Địa Tạng Bồ Tát đại từ đại bi khuyên dắt chúng sanh cõi Diêm Phù Đề ngay ngày lâm chung phải thận trọng, nhất định không được sát sanh, không được tạo ác duyên. Như vậy khi con người qua đời rồi, để lo tang sự cho họ phải mời thân bằng quyến thuộc, bạn bè người thân của họ, trong sự gặp gỡ đó, đại đa số là sát sanh ăn thịt, tế bái Quỷ Thần, làm vậy đều là tạo tội. Việc này chúng ta đi bất cứ đâu, bất cứ chỗ nào cũng đều thấy cả. Nếu như chúng ta muốn cầu phước cho người chết mà còn muốn sát hại chúng sanh để cúng tế thì hãy nghĩ cho kỹ lại xem hay là chúng ta nghĩ người mất khi còn sanh tiền tạo chưa đủ nghiệp sát nên cho họ thêm một chút nữa, có phải như vậy không? Hay là sợ bị đọa chưa đủ sâu nên muốn họ xuống sâu thêm một chút nữa, nên làm như vậy có phải không? Rất là sai, giả sử đời sau nghĩa là nói người qua đời đã chết rồi mà đã chết rồi thì thuộc về đời sau hoặc đời hiện tại, nghĩa là người đó vẫn chưa chết, nhưng người còn sống là một người thiện, người tốt, bản thân không tạo tội lỗi gì. Bởi do người thân, quyến thuộc sát sanh cúng tế, bái lạy quỷ thần cầu các quỷ quái. Quỷ quái là tà hình, tà đạo. Lúc bệnh nặng, lúc nguy kịch, cầu các loại quỷ thần này đến giúp đỡ chứ không biết rằng những việc mình làm là tạo tội sát sanh cúng tế. Vậy thì sát sanh cúng tế là vì người bệnh đây. Thật ra họ vốn cũng có thể sanh vào đường lành, sanh trong trời, người nhưng vì người thân quyến thuộc tạo những tội này cho nên họ phải gánh lấy, họ phải xuống Diêm Vương để biện luận, bỏ lở cơ hội sanh vào đường lành vì việc sát sanh. Đã tắt thở rồi mà còn phải xuống Diêm Vương để luận tội làm lỡ mất thời gian sanh vào đường lành của họ. Còn nếu như chưa tắt thở bạn sẽ thấy họ chịu vô số đau đớn ở trên giường bệnh, thần hồn của họ ở đó mà biện luận.
Trích Pháp sư Tịnh Không khai thị lúc lâm chung
Vừa rồi bên VnExpress Mén có đọc một câu hỏi người chồng thắc mắc vì sao vợ mình kịch liệt phản đối khi định mổ vịt để cúng? Đa số câu trả lời là khuyên anh chồng cứ việc giết đi, không hại gì cả. Đọc mà sao thấy buồn cho người mình sao còn quá u minh? Anh chị em cô bác nào có thì giờ thì vào đây cho lời khuyên đạo pháp giúp anh chồng thức tỉnh giùm Mén. Xin đa tạ.
Dùng vịt để cúng có được không?
http://giadinh.vnexpress.net/tin-tuc/noi-tro/dung-vit-de-cung-co-duoc-khong-3330721.html
? VĂN THÙ BỒ TÁT GIẾT HEO ?
Có một lần nọ, Văn Thù Bồ Tát thị hiện thân người, đi qua nhà của một tên đồ tể, nhìn thấy có đến mấy người đang dự tính bắt giữ một con heo, chuẩn bị đem nó đi giết thịt. Con heo đó phóng chạy bạt mạng khắp nơi, chẳng dễ gì bị trói buộc. Bồ Tát Văn Thù bèn nói với các đồ tể rằng: “Hà tất phải dùng nhiều người như thế? Tôi giết heo, một người thì đủ rồi”. Sau khi tên đồ tể nghe xong, vì để tiết kiệm tiền nhân công, lập tức tuyển dụng ông ta, và bảo ông ta đến vào ngày thứ 2.
Ngày thứ 2, Văn Thù Bồ Tát vẫn thị hiện thân người của ngày hôm qua, đến nhà của tên đồ tể. Trước khi giết heo, Bồ Tát Văn Thù dùng tên người để gọi con heo sắp bị giết ấy. Con heo đó lập tực bèn nhận lời, vả lại nhanh chóng chạy đến một cách tuần phục, ở ngay bên cạnh bồ tát Văn Thù. Tên đồ tể rất kinh hãi, nói rằng “không giết con heo này”, lại để cho Văn Thù Bồ Tát giết một con heo khác. Văn Thù Bồ Tát lại dùng tên của một người khác để gọi con heo đó, ai ngờ con heo đó cũng chạy đến một cách tuần phục, ở ngay bên cạnh Bồ Tát Văn Thù. Tên đồ tể lại kinh hãi nói rằng: “không giết con heo này”. Thì ra, những cái tên mà Văn Thù Bồ Tát trước sau đã gọi chính là tên của cha mẹ của tên đồ tể, do vậy mà tên đồ tể đều không cho giết. Cha mẹ của tên đồ tể lúc còn sống cũng lấy việc giết heo làm nghề nghiệp, chết rồi đều đã biến thành heo. Tên đồ tể do đó mà đã đổi nghề, chẳng dám làm công việc sát sinh nữa.
Nếu như chúng ta có thiên nhãn, chúng ta sẽ vì mỗi một miếng thịt mà chúng ta đã ăn khóc đến chết đi sống lại, bởi vì những cái có thể trở thành bữa ăn trên bàn của chúng ta đều là những chúng sanh có duyên với chúng ta, đều là cha mẹ đời đời kiếp kiếp của chúng ta; chẳng có duyên phận thì bạn vốn dĩ không ăn được cũng nhìn không thấy được.
Tĩnh Nam Đại Sư có nói trong bài văn “Khuyến Phát Tâm Bồ Đề”:
❝Đánh lừa bật máu ai hay cái bi thảm của mẹ ta
Dắt lợn vào lò đâu biết cha ta đau đớn❞