Niệm Danh Địa Tạng Bồ Tát Thoát Gông Cùm Địa Ngục

Niệm Danh Địa Tạng Bồ Tát Thoát Gông Cùm Địa NgụcTriều nhà Đường, tại Châu Ứng, huyện Vu, có một người con gái họ Lý, xinh đẹp, tứ đức vẹn toàn, yêu kiều diễm lệ. Nàng lại có tín tâm, qui y Tam Bảo và hằng ngày ăn chay niệm Phật.

Nàng có rước thợ tạc tượng Địa Tạng Bồ tát bằng cây huỳnh đàn để thờ trong nhà, ngày đêm hương hoa cúng dường và khi đi đứng nằm ngồi đều thầm niệm hồng danh của đức Bồ tát ấy, chẳng khi nào giải đãi. Nàng có người đầy tớ, ước chừng 50 tuổi, chẳng tin Phật pháp, nếu bị tai bệnh gì, thì cứ thưa chủ xin về nhà, rước bóng rước chàng, đem thân mạng mà cầu cứu bọn ngoại đạo tà sư đọc tiếp ➝

Giúp Đỡ Kẻ Cô Nhi Quả Phụ Cũng Chính Là Tự Giúp Mình

Giúp Đỡ Kẻ Cô Nhi Quả Phụ Cũng Chính Là Tự Giúp MìnhNgụy-Thù là một vị tướng tài ba của nước Tấn trong thời Chiến-Quốc, có một người thiếp là Tổ-Cơ rất trẻ và đẹp. Mỗi khi ra trận đánh giặt, Ngụy-Thù đều dặn người con trưởng là Ngụy-Khỏa rằng:

– Nếu ta ra trận không may mà chết, con nên cho Tổ-Cơ đi lấy chồng để cho nàng có chỗ nương tựa, chớ để nàng hầu của ta phải khổ sở, như thế dẫu ta ở nơi chín suối cũng được yên lòng.

Đến lúc Ngụy-Thù ốm nặng, biết mình sắp chết, lại dặn Ngụy-Khỏa rằng: đọc tiếp ➝

Phụ Bạc Vợ Phước Báo Liền Tiêu Tan

Phụ Bạc Vợ Phước Báo Liền Tiêu TanBùi Chương quê ở Hà Đông, khi cha ông trấn nhậm Kinh Châu, có vị thần tăng hiệu Đàm Chiếu nói rằng Bùi Chương sau này chức vị cao hơn cả cha. Năm hai mươi tuổi, Bùi Chương cưới vợ họ Lý. Đến khi nhận chức ở Thái Nguyên, liền bỏ vợ ở lại Lạc Dương một mình, riêng đưa người phụ nữ khác đi cùng. Lý thị tự thấy mình phận bạc, từ đó ăn chay trường, mặc áo vải thô, ngày ngày tụng đọc kinh Phật.

Trải qua mười năm, Bùi Chương bỗng tình cờ gặp lại thầy Đàm Chiếu. Thầy kinh ngạc nói: “Ta trước đây từng nói sau này ông sẽ được phú quý vinh hiển, nay lại thấy phước lộc chẳng còn gì cả. Nguyên nhân là do đâu?” đọc tiếp ➝

Việc Tà Dù Không Ai Hay Biết Cũng Nên Lui Mà Tránh

Việc Tà Dù Không Ai Hay Biết Cũng Nên Lui Mà TránhDương-Chấn là một vị quan thanh liêm đời Hán. Năm ông lên đường đi nhậm chức thái-thú quận Đông-Lai, khi đi ngang qua đất Xương-Ấp, quan huyện ở đây là Vương-Mật, người đã từng được ông tiến cử đề bạt, đem vàng bạc đến làm lễ yết kiến ông. Nhưng ông không nhận và nói với Vương-Mật rằng:

– Tôi biết tài của ông nên mới tiến cử ông ra làm việc giúp nước, đó là lòng công của tôi. Nay ông đem vàng đến cho tôi là lòng tư của ông, chẳng những ông bị mang tiếng là hối lộ cho tôi, tôi cũng bị tai tiếng là vì lòng tư mà tiến cử ông nữa. đọc tiếp ➝