Tôi lần đầu tiên đến Canada để giảng kinh, đồng tu bên đó nói với tôi, ở Vancouver có một vị hộ pháp lớn, cúng dường pháp sư Tuyên Hóa một tòa nhà lớn, lúc đó tòa nhà trị giá một triệu đôla Mỹ, tôi có tham quan rồi. Nguyên nhân gì cúng dường vậy? Trong một bữa cơm, ông nhìn thấy pháp sư Tuyên Hóa dùng một tờ giấy vệ sinh (tức là giấy chùi miệng), ngài đã dùng tám lần, dùng xong một lần thì gấp lại, dùng hết tám lần. Ông đã bị cảm động, nên cúng dường một triệu. Đây là quả báo của tiếc phước. Pháp sư Tuyên Hóa, trong rất nhiều thành phố lớn ở Mỹ đều có đạo tràng, Ngài có phước báo lớn. Phước báo từ đâu mà có vậy? Do tiếc phước. Ngài tiếc kiệm thật sự, tiếc phước thật sự, đời sống bản thân thật sự tiếc kiệm, người khác không làm được. Ngài ngày ăn một bữa, không nằm đơn, ở trong phòng không có giường, giữ giới rất nghiêm, những chỗ này đáng để chúng ta tán thán, đáng để chúng ta học tập. Ngài nói về những thần thông, cái này thì chúng tôi không tán thán ngài, nhưng mà về phương diện giữ giới, tiếc phước này, chúng ta cần phải hướng về ngài học tập. Mười điều này chúng tôi chỉ giới thiệu đơn giản với các vị đồng tu đến chỗ này. Trong chú giải nói vô cùng tường tận, mọi người tự mình có thể tham khảo. A Di Đà Phật!
Người xưa có một câu nói rất hay: “Lộc tận nhân vong”. Lộc là gì vậy? Là phước báo. Ví dụ tuổi thọ của bạn rất dài, khoảng 80 – 90 tuổi, phước báo có trong 80 – 90 tuổi của bạn, nhưng bạn không biết tiếc phước, đến 50 – 60 tuổi đã hưởng phước hết rồi. Khi hưởng hết rồi thì tuổi thọ tuy còn nhưng cũng phải chết, vì phước không còn nữa. Từ đó cho thấy, tiếc phước rất quan trọng. Người biết tiếc phước, tuy tuổi thọ đến rồi nhưng phước chưa hưởng hết thì họ sẽ không chết, tuổi thọ của họ tự nhiên kéo dài. Tại sao vậy? Vì phước chưa hưởng hết, họ còn có phước dư, chúng ta thường nói “thêm phước thêm thọ”. Thêm phước có hai phương pháp, một là tự mình biết tu phước, hai là tự mình biết tiếc phước. Vừa biết tu phước, vừa biết tiếc phước thì tuổi thọ của họ đương nhiên sẽ kéo dài. Đây là đạo lý nhất định.
Trích Thái Thượng Cảm Ứng Thiên (tập 18)
Người giảng: Lão Pháp Sư Tịnh Không
Giảng tại: Tịnh Tông Học Hội Singapore
Thời gian: Năm 1999
Cẩn dịch: Viên Đạt cư sĩ, Vọng Tây cư sĩ
Biên tập: Phật tử Diệu Hương, Phật tử Diệu Hiền.
Hiện thời đang có dịch bệnh đậu mùa khỉ nữa rồi. Đó là do nghiệp sát sinh của con người nặng quá các đồng tu nhỉ.
Chúc mừng đạo hữu nào ăn chay trường nha. Chỉ có cách ăn chay trường mới miễn nhiễm với bệnh đậu mùa khỉ thôi. Nhiều người đi tiêm vacxin phòng bệnh đậu mùa mà ăn mặn thành ra bị bệnh đậu mùa khỉ luôn rồi ạ.
Mong cho ai cũng thân tâm trong sạch mãi mãi vĩnh viễn.
Chào bạn Ngọc Truyền,
Bệnh đậu mùa khỉ đang lây lan ở California, tưởng chừng chỉ ở Mỹ bị thôi, chẳng lẻ ở VN cũng có đậu mùa khỉ rồi sao? Vì không xem tin tức nên LN không biết. Ở đây lây lan phần nhiều là với những người đồng tính luyến ái là nhiều nhất, bất kể chay mặn, nếu người hành tà dâm và nhất là đồng tính thì sẽ dễ nhiễm phải loại đậu mùa khỉ này, chứ chẳng phải chỉ là tại ăn mặn và sát sinh đâu bạn . Thời này, giới luật và lòng từ bi là sự miễn nhiễm tốt nhất, chứ vacine cũng vô dụng thôi.
Vài dòng chia sẽ vui cùng bạn, chúc bạn thường an lạc. A Di Đà Phật!
Không Nghe Lời Người Xưa Thiệt Thòi Ngay Trước Mắt
https://www.youtube.com/watch?v=1mNcX5dm3Uo
Nam Mô A Di Đà Phật. Con chào các vị Thiện Tri Thức. Lúc con niệm Phật thì trong đầu con nghĩ chữ A xong chữ Di, Đà, Phật. Miệng con niệm trong đầu con nghĩ đến chữ như thế thì có gọi là sai pháp không ạ. Vì con đã tìm hiểu chưa thấy ai nói về cách Niệm này. Trong các phương pháp niệm Phật khác, con thấy mình hợp với cách Niệm Phật như thế này nhất. Vậy con đăng hỏi lên diễn đàn, kính mong các Thiện Tri Thức, quý Anh Chị, Cô bác cho con hỏi Niệm như thế có đúng pháp hay không. Con xin cảm ơn quý vị đã đọc bài viết này của con. Nam Mô A Di Đà Phật.
Hồi mới tập niệm Phật mình cứ tập tưởng tượng như trong đầu có dãy chữ A Di Đà Phật chạy từ phải sang trái, rồi mình đọc theo. Giống như mấy hàng chữ quảng cáo điện tử ngoài đường chạy chạy rồi mình nhẩm đọc vậy. Lâu dần thuần thục tự nhiên mình không cần phải đọc chữ trong đầu nữa mà tự niệm tự nghe. Quan trọng là mình phải tập trung nghe rõ thì mới diệu dụng bạn nhé.
🙏 A Di Đà Phật. 🙂
Dạ thế à Bạn. Xin cảm ơn Bạn nhiều ạ. A Di Đà Phật.
Xuất hiện ý niệm thích ăn thịt vị tăng bị oan gia đeo bám mấy trăm năm liền có cơ hội trả thù
Chùa Quán Âm ở huyện Lâm Hải, tỉnh Triết Giang, trước kia có vị hòa thượng pháp hiệu Hàm Huy, đã hơn 40 tuổi, là người nghiêm trì giới luật. Một hôm, hòa thượng đang đi tản bộ trên đường, ngang qua một quán bán thịt chó, chủ quán mời mua thịt chó. Do nghiệp lực chiêu cảm, làm cho vị hòa thượng giới luật tinh nghiêm đó bỗng dưng bị chiêu cảm bởi mùi hương của thịt chó, đột nhiên nước miếng tuôn chảy, thèm thuồng, nghĩ tưởng đến cảm giác ngậm miếng thịt chó vào miệng thích thú vô cùng. Nhưng ngay lập tức thầy xua tan ý nghĩ thèm thuồng đó và vội vàng quay trở về chùa.
Sau khi thầy về chùa, bỗng toàn thân sốt nóng, trên thân dần dần mọc rha 18 cái nhọt độc, mỗi nhọt độc đều có hình giống như đầu người, gây đau đớn không thể chịu nổi. Nếu có người khác nhìn thấy nhọt độc thì đớn đau có phần giảm đi, nhưng nếu che lại không cho người khác thấy thì lập tức đau đớn thấu xương thấu tủy. Tuy đã mời thỉnh rất nhiều thầy thuốc danh tiếng, song tất cả đều bó tay, không chữa trị được.
Sau khi chịu sự hành hạ đau đớn như vậy một thời gian, hòa thượng Hàm Huy liền tự suy ngẫm, đây hẳn là do oan nghiệt ác báo từ đời trước. Thầy liền quì trước hình tượng đức Như Lai, kiền thành tụng kinh Kim Cang, phát nguyện sám hối tất cả những lỗi lầm đã gây ra trong quá khứ và hiện tại.
Một buổi trưa nọ, thầy đang thiu thiu ngủ bỗng như giựt mình tỉnh giấc, hoảng hốt thấy 18 cái nhọt độc cùng lúc nhô lên giống như những hình người bị chặt đầu, từ trong yết hầu lại vang ra tiếng hỏi:
– Ông có biết chúng tôi không?
Hòa thượng đáp:
– Tôi không biết.
– Ông không biết thật sao? Vậy tôi sẽ nhắc cho ông nhớ. Vào đời nhà Kim, ông làm chức thống lãnh binh lính, chúng tôi đều là thuộc hạ dưới quyền của ông. Ông ra lệnh cho chúng tôi canh giữ cửa ra vào chỗ đóng quân. Trong bọn chúng tôi có hai người lén xuống núi, gặp một phụ nữ đi một mình liền cưỡng hiếp. Cô ta về nói với chồng, chồng cô tức giận đến báo với ông. Song ông không chịu điều tra xem ai là người phạm tội, lại hạ lệnh xử chém hết thảy 18 người giữ cổng chúng tôi. Hai tên phạm tội cưỡng hiếp, cố nhiên đáng tội chết, nhưng chúng tôi không liên quan gì đến việc làm tội lỗi của họ, lại bị ông xử chém. Oán thù như thế, làm sao có thể không trả? Chúng tôi theo ông đã hơn 200 năm, nhưng ông biết tin theo Phật, những đời trước đều làm thiện tích đức, nay lại xuất gia nghiêm trì giới luật, nên lúc nào cũng có thiện thần hộ pháp theo bảo vệ, chúng tôi không dám xâm phạm. Mới đây nhìn thấy thịt chó ông khởi tâm muốn ăn, như vậy là đã phá giới, khiến thiện thần hộ pháp đều xa lánh, chúng tôi mới có cơ hội báo oán này. Nay ông lại tụng kinh cầu nguyện giải trừ oan trái, vậy chúng tôi cho ông thêm ba năm nữa, sau đó nhất định quay lại lấy mạng ông.
Từ đó, quả nhiên nhọt độc của hòa thượng Hàm Huy không phát tác nữa. Nhưng đúng ba năm sau, chúng phát tác trở lại kịch liệt hơn lần trước, thối rữa và làm cho đau nhức không sao chịu nổi. Những cái nhọt độc oan nghiệt ấy đã hành hạ ông mãi cho đến chết. Than ôi! Chỉ vì xem nhẹ mạng người, giết oan người vô tội nên phải chịu báo ứng. Chuyện nhân quả rõ ràng như vậy, há có thể không tin được sao?
(trích Báo ứng ký thật)
Thế nào gọi là trong tâm có Phật?
Trước đây khi ở Đài Trung, thầy Lý dạy chúng tôi: Để Phật A Di Đà trong tâm, dạy chúng tôi thay đổi tâm. Tâm chúng ta rất tạp, rất loạn, phải buông bỏ hết những tạp loạn này, thỉnh Phật A Di Đà vào trong tâm. Niệm niệm đều là Phật A Di Đà, bất luận là niệm hay là không niệm, trong tâm nhất định có Phật, gọi là trong tâm có Phật. Ý niệm không khởi thì thôi, khởi niệm chính là Phật A Di Đà, như vậy mới gọi trong tâm có Phật. Nếu khởi ý niệm, không phải Phật A Di Đà, như vậy trong tâm không có Phật.
HT. Tịnh Không
Vì sao không nên xem Bói Toán, Phong Thuỷ?
https://www.youtube.com/watch?v=oSNyF6tOupA
Tào Tháo một đời oanh liệt, sau cùng cuối đời đầu thai thành heo đáng sợ quá mọi người ạ. Hòa Thượng Tịnh Không có giảng ở đây nè phút thứ 40:
https://youtu.be/lY_wXlB16EU?list=TLPQMDQwODIwMjKjRZPxzwm0uQ&t=2386
HẠNH PHÚC LÀ GÌ?
Người nghèo nói: Có tiền là hạnh phúc.
Người tàn tật nói: Đi được là hạnh phúc.
Người mù nói: Nhìn được là hạnh phúc.
Người điếc nói: Nghe được là hạnh phúc.
Người bệnh nói: Mạnh khỏe là hạnh phúc.
Người chưa chồng nói có chồng sẽ hạnh phúc
Người chưa vợ nói có vợ sẽ hạnh phúc
Người chưa có con nói có con sẽ hạnh phúc.
Người lo lắng sợ hãi nói bình an là hạnh phúc
Người xấu nghĩ mình xinh sẽ hạnh phúc
Người lùn nghĩ mình cao sẽ hạnh phúc
Dân đen nói làm quan sẽ hạnh phúc
Người đang rất đói nói được bữa cơm là hạnh phúc.
Người đang buồn ngủ nói nếu được ngủ một giấc sẽ hạnh phúc.
Người không có quần áo nói nếu có bộ quần áo đẹp sẽ hạnh phúc.
Người không có xe nói có xe để đi sẽ hạnh phúc. Người không có điện thoại nói nếu có chiếc điện thoại sẽ hạnh phúc…
Thực ra con người họ thấy thiếu cái gì thì họ nghĩ rằng có nó sẽ hạnh phúc. Nhưng khi có rồi họ lại muốn cái khác và nhiều hơn nữa thành ra mãi mãi không bao giờ họ thấy hạnh phúc vì ham muốn là Vô cùng thì bạn làm sao đủ sức để thỏa mãn ham muốn đây.
Thật ra, “BIẾT ĐỦ” và hài lòng với những gì mình có chính là hạnh phúc. Nếu bạn biết đủ thì cả khi đối diện với cái chết bạn cũng không sợ hãi vì bạn biết là sống thế là ĐỦ RỒI.
Sưu tầm