏ lòng tôn kính, vì đây là vật phẩm dành để cúng dường.
Có lẽ nhờ làm nhang bằng tấm lòng thành thuần khiết, vào năm hơn 30 tuổi bà bị bệnh nặng thì được Bồ tát cứu (trên đường phố bà gặp một bà già tu Phật giúp chữa cho lành bệnh).
Bà già này đã sắc thuốc trị cho bà tôi, sau khi uống thuốc xong, bà tôi lành bệnh, nhưng kể từ đó linh nhãn cũng khai mở, bất kể ban ngày hay ban đêm, bà đều có thề nhìn thấy một cõi không gian khác mà mắt phàm chúng ta không thể thấy.
Trước đây tôi hoàn toàn không tin vào mấy cái thuyết thiên nhãn hay mắt âm dương chi (do bà thì luôn nhìn thấy những loài mà tôi không nhìn thấy), nên tôi luôn bảo là: Bà mắc bệnh thần kinh! Và cho bà là cổ hủ, phong kiến, mê tín…
Sau này, kể từ khi tôi có duyên may được nghe Phật pháp rồi phát tâm nhập đạo, thì mới hiểu và biết tri ân những gì mà đôi mắt âm dương của bà nhìn thấy, bởi việc này đã giúp tăng thêm tín tâm cho tôi rất nhiều.
Tôi xin kể ra nguyên nhân khiến mình tu theo Phật.
Vào khoảng mấy năm trước, tôi đang đi trên đường thì gặp người bán lươn, nhìn cảnh họ róc xương lột da lươn, tôi thấy bất nhẫn quá…nên quyết định mua hết số lươn (còn sống trong chậu) đem đến ao nước trong công việc lân cận để phóng sinh.
Từ nhỏ tôi vốn sợ rắn, nên những loài có hình dạng giống chúng tôi đều sợ. Vì vậy mà số lươn nằm trong bao tôi không dám bắt, đành phải rũ em gái cùng tôi đem tới công viên, nhờ nó bắt thả xuống ao giùm. Do tôi sợ quá nên chỉ đứng xa xa phía sau mà nhìn thôi. Kết quả: Khi lươn thả xuống nước xong, nhiều con còn bơi lại gần đến chỗ tôi, trông chúng mạnh khỏe, và hơn phân nửa đều ló đầu lên mặt nước, bu lại chỗ tôi, không ngừng gật đầu, cúc cung cảm tạ…Tôi nhận rõ ý chúng là như thế, ngộ cái là, chúng không hề xúm lại em gái tôi (dù em tôi ở rất gần chúng), mà lại bơi đến vây quanh chỗ tôi và không ngừng cúi chào, lâu thật lâu chúng mới chịu bỏ đi…
Chứng kiến cảnh tượng kỳ lạ này, ngay giây phút đó tôi hết sức bất ngờ và cảm động, cảm động đến lệ tuôn đầy mặt và tôi hiểu thế nào là: Chúng sinh bình đẳng, vật và người vốn có linh tính giống nhau!
Trước đây tôi vốn là kẻ mê ăn mặn, luôn phản đối ăn chay. Hễ đến bữa ăn mà không có thịt cá thì tôi nhất quyết không chịu cầm đũa. Nhưng sau khi phóng sinh lươn xong, quay về nhà rồi, tâm tôi đã thay đổi, tôi không còn hứng thú với việc ăn mặn nữa, tôi bắt đầu nghiên cứu Kinh Phật để hiểu thêm nhiều hơn về những điều kỳ diệu trong cuộc sống và âm thầm cảm ơn những con lươn kia đã dìu tôi bước vào Phật môn.
Mới đầu, tôi xem kinh Địa Tạng, rồi từ đó mỗi tháng vào mười ngày trai (mồng 1, 15, 18, 23, 24, 28, 29 và 30) thì tôi đều tụng Kinh Địa Tạng.
Bà tôi vốn không biết chữ và chẳng hiểu gì về mười ngày trai này, nhưng mỗi lúc đúng vào mười ngày trai, sau khi tôi tan sở về nhà, là bà luôn hỏi tôi: Hôm nay có phải con sẽ tụng Kinh Địa Tạng không?
Tôi ngạc nhiên hỏi:
– Vì sao bà biết?
Bà đáp:
– Làm sao mà không biết được! Bà thấy các chúng sinh cõi âm ngay từ hồi chiều đã tụ tập đầy trong nhà rồi, đông đến hết đếm nổi luôn! Chúng đến để nghe con tụng kinh mà!
Có những hôm thấy tối quá rồi mà tôi còn làm việc, bà đến gần bảo:
– Đừng làm nữa, lo mà tụng Kinh Địa Tạng đi! Không nên để các chúng sinh kia quỳ đợi lâu, rất có tội và không tốt!
Hơn nữa, bà còn tả rõ cảnh tượng: Chúng quỷ chỉ tụ tập đúng vào mười ngày trai (là những ngày tôi chọn để tụng kinh). Bà thấy trong số đó có cả động vật và người, vong người thì mặc y phục thuộc về triều đại của họ.
Tôi trước đây mê ăn mặn, không ưa ăn chay, nên khiến bà phải khổ theo bởi vì tôi mà bà phải giết vật tạo ác nghiệp nhiều.
Trong thời gian tôi tụng Kinh Địa Tạng, những chúng sinh bị giết ăn kia đều đến nghe kinh, có đủ heo, tôm , gà, cua , cá v.v…
Đặc biệt có một lần bầy cua tới, còn vung vẫy mấy cái càng to, như hướng bà muốn nói là cả nhà tôi từng ăn cua, chúng nghe tụng kinh với vẻ rất hoan hỉ…
Bây giờ tôi không còn tụng Kinh Địa Tạng nữa, mà thời khóa chính của tôi là kinh Kim Cang, Bát Nhã Tâm Kinh, Chú Lăng Nghiêm v.v… đương nhiên bao giờ cũng có chúng sinh cõi khác tụ tập đến nghe.
Học Phật vốn là buông bỏ chấp trước, nhưng vẫn có nhiều người càng tu càng chấp. Chấp nơi oan gia trái chủ (sợ oan gia trái chủ làm chướng mình nên bỏ cuộc không tu trì).
Ngài Ấn Quang từng giảng: Quý vị chẳng biết là ma quỷ cùng người luôn ở chung lẫn lộn hay sao? Bởi vì không chỗ nào mà không có ma quỷ! Dù ta không mời ma quỷ đến, nhưng nhà nào cũng có ma quỷ. Tính ra, chúng ma quỷ hiện diện đông hơn người gấp trăm ngàn lần. Nếu người sợ ma quỷ, thì cần tích đức hành thiện, ắt ma quỷ sẽ sinh lòng kính trọng mà hộ trì.
Nếu người làm việc ám muội, thì qủy sẽ tranh nhau dè bỉu, nên khó thể sống an.
Nếu đã biết rõ như vậy, thì dù ở một mình trong nhà tối, mọi người cũng chẳng nên khởi chút niệm quấy hay chút ý tà, huống nữa là làm ra những việc lỗi…
Loài quỷ nếu là quỷ thiện, thì thấy người đến ắt nhường đường, khi người đi khỏi chúng mới chiếm khắp đất đó.
Phải biết trước mặt mọi người luôn có rất nhiều thiện quỷ hay ác quỷ. Muốn không sợ ma quỷ thì nên: giữ tâm tốt, nói lời tốt, làm việc tốt, được vậy thì các loài quỷ đang hiện diện đó, sẽ biến thành kẻ hộ vệ cho người.
Chỉ sợ rằng: Loài ma quỷ (được ta khiến cho kính trọng) không có nhiều, nếu có được nhiều thì càng tốt, sợ mà làm chi?
Giờ tôi xin nói đến việc truyền âm kinh luận. Nhờ may mắn mà tôi biết được công đức này. Nếu có thể, bạn nên sắp đặt trong ngôi kiến trúc của mình một nơi phát âm (mở máy nghe Pháp), được vậy thì môi trường hoàn cảnh lân cận sẽ chuyển hóa triệt để, đủ có năng lực hướng dẫn nhân tâm. Giống như cõi tịnh Phổ Đà Sơn của Bồ tát Quan Thế Âm…
Ích lợi cực lớn thu được là: Ngay trong khu vực phát âm kinh -chú, không chỉ có người, mà bao gồm cả côn trùng, tất cả chúng sinh nơi đó, đều được miễn trừ đọa tam ác đạo, có thể siêu sinh cõi trời, người, hoặc cõi Tịnh của chư Phật.
Do buổi tối thời gian bận rộn nhiều, nên tôi đổi lại: Mỗi ngày tụng kinh vào buổi sáng sớm. Trong nhà tôi sắm hai máy cho mở phát kinh thường xuyên: Một máy DVD chuyên phát kinh, chú … tôi đặt tại Phật đường, một máy phát “ Văn Thù Tâm Chú” tôi đặt trên bàn nơi thư phòng. Tôi hy vọng có thể giúp chúng sinh đến nghe kinh được thọ ích trong tất cả mọi thời.
Lúc tôi mở DVD phát đĩa kinh, đã chiêu cảnh rất nhiều chúng sinh hữu duyên đến nghe, trong số đó có một con rồng. Lần đầu bà tôi nhìn thấy vóc dáng khổng lồ của nó thì đã kinh hoảng hét lên: Ôi chao! Con rắn này sao mà to khiếp!
Bà còn tả là nó nằm phía ngoài sân thượng của gian thờ Phật. Nó còn lượn tới lượn lui ngoài sân canh trộm. Tôi khuyên bà đừng sợ mà hãy nhìn kỹ xem: Con “rắn” khổng lồ bà tả đó, nó có móng hay không? Bà nhìn kỹ rồi đáp có. Tôi giải thích: Đó không phải là rắn, mà là Rồng (là Long thần hộ pháp!)…
Năm nay con rồng ấy lại hiện thân, lần này nó nằm trên không, chỗ phát ra Văn Thù Tâm Chú…
Trong kinh điển Phật giáo, thường nhắc đến Thiên Long bát bộ, Long Thiên hộ pháp v.v… song mọi người đều không hiểu ý này.
Phật Thích Ca trước khi nhập niết bàn, đã dặn dò Long Vương, chư Thiên … nhắc nhở họ hộ trì Phật Pháp. Do đã trải qua hơn hai ngàn năm, nên nhiều người còn cho đâu là chuyện thần thoại phi thực, không thể nào tin.
Tôi thực cảm ơn chư Thiện trí thức đã chị điểm cho trên con đường tu tập hành đạo, cũng cảm ân đôi mắt âm dương của bà, cảm ân Long Thiên hộ pháp thị hiện … khiến tôi đối với Phật Pháp có đủ lòng tin.
Câu chuyện tôi kể ra hoàn toàn có thực, bạn không tin thì cứ xem như nghe chuyện thần thoại vậy. Còn tôi thì vững tin rằng: Thế giới này thực sự có tồn tại những loài mà mắt thịt của con người không nhìn thấu.
Ngẩng đầu ba thước có thần linh, nên chúng ta giờ phút nào cũng phải quan sát và kiểm điểm từng khởi tâm động niệm của mình.
Nguyện hồi hướng công đức này đến tất cả chúng sinh tận hư không khắp pháp giới, nguyện tất cả đồng tu hành, đạt đạo.
Cư sỹ Diệu Thanh
—————–
Nam Mô A Di Đà Phật